Từ Napoli đến Napoli, Inter đã trải qua một nửa mùa giải quá nhiều cảm xúc. Thành công hay thất bại? Câu trả lời nào cũng đều có căn cứ. Nhưng dù sao thì thời gian đã trôi và vẫn sẽ trôi. San Paolo đêm nay là điểm mốc đánh dấu một chặng đường của nhà cựu vô địch.
Có 2 trận đấu Leonardo sẽ nhớ hơn tất cả những trận đấu khác, có lẽ là không thể quên trong suốt cuộc đời.
Một là trận Milan thua Inter 0-4 ở trận derby lượt đi mùa giải trước, khi Leonardo phải đối mặt với trận cầu lớn đầu tiên trong sự nghiệp cầm quân. Đó cũng là thất bại đầu tiên, trải nghiệm đớn đau đầu tiên, bài học đầu tiên và đồng thời là vết nứt đầu tiên trong quan hệ máu thịt của ông với Milan, khiến sau này Leo bị nguyền rủa là kẻ phản bội. Thất bại vỡ mặt hôm ấy, ngay trên sân nhà, trước đối thủ truyền đời, trong cái nhếch mép của Mourinho và sự sượng sùng của Berlusconi, có thể xem là cái gốc quan trọng tạo ra một Leo bản lĩnh và tài năng lúc này. Leo có thể chưa thực sự bản lĩnh ở những trận đấu lớn, nhưng cách ông đứng vững giữa bão tố để lập nên những con số kỷ lục thì ít ai sánh được. Leo có thể không đứng thủ khoa về chiến thuật, nhưng có đội nào đáng xem hơn Inter dưới tay ông mùa này?
Trận đấu với Napoli là cơ hội để Leonardo khẳng định mình
Hai là trận thắng Napoli 3-1 hôm 6/1/2011, khi Leonardo phải đối mặt với thách thức thực sự lớn đầu tiên. Không ai kỳ vọng Leo phải đưa Milan vô địch ở ngay mùa giải đầu tiên vào nghề (trừ Berlusconi sau này vin vào cớ Milan chỉ về thứ 3 để lấp liếm những hiềm khích nhỏ nhen rồi buộc Leo phải ra đi). Tương tự, những ai trông mong Leo đem được Inter đến Scudetto từ đống đổ nát của Benitez đều là những người quá mơ mộng, nhưng sức ép trên vai người lãng tử này là thực tế, nặng đến ngỡ ngàng. Trận ra quân, trước khán giả nhà và gặp một đội bóng mạnh có khả năng cạnh tranh Scudetto là Napoli, Inter thắng hay thua sẽ có ảnh hưởng quyết định đến tương lai của cả đội bóng lẫn chính Leo. Nhưng lần này, Leo đã thắng.
Trận đấu ấy, sau khi Thiago Motta mở tỷ số từ rất sớm sau một pha phối hợp tấn công hảo hạng có sắc thái của Leo, Pazienza gỡ hòa cho Napoli bằng một tình huống dàn xếp đá phạt góc đơn giản (hàng tháng sau đó, điểm yếu bóng chết vẫn là tử huyệt của Inter-Leo). Đó mới là lúc áp lực chồng chất lên Leo, bởi kịch bản dẫn bàn rồi bị gỡ dễ dàng đã quá quen thuộc với người hâm mộ Inter khi Benitez còn nắm quyền. Nhưng Leo đã đứng vững, đã vượt qua nhờ tổ chức một tuyến giữa cơ động tuyệt vời, tạo ra sự khác biệt so với sự lúng túng của Rafa, người tỏ ra quá phụ thuộc vào Sneijder. Cho đến bây giờ, hỏa lực dồi dào từ tuyến dưới vẫn là một điểm mạnh “đặc sản” của Inter-Leo.
Trước khi có trận ra mắt, Leo tuyên bố “13 điểm ít hơn Milan là khoảng cách lớn, nhưng Inter vẫn hướng đến Scudetto”. Người ta ngờ vực. Sau màn trình diễn ấn tượng ở Giuseppe Meazza hôm ấy, sự ngờ vực ít dần. Trước trận derby lượt về với Milan, chỉ còn lại niềm tin mãnh liệt. Bây giờ, Scudetto đã chính thức đổi chủ, nhưng ai có thể nói Leo thất hứa? Trong 21 trận từ khi có Leo, Inter giành được nhiều hơn Milan tới 4 điểm, bất kể đã thua derby. Nếu hôm ấy Inter không thua, Serie A hẳn chưa thể kết thúc sớm thế này.
Hôm nay, gặp lại Napoli là dịp để Leonardo khẳng định một lần nữa rằng nếu Inter không vô địch thì cũng phải á quân. Chỉ cần hòa là Inter sớm đạt mục tiêu ấy. Dẫu có thua, vẫn còn một trận cuối gặp Catania trên sân nhà, nơi Inter-Leo chưa đánh rơi điểm nào, để tự quyết. Nhưng Leo muốn thắng và có thể thắng, dù San Paolo không phải là đất lành cho Inter (không thắng, thua 3, hòa 1 từ năm 1997). Trên đường đến chung kết Cúp Italia, Inter đã vượt qua Napoli cũng chính tại nơi này. Trong khi đó, đội chủ nhà đã buông xuôi và lại không có Cavani…
Con số 49 Trong 21 trận dưới quyền chỉ đạo của Leonardo (tính từ vòng 16), Inter giành được tới 49 điểm, nhiều hơn bất cứ đội nào. Milan chỉ giành 45 điểm, Udinese 42 điểm, Napoli 41 điểm. Đối đầu Serie A: 64 trận ở San Paolo, Napoli thắng 31, hòa 16, Inter thắng 17 trận (gần nhất: 2-0 ngày 18/10/1997). Lực lượng: Đội hình dự kiến: |
(Theo Thể Thao Văn Hoá)