Đến tận bây giờ, tôi chưa từng sống lại cảm giác khi được theo dõi Man United. NHM Man United thường sẽ nói về sân Nou Camp và khoảnh khắc Solskjaer ghi bàn khi nói về khoảnh khắc đáng nhớ nhất. Nhưng bạn không thể điều khiển cảm xúc của mình được. Và với tôi, khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là hiệp một trên đất Turin.
Phần 1: Juventus – Man Utd 1999: Đêm Quỷ Đỏ thắp sáng Delle Alpi - P1
Phần 2:
Đầu tiên, Keane ghi bàn rút ngắn tỷ số ở phút 24 từ một pha phạt góc của David Beckham. Một pha đánh đầu tuyệt vời của tiền vệ người Ai-len. Các học trò của Sir Alex Ferguson tiếp tục áp đảo các đối thủ của mình ở khu vực giữa sân, Keane và Paul Scholes đối đầu Zidane, Davids đối đầu Deschamps, Nicky Butt, người ngồi ngoài ở trận lượt đi cùng Scholes, đã được Sir Alex Ferguson chỉ đạo kèm chặt Zidane: "Hắn gần 30 rồi, kèm hắn chặt vào. Hắn không còn như xưa đâu."
Sự thực lại không như thế.
"Không thể lấy nổi bóng trong chân hắn," Butt chia sẻ. "Hắn chẳng to con, nhưng hắn khỏe trời thần. Thề với trời, chân hắn như có keo vậy. Tớ tắc bóng rồi nghĩ rằng mình đã lấy được bóng, thế mà hắn vẫn giữ được, còn tớ trông như thằng ngu vậy. Tớ không cảm thấy sự choáng ngợp như khi nhìn Zidane thi đấu như cái cách tớ nhìn Eric Cantona thi đấu đâu, nhưng tớ cũng nghĩ, "Chà, gã này tài dữ."
Butt thi đấu cực kỳ tốt bên cạnh Keane, đưa bóng cho cầu thủ thiên về sáng tạo khác là Beckham. Cầu thủ chạy cánh này đã kiến tạo 2 bàn thắng ở vòng trước đó trước Inter. Cũng chính anh đã thực hiện đường tạt bóng cho bàn thắng đầu tiên của Man United trên đất Turin, bàn thắng thứ hai đến sau đó 35 phút, một pha đánh đầu nữa, lần này là Dwight Yorke. Một phút trước đó, Keane bị thổi phạt vì thực hiện pha tắc bóng lên Zidane. Từ đó, anh không thể thi đấu trong trận chung kết.
Keane không nói với Jesper Blomqvist, người đưa bóng cho anh trước pha tắc bóng, ở phần còn lại của giải. Blomqvist thì nghĩ rằng pha bóng đó không hề tệ.
Hiệp 1 kết thúc, 2-2, tổng tỷ số lúc này là 3-3. Man United khi đó có được lợi thế về bàn thắng sân khách. Mọi thứ dường như đang ủng hộ họ.
Những người Ý xung quanh tôi khi đó thật sự hào hiệp. Hoặc ít ra là thế. Thật tuyệt vời khi thấy đội bóng của tôi được khen ngợi, được thấy họ tận hưởng hiệp 2. Đến tận bây giờ, tôi chưa từng sống lại cảm giác khi được theo dõi Man United. NHM Man United thường sẽ nói về sân Nou Camp và khoảnh khắc Solskjaer ghi bàn khi nói về khoảnh khắc đáng nhớ nhất. Nhưng bạn không thể điều khiển cảm xúc của mình được. Và với tôi, khoảnh khắc tuyệt vời nhất chính là hiệp một trên đất Turin.
Man United, đội bóng tôi ủng hộ cả đời, đội bóng của gia đình tôi, thậm chí có người từng thi đấu cho họ trong nhà tôi, đội bóng có sân đấu tôi có thể nghe thấy khi tôi giao báo Manchester Evening News vào khoảng giữa thập niên 80 quanh khu Stretford và Urrmston, bị áp đảo bởi đội bóng tuyệt nhất thế giới, lại đang chuẩn bị bước vào trận chung kết Champions League.
Cảm giác tuyệt vời lan tỏa giữa những NHM, tôi đủ tự tin để bước vào quầy bar ở khu vực công cộng. Thế nhưng, mọi thứ lại tệ tới không tưởng. Delle Alpi thực sự là một sân đấu đáng ghét không có một chút gì "Juventus" trong đó. Thứ đồ uống được bán là cà phê espresso đựng trong một cái cốc nhựa. Làm sao mà tận hưởng được chứ ? Tôi đến từ một gia đình chỉ đãi khách cà phê uống liền. Tôi cố nuốt hết cốc espresso rồi trở lại hàng ghế của mình, cảm thấy bực mình khi không được ngồi chung với đám bạn khi chúng nó bám hẳn vào hàng rào rồi hò hét xuyên đêm Lombardia đó.
Đây thực sự là một phần thưởng sau nhiều năm chứng kiến những trận đấu thảm hại, những trận đấu mà AC Milan phải được trả tiền để thi đấu giao hữu trên sân Old Trafford vì các đội bóng Anh bị cấm cửa ở đấu trường Châu ÂU. Man United giờ đây đối đầu với đội bóng cùng đẳng cấp. Ở phòng thay đồ, Sir Alex khi đó đã có một cuộc trao đổi giữa giờ. Ông đã thực hiện nó một cách hoàn hảo.
"Ông thầy hoàn toàn bình tĩnh," Cole nói. "Cảm giác như kiểu ổng đọc trong sách ra vậy, thực sự khơi dậy cảm hứng. Ông ấy nói, "ghi thêm một bàn nữa là chúng mình sẽ thắng trận này." Ông ấy thực sự bình tĩnh."
Man United ra sân ở hiệp hai. Inzaghi bị từ chối cú hat trick sau khi bị bắt việt vị ở phút 61. Man United sau đó đứng vững trước áp lực từ Juventus. Sau đó, họ ghi bàn thứ 3
"Chúng tôi dần nát bọn nó, nghiền nát luôn, thực sự dần nát chúng nó," Cole nói. "Đáng lẽ ra tỷ số phải nhiều hơn 3-2 vì chúng tôi đã áp đảo bọn nó." Cole là người ghi bàn thứ 3 khi chỉ còn 5 phút từ một pha đột phá của Yorke vào hàng phòng ngự Juventus. Cole khi đó nhận được bóng trước khung thành trống.
Man United khi đó chính thức bước vào trận chung kết ở Barcelona. Các cầu thủ ăn mừng, còn Sir Alex Ferguson thì nhảy múa. Điều duy nhất khiến ông buồn đó là việc Scholes sẽ để lỡ trận chung kết như Keane vì dính thẻ phạt. Có một buổi tiệc diễn ra ở khu vực khán đài đội khách mà tôi rất muốn được tham gia.
Tôi đi gặp lũ bạn thay vì trở lại xe như chúng tôi đã thống nhất. Những người xung quanh tôi ở khu vực khán đài vẫn tỏ ra thân thiện, thậm chí bắt tay tôi. Có lẽ điều đó đã khiến tôi tỏ ra tự tin khi đi ra phía sau khán đài Bắc về phía khán đài đội khách. Ở đó, tôi chạm mặt một nhân viên sân rồi hỏi, bằng tiếng Anh, rằng NHM Man United đang ở đâu. Đây đúng là sai lầm lớn. Có gã nào đó đã nghe thấy tôi, hắn liền xông vào tôi một cách thô bạo. Có vẻ như hắn thích hành động trực tiếp hơn là đối thoại, thế là hắn đá vào hông tôi rồi hô"Inglesi" (Thằng người Anh-ND).
"Torino !" Tôi hô lên, một sai lầm còn lớn hơn, vì Torino là kẻ thù của Juventus. Nhân viên sân đứng can chúng tôi. Dù không hiểu anh ta nói gì, nhưng tôi có thể hiểu rằng anh ta muốn nói: "Biến cụ mày đi, ngay lập tức." Anh ấy cố bảo vệ tôi, kể cả khi tôi đã chạy khỏi khu vực sân để trở lại Via Druento nơi tôi đỗ xe. Đó là nơi tôi đợi lũ bạn trở lại, trong khi đó, chúng nó vẫn ăn mừng ở khu vực đội khách.
Kẻ thù nhanh chóng biến mất, còn lũ bạn thì đã trở lại. Chúng tôi tỏ ra hào hứng khi lái xe tới Genoa, nơi chúng tôi sẽ ở lại để đón máy bay giá rẻ về nhà. Trên quãng đường, chúng tôi bàn về trận đấu tuyệt vời nhất mình từng theo dõi cũng như kế hoạch cho trận chung kết ở Barcelona, cảm thấy thoải mái khi biết rằng số lượng vé đủ cho tất cả chúng tôi. Trên chuyến bay về nhà, các cầu thủ Man United ăn mừng theo cái cách mà Cole gọi là "điên loạn thực sự."
"Juventus là một đội bóng thực sự," anh ấy nói. "Họ có những cầu thủ như Zidane, thế mà chúng tôi áp đảo họ về mặt thể lực cũng như chiến thuật. Tôi chắc chắn rằng các cầu thủ Juventus đã nghĩ rằng chúng tôi "chơi đồ" hay gì đó."
Khi chúng tôi dến Genoa, tôi leo khỏi xe và rơi thẳng xuống đất. Adrenaline trong người đã cạn, chân tôi lúc này bầm tím. Trông có vẻ khá tệ, nhưng vẫn không quá nghiêm trọng.
Chúng tôi đọc hết những gì đám báo chí Italia viết ngày hôm sau. Keane thi đấu ấn tượng đến mức anh được chấm 8/10 bởi tờ báo vốn khét tiếng về độ khó tính là Gazzetta dello Sport. Đây thực sự là trận đấu tuyệt vời nhất tôi từng chứng kiến..
Vậy, nó được đón nhận như thế nào những năm sau đó ? Keane có vẻ không mấy hào hứng.
"Buồn thật sự khi tớ thấy đám cầu thủ, nhất là đám cựu cầu thủ, luôn ngồi "thẩm du" với cái hào quang quá khứ đó," anh ấy chia sẻ với tôi 5 năm sau đó. "Lạy mấy người, xin đừng phỏng vấn tớ 30 năm sau về cái trận gặp Juventus năm 1999 nữa. Tớ hy vọng, trong 30 năm sau đó, tớ sẽ đạt được gì đó khác trong đời."
Man United một lần nữa đánh bại Juventus hồi năm 2003, một trận thắng 3-0. Ở trận đấu đó, Keane thi đấu ở vị trí thiên về phòng thủ hơn, còn Giggs thực sự tuyệt vời. Man United một lần nữa giành chiến thắng trước Juventus vào ngày 7 tháng 11 năm 2018. Cũng như những lần đối đầu trước đó, Juventus là đội "cửa trên", nhưng một lần nữa, Man Untied đánh bại họ bằng bàn thắng muộn, lần này là một cú sút phạt của Juan Mata.
Dù sao đi nữa, không trận đấu nào có thể vượt qua trận đấu diễn ra vào tháng 4 năm 1999.
Nhiều người sẽ không đồng ý, nhưng kể cả trận chung kết, dù rất kịch tính, cũng không thể so sánh được với trận đấu này.