Quá sớm để tuyệt vọng, nhưng cũng đã là khá muộn mằn cho những hy vọng về vinh quang trên đấu trường châu lục của các Interista. Nhà vô địch Italia vẫn hành quân trong sa mạc tại chặng khởi đầu của một chiến dịch rất dài.
"Tiên trách kỷ..."
Inter gục ngã ngay trên thánh địa của mình
Ngay cả trên những con số rạch ròi mà người Đức ưa thích, nếu không kể đến hai tấm thẻ đỏ và tương ứng với nó là hai bàn thắng, trận đấu vẫn khép lại tương đối cân bằng:
Inter | Số liệu thống kê | Bayern Munich |
0 | Bàn thắng | 2 |
0 | Bàn thắng hiệp 1 | 0 |
4 | Sút trúng cầu môn | 5 |
2 | Sút chệch cầu môn | 10 |
2 | Cú sút bị ngăn chặn | 4 |
3 | Phạt góc | 3 |
17 | Phạm lỗi | 17 |
8 | Việt vị | 0 |
1 | Thẻ vàng | 3 |
2 | Thẻ đỏ | 0 |
81 | Chuyền bóng thành công | 82 |
24 | Tắc bóng | 30 |
83.3 | Tắc bóng thành công | 80 |
41.8 | Kiểm soát bóng | 58.2 |
45.3 | Ưu thế | 54.7 |
(Nguồn: SkySports) |
Cordoba không phải là không có lý khi không nguôi được nỗi ấm ức: "B.M là một đội bóng lớn, nhưng họ không gây ấn tượng mạnh mẽ cho tôi. Những cơ hội tốt nhất thuộc về chúng tôi, kể cả khi chỉ còn lại 10 người".
Quả thật, bên cạnh một Magath đang ưỡn ngực: "Chúng ta đã thấy một B.M đích thực", thì vẫn có một Beckenbauer không đánh mất "phong độ trưởng bối": "Có quá nhiều đường chuyền hỏng, song điều đó không làm giảm giá trị của một trong những cuộc so tài hấp dẫn nhất Champions League".
Ibrahimovic, với tấm thẻ đỏ mà anh phải nhận, chính xác là nhân tố phá vỡ thế cân bằng về tỷ số, và mở đường cho B.M giành lại sự cân bằng trong thế trận. Đáng lẽ anh có thể làm ngược lại bằng một bàn thắng ở phút 13, đẩy trận đấu theo một quỹ đạo hoàn toàn trái ngược.
Sau anh, cú giật chỏ của Grosso chỉ đơn giản tô đậm thêm một sự sụp đổ, cũng như bàn thắng vào phút cuối của Poldi.
Không oan uổng một chút nào khi bị truất quyền thi đấu bởi hai pha phạm lỗi thô thiển và thừa thãi của mình, chân sút Thụy Điển làm hoen ố chiếc Scudetto trên ngực áo Inter bằng việc nối dài thêm một chuỗi thành tích đáng thất vọng. Không thể tha thứ, bởi anh đẩy đồng đội vào thế không còn đường lùi, khi sau lưng đã là vực thẳm.
"Cung cứng giương hết sức..."
Figo đã không còn chơi tốt như mùa giải trước
Bàn thắng bị bỏ lỡ ở phút 13 ấy có lẽ sẽ làm Ibra day dứt nhiều hơn những lần khác, bởi anh tự xóa bỏ cơ hội chuộc lỗi của mình bằng tấm thẻ đỏ, và cũng bởi không có đồng đội nào giúp anh nguôi ngoai.
Crespo, như là một người khác so với chính anh tại Serie A, tương đồng một cách đáng ngạc nhiên so với người đá cặp: bốn lần việt vị và một lần thất bại trước Kahn.
Phía sau họ, những hình ảnh đáng nhớ nhất về Figo là những lần lăn lộn trên sân vì bị phạm lỗi. Kỹ thuật cá nhân chói sáng của anh không hẳn đã biến mất, nhưng trở nên mong manh đến tội nghiệp trước sự áp sát dữ dằn của "đàn cọp", nhất là con cọp non Ottl.
Không có Vieira, nhưng 4-4-2 kim cương của Mancini vẫn tạo ra được khá nhiều cơ hội thay đổi cục diện trận đấu, cho dù 4-1-3-2 (và thậm chí mang dáng dấp 5-3-2 khi Ottl lùi sâu) của B.M chơi rất chặt chẽ.
Có điều, hàng công Nerazzuri đánh mất độ càn lướt, sức rướn và sự sắc bén ở những tình huống quyết định. Đánh mất và không thể tìm lại, ít nhất là trong trận này.
Crespo, tự làm lu mờ một chút vầng hào quang phục sinh của mình, cũng đã từng xuất hiện với một gương mặt như thế này trước Sampdoria. Nhưng bởi vì anh đã trở lại rực rỡ, nên trận này Adriano vẫn chỉ có gần 15 phút cuối trận.
Crespo không còn là chính mình khi chơi tại Champions League
Figo, nên được thay bằng Mariano Gonzalez ngay sau hiệp một nhằm gia tăng một chút tốc độ trong những đường lên bóng, vẫn phải cày ải đến tận phút 67. Còn Solari, nếu Stankovic không phải rời sân một cách bất đắc dĩ, chắc cũng không có cơ hội thoát khỏi băng ghế dự bị.
Nếu người ta có trông đợi một điều gì đó từ chất lượng của những cánh viện binh này thì người ta đã thất vọng. Cho đến lúc hồi còi kết thúc trận đấu vang lên, họ dường như vẫn chưa kịp "nóng máy".
Và người ta chợt nhớ rằng, ngoại trừ những khoảnh khắc xuất thần của Crespo ở trận tranh Siêu Cúp Ý trước Roma, chưa bao giờ Mancini thật sự tạo được dấu ấn với những lần thay người của mình.
Hơn thế, với những gương mặt trong đội hình xuất quân ở trận này, có thể thấy là Mancio hoàn toàn không có hứng thú với hệ thống quay vòng cầu thủ. Ông cần những chiến thắng, ông không đủ niềm tin vào lực lượng dự bị, nên các suất chính cứ phải căng sức ra theo cái tần suất 3 ngày/trận.
Mà bên cạnh đó, chiến lược của Mancini là đây: "Chúng tôi không muốn mạo hiểm trong hiệp một". Nếu chiến thắng thì không ai phản bác được ông, nhưng khi thất bại, người ta sẽ chẳng ngần ngại cho rằng đó là một chiến lược phung phí sức lực của các cầu thủ.
Một kết quả thua là hệ quả của sự "lì lợm" mà người Đức áp dụng, nhưng khi không thể chiến thắng, đó lại là hậu quả của việc các chân sút Inter không đủ thời gian phục hồi. Nói theo kiểu phương Đông, họ như cánh cung đã giương quá sức, không xuyên thủng nổi tấm lụa.
Trận này, ở một khía cạnh nào đó, "quân chủ" đã bị "quân khách", bằng sức trẻ của mình, đẩy vào thế "dĩ dật đãi lao", điều tối kỵ của binh pháp.
"Hãy ngẩng đầu lên!"
Mancini sẽ phải làm gì để đưa Inter vượt qua khó khăn
Maicon: "Sau trận đấu, HLV đã nói với chúng tôi rằng chúng tôi cần phải tiếp tục với cái đầu ngẩng cao, bởi chúng tôi là một đội bóng tốt, và chúng tôi luôn thể hiện được điều đó trong tập luyện. Từ ngày mai, chúng tôi sẽ lại tiếp tục lao động để có được chiến thắng đầu tiên tại Champions League, sau chặng nghỉ".
Những lời động viên luôn có ích, song bên cạnh Champions League còn Serie A, nơi các Interista cũng sẽ vô cùng khó chịu sau mỗi trận hòa, hoặc tệ hơn là một trận thua.
Hẳn là Inter không buông bỏ giấc mộng đoạt cú đúp, nhưng chẳng có đội bóng nào giành cú đúp với chỉ 14-15 cầu thủ. Người ta cũng không thể cứ chờ đợi những chặng nghỉ như là liệu pháp duy nhất giúp các cầu thủ của mình lấy lại phong độ.
Bên cạnh "bài toán Adriano", với những gì đã thể hiện trong trận này, Figo cũng đang trên đường trở thành một vấn đề đáng để Mancini phải đau đầu.
Và nếu muốn trở lại với đường đua châu Âu, ít nhất còn một câu hỏi nữa: Mancini sẽ làm gì, ngoài luyện tập, để các cầu thủ của mình không còn phải chịu nỗi ám ảnh từ những chiếc thẻ đỏ?
Hai trận, họ mất ba người một cách vô nghĩa qua những cơn nóng đầu không thể tha thứ, mà hệ quả rất có thể sẽ là một hồi chuông nguyện buồn vang lên từ giáo đường Milan.
(Theo ThểThaoVietnamnet)