Manchester United 1-0 Tottenham: Khao khát của những kẻ từng bị lãng quên

Tác giả Frank - Thứ Hai 26/12/2016 00:43(GMT+7)

Zalo
Trọng tài Robert Madley nổi hồi còi mãn cuộc, các CĐV Man Utd chấm dứt cơn đau tim đang hành hạ họ, Old Trafford thở phào nhẹ nhõm. Cuối cùng thì Quỷ đỏ cũng giành chiến thắng.
Manchester United 1-0 Tottenham  Khao khat cua nhung ke tung bi lang quen hinh anh
Khao khát của những kẻ từng bị lãng quên
Trong giây phút ấy, máy quay đã chộp được hình ảnh Phil Jones, Marcos Rojo và Matteo Darmian ôm lấy nhau đầy sung sướng. Với người viết những dòng này, đó mới là hình ảnh đẹp nhất ở Nhà hát của những giấc mơ đêm qua.
 
Sau chiến thắng sát nút của Man Utd trước Tottenham, người ta nói tới Mkhitaryan với màn trình diễn chói sáng và chấn thương khiến hơn 7 vạn người trên khán đài chết lặng. Người ta nói về những pha cứu thua siêu hạng của De Gea, hay chí ít là nói về cú sút phạt hàng rào chạm khung gỗ của Pogba. Nhưng ở một góc nào đó, người ta phải dành những lời tán dương cho hàng thủ của Man Utd, những người đã thi đấu vô cùng quả cảm để giữ sạch mành lưới cho đội nhà.
 
Rojo làm lu mờ một Harry Kane với 7 bàn trong 6 trận bằng những pha tắc bóng quyết liệt. Darmian hơn một lần ngã sõng soài trước sức mạnh của Sissoko nhưng cuối cùng vẫn đủ sức phong tỏa hành lang trái. Còn Phil Jones khiến cả Old Trafford ngừng thở khi lấy bóng trong chân Danny Rose một cách ngoạn mục trong phút bù giờ. 
 
Kể từ thời điểm Mkhitaryan tung cú sút quyết đoán mở tỷ số ở phút 29, Tottenham đã làm tất cả để thiết lập thế quân bình. Nhưng cũng từng đó thời gian hàng thủ Man Utd đã đứng vững để mang về 3 điểm trọn vẹn. 
 
Cái ôm sau khi trận đấu kết thúc là biểu trưng cho tinh thần của các cầu thủ Man Utd đêm qua. Họ đã gặp quá nhiều điều bất lợi, đã phải chịu quá nhiều sức ép sau những trận hòa liên tiếp. Và hơn hết, đó còn là biểu tượng cho lòng khao khát của những kẻ từng bị lãng quên. 
 
Trước khi mùa giải mới diễn ra, người ta mong đợi sự kết hợp giữa Smalling và Eric Bailly ở trước khung thành của De Gea, còn Luke Shaw hoặc Daley Blind án ngữ hành lang trái. Những cái tên như Phil Jones, Rojo hay Darmian, hoặc sẽ chỉ là quân bài dự bị, hoặc sớm muộn cũng phải cuốn gói ra đi. 
 
Nhưng cuối cùng, chính những kẻ không được kỳ vọng ấy đêm qua đã chiến đấu quả cảm để giữ lại niềm vui cho Quỷ đỏ, trong suốt 90 phút đầy khó khăn, và cả trong 6 phút bù giờ tưởng chừng như dài bất tận.
 
Vẫn còn những lo lắng với chấn thương của Mkhitaryan, hay như chính phong độ của bộ ba ở hàng phòng ngự. Nhưng dù sao đó cũng không phải là chuyện của hôm nay, khi Nhà hát vẫn đang ca lên những khúc khải hoàn, và dưới sân, vẫn là cái ôm thật chặt của những bóng áo đỏ…

FRANK (TTVN)
Khám phá thêm nội dung hấp dẫn trong các chủ đề liên quan:

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Lautaro Martinez tại Copa America 2024: Ăn khế trả vàng

Trước thềm diễn ra Copa America 2024, Lautaro Martinez chỉ có được duy nhất 1 bàn thắng cho đội tuyển quốc gia Argentina trong 17 trận gần nhất anh có cơ hội ra sân thi đấu. Đó quả là một thành tích trái ngược hoàn toàn so với những gì anh đã thể hiện trong màu áo của Inter Milan những mùa giải gần đây. Nhiều người còn tự đặt ra câu hỏi rằng liệu anh có quá vô duyên khi lên tuyển hay không? Phải chăng trong màu áo của Albiceleste, anh không thể phát tiết được hết những gì mình làm tốt nhất?

Dominik Szoboszlai: Hơn cả một người đội trưởng

Không ổn, thực sự tình hình là không ổn khi Szoboszlai nhìn thấy những cái vẫy tay liên tục của trung vệ Endre Botka. Những cái vẫy tay kêu gọi sự trợ giúp từ đội ngũ y tế trong khoảnh khắc có cầu thủ nằm sân chưa bao giờ là phút giây dễ chịu với bất kỳ cầu thủ hay vận động viên thể thao nói chung...

Ngày lịch sử của Gian Piero Gasperini và Atalanta!

Năm 2016, Gian Piero Gasperini tới Atalanta với nhiệm vụ tránh để đội bóng phải xuống chơi ở Serie B. Và từ một đội bóng xếp hạng 13 chung cuộc ở mùa giải 2015/16, Atalanta dưới bàn tay của Gasperini đã vươn lên về đích ở vị trí thứ 4 ở mùa giải sau đó và có được tấm vé tham dự Europa League vào mùa tiếp theo.

X
top-arrow