NHỮNG NỐT NHẠC TRẦM THĂNG
Cả Iniesta và Rosicky vừa giống mà vừa khác nhau một cách kỳ lạ, bất chấp khoảng cách 4 năm về tuổi đời. Họ đều từng là những tiềm năng của bóng đá thế giới và dường như được sinh ra để trở thành một ngôi sao. Pep Guardiola đã từng thủ thỉ với Xavi rằng: “Thằng nhóc đó sẽ thay thế cả tôi và cậu trong tương lai” khi nhìn Iniesta chơi bóng, còn người hâm mộ bóng đá Séc cũng từng hoan hỉ khi chứng kiến Rosicky đoạt danh hiệu “Tài năng trẻ của năm” do LĐBĐ CH Séc bầu chọn năm 1999. Trong khi Iniesta thăng tiến nhanh chóng trong màu áo Barcelona và được đôn lên đội một năm 22 tuổi, thì Rosicky cũng khiến tất cả phải chú ý khi trở thành nhân tố then chốt trong chức vô địch Bundesliga của Dortmund năm 2002.
Và trên hết, cả hai con người ấy đều sở hữu những đôi chân như biết làm phép với trái bóng. Người hâm mộ ưu ái đặt cho Rosicky biệt danh “Tiểu Mozart” vì khả năng điều nhịp trận đấu một cách tài tình của tiền vệ người Séc. Còn những pha tả xung hữu đột của Iniesta khiến nhiều người liên tưởng tới những giai điệu guitar của nhạc sĩ thiên tài Paco de Lucia. Một bên lắng đọng và tinh tế như bản giao hưởng, một bên bùng cháy và cuồng nhiệt như điệu flamenco. Cả hai đều đẹp ngây ngất, chỉ tiếc rằng số phận đã đưa họ tới những ngã rẽ khác nhau.
Bản hòa tấu của guitar và dương cầm trên đất Pháp |
Năm 2006, khi Iniesta vụt sáng trên bầu trời Catalunya với vai đóng thế cho Xavi bị chấn thương thì Rosicky cũng chuyển tới Arsenal, đánh dấu một chương đầy trái ngang trong sự nghiệp. Cùng với Barca, Iniesta có tất cả, từ những danh hiệu tại La Liga cho tới ánh hào quang Champions League, từ cú ăn ba tập thể cho tới thành tích cá nhân. Với một sự nghiệp gần như gắn trọn với màu áo đỏ xanh, “San” Andres đã có một sự nghiệp viên mãn. Còn với Rosicky, khi đã bước sang tuổi 36, những gì người ta nhớ về chàng tiểu Mozart ngày nào chỉ còn là hoài niệm. Những chấn thương liên tiếp khiến cho đôi chân của anh không thể nhảy múa trên sân cỏ. Hết lần này tới lần khác, các CĐV chờ đợi đôi chân ấy sải bước trên thảm cỏ Emirates, nhưng pha lê làm sao còn đẹp nữa khi đã có những vết rạn chân chim?
Những ngày tháng tươi đẹp tại Arsenal của Rosicky |
Cái ngày Iniesta sút tung lưới Petr Cech và cùng với Barcelona vô địch Champions League 2009, có ai còn nhớ tới Rosicky khi anh nghỉ trọn vẹn cả mùa giải vì chấm thương? Và cho tới khi tiền vệ người Tây Ban Nha hoàn tất cú ăn ba ở Nou Camp năm 2015, còn có mấy người để ý tới một Rosicky đang dần trở thành người thừa tại Emirates? Trong khi người hâm mộ vẫn còn đang mê mẩn với những khúc guitar nồng cháy, thì đâu đó quanh đây vẫn có những nốt nhạc giao hưởng không tròn âm…
BẢN HÒA TẤU TRÊN ĐẤT PHÁP
Người ta thường nói “Mọi con đường đều dẫn tới thành Rome”, nhưng đêm nay có lẽ con đường của Iniesta và Rosicky sẽ cùng dẫn tới Stadium Municipal trên đất Pháp. Chặng đường của cả hai cũng giống như sự phản chiếu hình ảnh ở CLB vậy. Iniesta trở thành một viên gạch không thể thiếu trong tượng đài mà Tây Ban Nha xây nên suốt gần một thập kỷ qua, khi anh tung cú volley trong trận chung kết World Cup 2010 hay tỏa sáng và được bình chọn là cầu thủ xuất sắc nhất trong hai trận chung kết Euro. Còn với Rosicky, tất cả những ký ức anh có được là cái kết dang dở cùng CH Séc tại Euro 2004 và lần lỗi hẹn với Euro 2008 vì chấn thương.
Nhưng có lẽ vào lúc này, những câu chuyện trong quá khứ chẳng còn mấy ý nghĩa khi cả Iniesta và Rosicky đang chuẩn bị sẵn sàng cho bản hòa tấu cuối cùng. Họ không phải bạn bè thân thiết, cũng chẳng mấy khi chạm trán nhau ở hai đầu chiến tuyến, nhưng họ đều khiến người hâm mộ đều say mê với chất nghệ sĩ của mình. Trong bối cảnh phải nằm chung bảng tử thần, cả Tây Ban Nha và CH Séc biết rõ mình phải chắt chiu từng cơ hội, và họ sẽ cần tới tài năng của Iniesta và Rosicky.
Iniesta - cầu thủ xuất sắc nhất trong hai trận chung kết Euro |
Bóng đá Tây Ban Nha đã sản sinh ra bao tiền vệ tài năng, nhưng nếu cần tới một người hùng trong những giờ khắc gian khó, các CĐV của xứ đấu bò biết rằng họ có thể trông cậy ở Iniesta. Còn với CH Séc, thế hệ vàng với những Pavel Nedved, Karel Poborsky đã lùi xa, và giờ đây Rosicky giống như một người anh cả dẫn dắt các đàn em trong ngày hội bóng đá lớn nhất châu lục. Vicente Del Bosque đã từng tuyên bố hồi tháng Một rằng: “Iniesta đang ở một trong những giai đoạn hưng phấn nhất trong sự nghiệp cậu ấy”, còn Pavel Vrba của CH Séc cũng đầy tự tin trong phòng họp báo rằng: “Chúng tôi sẽ để Tomas Rosicky chơi tự do, để cậu ấy có thể thoải mái kiến tạo và ghi bàn”.
Chắc chắn trong trận cầu tại Tolouse hôm nay, cả Iniesta và Rosicky sẽ chiến đấu hết mình vì màu cờ sắc áo, và vì cả những chặng đường cuối cùng của mình nữa. Cả Mozart cùng Paco de Lucia đều đã về với thiên cổ, và có lẽ cái ngày Iniesta cùng với Rosicky vắng bóng trên đấu trường Euro cũng chẳng còn xa. Người Tây Ban Nha hẳn sẽ rất nhớ những giai điệu flamenco bùng cháy của Iniesta, cũng như nỗi nhớ của người Séc với nốt nhạc của Rosicky vậy.
Nhưng trước khi những âm hưởng ấy chìm vào dĩ vãng, hãy cùng sẵn sàng cho một bản hòa tấu cuối cùng trên đất Pháp, bản hòa tấu của guitar và dương cầm.
► Xem thêm thông tin giải bóng đá Ngoại hạng Anh và lịch bóng đá Anh mới nhất. |
FRANK