- Lionel Messi: Còn một bước chân để vĩ đại nhất lịch sử bóng đá
- “Messi xứng đáng giành Quả bóng vàng World Cup”
- Thất bại cay đắng, Messi quay sang đổ lỗi cho các tiền đạo
Khi những người đàn ông rơi lệ
Argentina đã chờ đợi quá lâu để được hưởng cảm giác vô địch World Cup, những nỗi thất vọng thêm dài kể từ 1998, 2002, 2006 và 2010. Giải đấu năm nay trên đất Brazil là cơ hội không thể tốt hơn để người Argentina thỏa mãn giấc mơ của cả dân tộc, cơ hội để Messi tiếp bước được những bậc tiền bối huyền thoại Mario Kempes hay Diego Maradona.
Nhưng khoảnh khắc bay người móc bóng của Gotze ở phút 113 đã khiến ước mơ của người Argentina tan vỡ. Họ đã thất bại chỉ trong một phút lơi lỏng hiếm hoi ở hàng thủ với những người đã cạn kiệt về thể lực, trong tình huống mà ngoài Gotze đang sung sức thì không cầu thủ Đức nào có thể bình tĩnh xử lý bóng được như vậy.
Một cú ra chân tuyệt đẹp chính là sự khác biệt duy nhất ở trận chung kết tại Maracana, Argentina phải chấp nhận sự nghiệt ngã của số phận. Nếu Higuain không bỏ lỡ cơ hội vàng đối mặt Neuer ở đầu trận, nếu cú đá căng sệt của Messi không đi sạt cột dọc đầu hiệp 2 và nếu Palacio không đá ra ngoài khi trước mặt là gôn trống ở hiệp phụ, kết cục trận chung kết đã khác.
Định mệnh đã chọn người Đức trở thành bá chủ của bóng đá thế giới và châu Âu đã có đại diện đầu tiên vô địch trên đất Nam Mỹ. Số phận đã bắt Argentina là kẻ bại trận dù họ đã chơi một trận đấu không đến nỗi tồi, từ khả năng phòng thủ chắc chắn đến tốc độ, sự sắc sảo đến kinh ngạc trong phản công.
Một lần nữa, Messi lại được nhắc đến và dù có được nhiều pha xử lý hoàn hảo trong trận đấu, anh vẫn nhận những lời chỉ trích. Thực sự Messi không thể đạt được đến tầm cỡ của Maradona có thể dẫn dắt cả đội đến chiến thắng và chính El Pulga, trước sức ép quá lớn của sự kỳ vọng, đã không thể chơi bùng nổ như người hâm mộ chờ đợi.
Người Argentina có thể oán trách số phận đã cướp đi của họ một Di Maria toàn năng ở trận chung kết, cướp đi Lavezzi đang chơi sung sức bị đau phải rời sân. Nhưng Argentina cũng không thiếu siêu sao có thể thay thế họ, có chăng cả Higuain, Aguero hay cả Messi không thể làm được điều mà Valdano, Burruchaga, Maradona đã làm năm 1986. Mà cách đây 28 năm, Argentina không có hàng thủ chắc chắn và một Mascherano chất thép ở giữa sân.
Thất bại trước ngưỡng cửa vinh quang thường mang đến những giọt nước mắt, Rojo nức nở như một đứa trẻ con, Garay đổ gục xuống sân, Di Maria rơi lệ khi bất lực nhìn đồng đội bại trận và Messi, với những tiếc nấc nghẹn ngào, đôi mắt u ám là hình ảnh tiêu biểu nhất cho sự tiếc nuối, cảm giác đau đớn hụt mất vinh quang của người Argentina.
Nỗi buồn thê lương của cả dân tộc Argentina
Người Argentina đam mê bóng đá bậc nhất thế giới, ở một đất nước đang chìm trong khủng hoảng kinh tế và nợ công, họ không có niềm hạnh phúc nào lớn hơn là chứng kiến đội tuyển thân yêu vô địch World Cup 2014. Đó là nguyên nhân gần 100.000 CĐV đã sang Brazil và có mặt khá đông tại Maracana để được chứng kiến Argentina lên ngôi trên đất Brazil.
Nhưng sau cú đá của Gotze, nhưng người yêu mến Argentina đã chết lặng trên khán đài, họ đã cầu nguyện trong những phút cuối ở hiệp phụ, nín thở dõi theo cú đá phạt cuối trận của Lionel Messi. Khi trọng tài Rizzolli thổi còi kết thúc trận đấu, nhiều người đã bật khóc khi không kiềm chế được nỗi buồn mất đi chức vô địch.
Với Argentina, đó là thất bại của cả dân tộc bởi họ sẽ còn phải chờ đợi ít nhất 32 năm nữa mới có thể…mơ về một chức vô địch thế giới. Cánh cửa thiên đường đã đổ sập ngay trước mắt những người dân xứ Tango, khi thế hệ Lionel Messi đã không thể làm nên lịch sử vĩ đại như năm 1978 và 1986.
Các CĐV Argentina đã gây bạo động ở cả Rio de Janeiro lẫn Buenos Aires, khi sự thất vọng cùng cực trở thành nỗi phẫn uất. Đêm 13/7 là một đêm khó quên của những người dân xứ sở Tango, họ đi từ cảm giác sung sướng, hy vọng đến âu lo và cuối là tuyệt vọng, bởi chức vô địch thế giới tuột khỏi tầm tay.
Tương lai bất định
HLV Sabella đã chia tay đội tuyển sau World Cup và ông xứng đáng nhận được những lời ngợi ca bởi các tính toán chiến thuật hợp lý. Nhưng qua việc bị Messi lấn át ở phòng thay đồ, ai cũng nhận thấy Sabella không có được sự cứng rắn, quyết đoán như Billardo năm 1986 hay uyên thâm, tinh tế như Menotti năm 1978, những người đưa Argentina lên đỉnh vinh quang.
Sau thời Maradona, Argentina có vô số thế hệ tài năng từ Batistuta, Ortega, Claudio Lopez, Veron, Ayala đến Riquelme, Crespo, Cambiasso, Samuel, Tevez, Saviola, Aimar nhưng đều thất bại. Năm nay, Argentina trình làng thế hệ tài năng vô địch U20 thế giới 2005, tuy nhiên họ đành tự an ủi với ngôi á quân.
Người Argentina chờ phục hận tại nước Nga năm 2018 nhưng khi đó, liệu Messi có còn là cầu thủ xuất sắc nhất thế giới khi đã bước sang tuổi 31. Những đồng đội cùng thế hệ của anh như Mascherano, Romero, Garay, Aguero, Di Maria, Zabaleta, Higuain liệu có thể duy trì phong độ đỉnh cao khi đến ngưỡng…tam tuần.
Hiện tại ngoài Rojo, Argentina chưa có tài năng trẻ nào đặt trình độ thế giới nên mơ đến cuộc chinh phục World Cup 2018 là điều quá xa vời. Trước mắt, việc đầu tiên người Argentina cần làm là tìm người thay thế Sabella còn xây dựng lại Los Albiceleste từ đâu là điều chưa ai tính được sau đêm tuyệt vọng tại Maracana ngày 13/7.
Theo Dân Trí