Vị thế khác của đội chủ sân Giuseppe Meazza cũng làm thay đổi cả một con người tưởng như rất khó đổi thay: Massimo Moratti - vị Chủ tịch đáng kính của Nerazzurri.
Người ta từng nhận xét về Moratti: “Ông ấy là người tốt, nhưng Moratti cần phải học cách đối xử của Juventus. Họ chẳng thèm nhìn vào mặt bất cứ ai”. Cái điều mà người ta cho rằng ông chủ của Inter cần học dường như đã có ở Moratti của năm 2008. Cách mà ông bỏ ra 30 triệu euro để thẳng tay tống cổ toàn bộ BHL ngay sau Scudetto lần thứ 3 liên tiếp, đủ nói lên rất nhiều điều. Qua rồi cái thời Inter bỏ ra hàng đống tiền để trang trí đội hình bằng những siêu sao, để rồi sau đó chứng kiến họ tàn tạ dưới màu áo Xanh-Đen và lập tức hồi sinh khi tới chơi cho một CLB khác. Inter không chỉ dành cho những cái chết đẹp, mà hơn hết họ cần sống đẹp. Và để làm được điều đó cần một trái tim nóng và lý trí sáng suốt.
Moratti bây giờ là thế. Người đàn ông 63 tuổi này không còn yêu một cách mù quáng như trước kia. Chẳng còn chỗ nào trong đội hình Inter mà không thể động đến. Ngay cả Alvaro Recoba, người mà Moratti vô cùng yêu quý và luôn coi anh như một bản sao mới của Maradona, cũng bị đẩy cho Torino mượn. Hoàng đế Adriano phải hồi hương mong tìm lại phong độ cho một ngày trở lại. “Quý ông” Vieira nhận được thông điệp cứng rắn phải tìm lại phong độ nếu không muốn bị đá khỏi Giuseppe Meazza…
“Kinh nghiệm là người thầy tốt nhất, nhưng học phí để trả cho người thầy đó thì đắt đỏ vô cùng”, Moratti đã phải chi cả núi tiền để trở nên khôn ngoan và thận trọng hơn. Hai năm vừa qua, người ta không còn thấy cảnh “vung tay quá trán” ở Inter Milan (hơn 50 triệu euro). Ngoại trừ trường hợp của Vieira và Grosso, các cầu thủ gia nhập Nerazzurri 2 mùa giải qua đều chứng tỏ được mình. Ngay ở thương vụ Grosso, Inter cũng không phải chịu thiệt thòi khi lãi được 1,5 triệu bảng khi bán hậu vệ này cho Lyon.
Những kinh nghiệm thương đau đã khiến Moratti học được sự lạnh lùng và quyết đoán. Khi sa thải Mancini, vị Chủ tịch của Inter có nói rằng: “Đối với bất cứ một CLB nào, họ thường chọn giải pháp tiếp tục gắn bó với HLV đã đưa đội bóng đến với 3 chức vô địch liên tiếp. Còn trong trường hợp này, tôi can thiệp chỉ bởi thấy đó là một điều cần thiết”. Như thế nghĩa là trong con người Moratti lúc này đã xuất hiện những thuộc tính tàn nhẫn của bóng đá chuyên nghiệp, ông có thể chẳng thèm nhìn mặt bất cứ ai!
Nếu như trước đây tiếng nói quyết định trong mọi vụ chuyển nhượng của Inter phải thuộc về Moratti, thì lúc này cái quyền ấy đã được trao cho HLV Mourinho. Người trực tiếp dẫn dắt đội bóng sẽ hiểu rõ nhất cần gì để chiến thắng. Vị HLV người Bồ Đào Nha không thuộc tuýp người ưa thích các tên tuổi đã thành danh. Và như thế, một Nerazzurri ngu ngơ trên thị trường chuyển nhượng, luôn bị hút hồn bởi tên tuổi của những ngôi sao sẽ là chuyện của quá khứ…
Bây giờ, người ta không còn thấy vẻ ủ dột của Moratti mỗi khi ông xuất hiện trước công chúng. Theo bước chân của ông Chủ tập đoàn dầu lửa Saras là tiếng cười và sự tự tin. Phải chăng, đó là tiền đề cho những thành công rực rỡ?! 1. Andrea Pirlo: Inter và 5 vụ chuyển nhượng "ngu ngốc" nhất
Xét về giá trị chuyển nhượng thì đây là thương vụ làm ăn có lãi của Inter (đến Inter với giá chỉ 5,5 triệu euro, sau đó được bán lại cho Milan với giá 18 triệu euro). Tuy nhiên về mặt sân cỏ thì đây là một cú hớ nhớ đời của Moratti. Năm 1998, Moratti đưa tài năng trẻ 18 tuổi này từ Brescia về Giuseppe Meazza. Nhưng trong 3 năm ở Inter, anh lại không đáp ứng được kì vọng (chỉ được vào sân 22 trận). Thất vọng, Moratti đẩy Pirlo sang Reggina rồi Brescia theo dạng hợp đồng cho mượn, trước khi bán đứt “của nợ” này cho kình địch Milan mùa bóng 2001. Thế nhưng, chẳng ai học được chữ ngờ, ở Milan với vai trò mới (tiền vệ phòng ngự), Pirlo đã thăng hoa, và giúp Milan gặt hái một loạt thành công ở cả Serie A lẫn Champions League… Tháng 3 năm nay, Moratti còn phải công khai thừa nhận đã sai lầm khi bán Pirlo.
2. Farinos (Valencia - Inter: giá 19,3 triệu euro):
Năm 2000, Farinos mới 22 tuổi và được xem là một trong những tiền vệ triển vọng nhất của bóng đá châu Âu (gây ấn tượng mạnh khi cùng Valencia lọt vào CK Champions League năm đấy). Thế nhưng, khi khoác lên mình chiếc áo của Inter, tiền vệ người TBN này lại hoàn toàn đánh mất mình. Trong 4 năm khoác áo Inter, anh chỉ ra sân có vỏn vẹn 49 trận và ghi được 2 bàn thắng (tức là 1 bàn thắng của Farinos trị giá gần 10 triệu euro).
3. Seedorf:
Tương tự như Pirlo, Seedorf cũng là một vụ chuyển nhượng sai lầm của Moratti khi nối giáo cho đại kình địch Milan. Kể từ khi rời Inter sang Milan (năm 2002), tiền vệ người Hà Lan luôn là một trong những trụ cột không thể thay thế của đội bóng Đỏ-Đen. Đã thế đây còn là một thương vụ Moratti thua lỗ về mặt tiền bạc.
4. Robbie Keane (Wolves - Inter: 13 triệu bảng):
13 triệu bảng cho Wolves để đổi lấy một tiền đạo 20 tuổi (2000) chỉ ra sân 6 lần và thậm chí không ghi nổi một bàn thắng trong cả mùa giải. Con số đó thừa đủ để nói lên sự phung phí của Moratti.
5. Ronaldo:
Không thể phủ nhận Ronaldo là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất lịch sử của Inter, và đây cũng không phải là một thương vụ thiệt hại về mặt tiền bạc (mua Ronaldo từ Barca 27,6 triệu USD, bán lại cho Real 46 triệu USD). Tuy nhiên, cái cách Người ngoài hành tinh đáp lại tình cảm của Moratti và những người yêu mến Inter thì thật đáng thất vọng (phần lớn thời gian Ronaldo ở Inter là chấn thương, đến khi anh bình phục tỏa sáng ở World Cup 2002 lại ngay lập tức dứt tình sang Real).
(Theo Báo Bóng đá)