Khi mà Didier Deschamps phải từ chức sau ngày đưa Juve vượt qua nỗi đau Serie B, vì những quan chức lãnh đạo của “Lão phu nhân” muốn thế, các tifosi đã chống đối ra mặt và tuyên bố không thèm đến sân. Một năm trước, sự thất thế của Juve trong cuộc đua giành ngôi á quân với Roma cũng đã làm dấy lên những làn sóng nổi loạn từ trung tâm huấn luyện Vinovo đến sân Olimpico. Thế nhưng, trong cả hai lần ấy, những cuộc nổi loạn chỉ là tự phát của một số nhóm nhỏ. Còn lần này, số người tham gia vào cuộc “biểu tình” bên ngoài Vinovo và các diễn đàn lớn chưa từng có, sau chuỗi thành tích 5 trận không biết đến thắng lợi của Juve, tính trên mọi mặt trận.
Ranieri sẽ trụ được bao lâu? |
Bất chấp việc John Elkann đã lên tiếng khẳng định cuộc khủng hoảng sẽ trôi qua, và Juve lại tìm được niềm vui khi tiếp Lecce trên sân nhà cuối tuần này; bất chấp sự ủng hộ của huyền thoại Deschamps với HLV Claudio Ranieri, và tuyên bố Juve cần phải có một kế hoạch dài hơi để tìm lại đỉnh cao (ngắn là 2-3 năm, dài là 5 năm), cũng không làm dịu đi cơn giận dữ của các CĐV. Sự tức giận của các tifosi cũng là điều dễ hiểu, khi cuộc khủng hoảng trong gần một tháng trở lại đây, bắt đầu từ trận hòa 3-3 với Chievo trên sân nhà Olimpico hôm 5-4, đã khiến giấc mơ Scudetto và Cúp Italia lần lượt tan vỡ như Champions League trước đó.
Đã qua rồi giai đoạn mà Juve thao túng thị trường chuyển nhượng, khi họ muốn ai thì được người đó, nhờ bàn tay đạo diễn của “bố già” Luciano Moggi. Giờ đây, Blanc lẫn Secco, và phần nào đó là chủ tịch Cobolli Gigli, chỉ như những kẻ học việc trên thị trường chuyển nhượng, cũng như vạch ra một kế hoạch cụ thể đễ xây dựng lại Juve vĩ đại ngày nào. Tuy vậy, cần phải thừa nhận rằng, việc sa thải những con người này, điều mà các tifosi đang chờ đợi, không phải giải pháp tốt nhất. Mà như Deschamps vừa chỉ ra, Juve cần xây dựng một kế hoạch cụ thể, có những mục tiêu chi tiết và hợp lý, chứ không thể chỉ nói suông để rồi thất bại lại hoàn thất bại.
(Theo TT&VH)