Tháng 5/2012, Stamford Bridge tôn thờ Di Matteo như một vị thánh, khi ông mang về đây chiếc Cúp danh giá Champions League, danh hiệu mà trước đó Roman Abramovich đã chi biết bao tiền để "mua" nhưng bất thành. Tròn nửa năm sau, tỷ phú người Nga không nói nửa lời, mà chỉ ký vào quyết định sa thải nhà cầm quân người Italia. Sáu tháng, từ đỉnh cao rơi xuống vực sâu, và câu hỏi được đặt ra là Di Matteo có thực sự vĩ đại, hay đơn giản ông chỉ là kẻ gặp thời?
Di Matteo có tài!
Nếu bảo Di Matteo bất tài, đó sẽ là sự bất công lớn đối với chiến lược gia người Italia. Đúng là Di Matteo từng thất bại với ngay một đội bóng nhỏ như West Brom, trước khi được Chelsea đưa về làm phụ tá cho Villas-Boas, nhưng ông nhanh chóng thể hiện được dấu ấn trong vai trò đóng thế cho vị tiền nhiệm người Bồ Đào Nha.
Kể từ khi ngồi trên chiếc ghế chỉ đạo ở Stamford Bridge, Di Matteo mang đến điều kỳ diệu bằng chiến thắng khó tin trước Napoli (thắng 4-1, sau khi thua 1-3 ở lượt đi). Đó là sự khởi đầu cho con đường đến vinh quang của người đàn ông mang hai quốc tịch Italia - Thụy Sĩ.
Khác với một Villas-Boas không thể kiểm soát những cái tôi, Di Matteo đã dung hòa từng cá tính ở Stamford Bridge. Chelsea dưới bàn tay Di Matteo là một tập thể gắn kết, có tính chiến đấu cao và thể hiện được cá tính riêng. Di Matteo cũng làm hồi sinh Drogba, sử dụng khá hiệu quả một kẻ tưởng đã hết thời như Torres, giúp Cole tìm lại hứng khởi.
Đồng thời, ông cũng biết cách làm cho những công thần Terry hay Lampard gạt bỏ cái tôi để tập trung cống hiến hết sức mình cho đội bóng thành London. Đặc biệt, Di Matteo đã sử dụng Ramires hiệu quả hơn bất kỳ người tiền nhiệm nào trước đó.
Nếu Villas-Boas thường tạo một khoảng cách nhất định với các cầu thủ, thì Di Matteo lại hòa mình giữa họ. Nhà cầm quân 42 tuổi này làm việc rất chuyên nghiệp, gần gũi với các cầu thủ để tìm tiếng nói chung. Điều này giúp hai phía luôn hiểu rõ nhau.
Trên con đường bước lên đỉnh vinh quang châu Âu, Di Matteo đã cho Chelsea trình diễn lối đá phòng ngự rất đẹp mắt. Đó không phải việc kéo cả đội hình về dựng "xe buýt" trước khung thành, mà các cầu thủ luôn giữ cự li tốt. The Blues luôn di chuyển đội hình để kiểm soát khoảng không.
Nói cách khác, Di Matteo đã thổi vào Chelsea một lối chơi phòng ngự khoa học, và luôn biết cách phản công đúng thời điểm. Có thể cả trận Chelsea chỉ nhăm nhăm phong tỏa lối chơi của đối thủ, để rồi chỉ cần một hoặc hai cơ hội để kết thúc trận đấu theo ý mình. Cách mà đội bóng thành London loại Barca đã nói lên điều đó.
"Nạn nhân" của Abramovich
Từ một kẻ đóng thế, Di Matteo đưa Chelsea giành Champions League, danh hiệu mà ông chủ Abramovich đã thất bại với những HLV vĩ đại của bóng đá thế giới như Jose Mourinho, Felipe Scolari, Guus Hiddink, Carlo Ancelotti và Villas-Boas. Abramovich từng bỏ 15 triệu euro để chuộc lại hợp đồng Villas-Boas nhưng Chelsea suýt bị loại khỏi Champions League, và điều này càng tô thêm vẻ đẹp chiến thắng của Di Matteo.
Sau đỉnh vinh quang, Abramovich vẫn không chấp nhận ký hợp đồng với Di Matteo mà quyết theo đuổi Pep Guardiola. Bị Pep khước từ thẳng thừng, Abramovich mới đồng ý trao cho Di Matteo hợp đồng mới.
Dù ký hợp đồng mới, nhưng Abramovich luôn bộc lộ tham vọng một ngày gần nhất đặt đội bóng của mình vào tay Pep Guardiola. Thế nên, trước khi bước vào mùa giải 2012-13, ông chủ người Nga đã mua những cầu thủ tấn công về để buộc Di Matteo phải làm mới đội bóng theo ý mình.
Từ một người lấy phòng ngự làm chủ đạo, chỉ trong thời gian ngắn, Di Matteo phải biến Chelsea thành đội bóng chơi tấn công cống hiến. Abramovich đã có lý do để hài lòng khi Chelsea khởi đầu mùa giải bằng lối đá tấn công quyến rũ và đầy hiệu quả. Chelsea những ngày tháng Tám và tháng Chín lãng mạn đến mức khó tin.
Nhưng sự lãng mạn ấy phải nhận gáo nước lạnh ở Siêu Cúp châu Âu, khi Chelsea bị Atletico Madrid đánh bại với tỷ số 4-1. Di Matteo thiếu các ý tưởng tấn công, khiến The Blues không có được sự đa dạng. Hơn nữa, đội chủ sân Stamford Bridge lệ thuộc quá nhiều vào những cầu thủ tuổi đôi mươi Oscar và Hazard.
Kết quả, Chelsea nhanh chóng bị bắt bài. Bản lĩnh của nhà ĐKVĐ Champions League (đang có nguy cơ thành cựu vô địch) không còn song hành với The Blues nữa. Khi đối mặt với các đối thủ mạnh, đội bóng áo xanh luôn lép vế, kể cả khi được đá sân nhà. Từ đầu mùa, trên hai sân chơi quan trọng, Chelsea chỉ thắng được một đối thủ mạnh là Arsenal. Mà thực tế, Arsenal giờ không còn như vài năm trước.
Khi Chelsea đứng trước nguy cơ trở thành đội ĐKVĐ Champions League đầu tiên dừng bước ngay từ vòng bảng, bị đẩy xuống vị trí thứ 3 trên bảng xếp hạng Premier League (sau khi không thắng 4 trận gần nhất), Di Matteo buộc phải ra đi. Quyết định sa thải rất phũ phàng với người vừa viết lịch sử cho đội bóng, nhưng là điều mà rất nhiều người đã nghĩ đến từ trước.
Abramovich đã tìm thấy những vinh quang cần thiết, nên cũng muốn những người làm công phải đáp ứng đòi hỏi của cá nhân ông. Vị tỷ phú người Nga không cho Di Matteo có cơ hội để theo đuổi triết lý riêng, thứ vũ khí đưa Chelsea lên đỉnh cao châu Âu. Do vậy, thất bại của The Blues và sự phũ phàng mà Di Matteo phải nhận là điều tất yếu.
Cuộc sống luôn có những điều không như mong muốn nhưng ta phải chấp nhận nó. Bóng đá cũng không ngoại lệ!
(Theo Vietnamnet)