Có ai đó từng nói rằng: “Mọi thứ trên đời này đều có cái giá của nó”. Ngay cả những thứ tưởng chừng từ “trên trời rơi xuống” như tài năng, sự nhạy cảm, nghị lực đều có quá trình được tạo ra của chúng. Mà thường thì những cái giá ấy nếu không phải đau đớn thì cũng thấm đẫm mồ hôi và nước mắt.
Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!
Một ví dụ điển hình nhất, đã bao giờ bạn nhìn thấy bàn chân của những diễn viên múa ballet chưa? Và bạn nghĩ gì về họ? Những con người có hình thể duyên dáng, những động tác dẻo đến kinh ngạc, những vẻ mặt ánh lên sự tự tin và thần thái chuyên nghiệp. Nhưng ẩn sau từng điệu nhảy, từng vẻ mặt ấy là gì? Đó là nỗi đau được găm xuống nơi tận cùng của cơ thể, thứ hành hạ các vũ công sau những giờ tập luyện hay biểu diễn. Người ta khen các vũ công có cơ thể của những con thiên nga, nhưng thực chất, họ là những con thiên nga mang đôi chân của quỷ dữ.
Để được khán giả tán tụng, được người ta vỗ tay cho màn biểu diễn của mình, từng người trong số những vũ công ballet đều phải trả giá bằng chính đôi chân của mình. Khi trình diễn họ đẹp đến đâu, thì tới khi cởi bỏ lớp giày vải ra, họ lại càng trở nên xấu xí. Móng chân thâm sịt, da thịt tím tái, bàn chân chai sần, biến dạng là cái giá các vũ công phải bỏ ra để nhận được từng cái vỗ tay của khán giả khi trình diễn.
Nhiều người thường chỉ muốn những thứ người khác đang có ở đỉnh cao danh vọng chứ không quan tâm họ phải trải qua quá trình khổ luyện thế nào để leo lên được vị trí ấy. Danh vọng giống như một cái áo choàng lông thú mà thiên hạ khoác lên mình những người thành công. Nhưng đằng sau lớp áo ấy là cả một câu chuyện dài, chính xác là cái giá của danh vọng, thứ mà phần lớn mọi người lại không dám trả giá.
Trong bóng đá cũng vậy. Ở tuổi 39, Zlatan Ibrahimovic đã có cho mình một sự nghiệp đồ sộ với vô số các danh hiệu lớn nhỏ, vô số các khoảnh khắc để đời mà ngay cả các huyền thoại bóng đá cũng phải ghen tị.
Ở cái tuổi của anh, đa phần các danh thủ khác đã giải nghệ, tự tìm kiếm cho mình một niềm vui mới đằng sau sân cỏ, tham gia vào công tác huấn luyện, đào tạo cầu thủ trẻ. Hoặc nếu có đá thì cũng chẳng mấy ai vẫn thi đấu đỉnh cao, vẫn hàng tuần đều đặn ra sân tại các giải vô địch hàng đầu Châu Âu. Về khoản này, Ibrahimovic là duy nhất, là vô đối !
Bốn năm trước, khi còn đang khoác áo Manchester United, Ibrahimovic từng so sánh mình giống như Benjamin Button – một nhân vật hư cấu trên phim ảnh. Điều đáng nói rằng Benjamin là nhân vật bị lão hóa ngược khi sinh ra trong hình hài của một ông lão. Qua thời gian, Benjamin càng ngày càng trẻ rồi qua đời ở tuổi 84, trong hình dáng của một đứa bé sơ sinh. Bằng sự ví von đó, Ibrahimovic muốn nói gửi thông điệp đến người hâm mộ, giới truyền thông rằng tuổi tác không phải là vấn đề lớn và anh vẫn hoàn toàn có thể đạt đến đỉnh cao sự nghiệp ở cái tuổi mà với nhiều người đã bước qua bên kia sườn dốc sự nghiệp.
Nói về tài năng chơi bóng, Ibrahimovic là “của hiếm” của bóng đá, nhưng nói về những phát ngôn gây sốc thì Ibrahimovic còn “đỉnh” hơn rất nhiều. Nào là "Tôi đến đây với tâm thế của một vị Vua và ra đi như một huyền thoại” khi anh rời Paris Saint-Germain vào mùa hè 2016. Còn gần đây khi trở lại khoác áo nửa đỏ thành Milan, Ibrahimovic không ngần ngại nói rằng:“Nếu tôi đến sớm hơn, Milan đã vô địch Serie A rồi”, hay "Tôi không bao giờ yêu cầu bất cứ điều gì cho bản thân vào dịp Giáng sinh. Tôi là ông già Noel. Tôi mang quà đến cho tất cả 27 đứa con của mình: hai đứa ở Thụy Điển và 25 đứa còn lại ở Milanello".
Ở tuổi 39, Ibrahimovic vẫn đang thăng hoa cùng AC Milan ở Serie A mùa này.
Tựu chung lại, đa phần các phát ngôn của Ibrahimovic đều gây sốc và nhiều khi có phần tự cao thái quá. Tuy nhiên chẳng mấy ai ghét anh vì những câu nói ấy cả, thậm chí người ta yêu anh từ chính cái sự cuồng điên trong nội tâm gã tiền đạo khổng lồ cao đến 1,95m này. Vậy đâu là lý do?
Sự thật thì các phát ngôn của Ibrahimovic dù gây sốc nhưng anh nói được và anh cũng làm được. Thời điểm trước khi Ibrahimovic trở lại Milan, đội bóng của Stefano Pioli vừa mới thua muối mặt Atalanta tới 0-5, ngụp lặn ở nửa sau BXH. Còn khi “Mr Scudetto” trở lại, 10 bàn thắng cùng 5 đường kiến tạo thành bàn của anh giúp Milan giành vé dự Europa League.
Càng tuyệt vời hơn, trong mùa giải này, Milan đang chuyển mình mạnh mẽ để trở thành ứng cử viên sáng giá cho chức vô địch Serie A 2020/2021. Vâng ! Nếu như cách đây nửa năm, khi ai đó nói Milan là ứng cử viên giành Scudetto, chắc không ít người sẽ cười mỉa. Nhưng đến thời điểm này, đó lại là sự thật. Sau 18 vòng đấu đã qua, Milan thắng tới 13, hòa 4, và chỉ thua duy nhất 1 trận, có được 43 điểm, hơn đại kình địch cùng thành phố là Inter 3 điểm, bỏ xa Juventus tới 10 điểm. Chỉ cần không thua trước chuyến làm khách tại Atleti Azzurri của Atalanta tới đây, Milan cùng Ibrahimovic sẽ chính thức là nhà tân vô địch Serie A lượt đi của mùa giải 2020/2021.
Đừng nói vô địch, lần gần nhất mà Milan góp mặt trong Top 4, cùng 1 suốt tham dự Champions League đã cách đây 8 năm ở mùa giải 2012/2013. Điều này đủ để hiểu hiệu ứng cuồng Ibrahimovic đang lan tỏa và thành công thế nào với các Milanista. Họ phát cuồng vì anh cũng phải thôi, bởi lẽ chỉ cần 8 lần ra sân tại Serie A mùa này, Ibrahimovic ghi tới 12 bàn, trong đó có 5 cú đúp.
Càng đặc biệt hơn khi những cú “double kick” đó lại là vào lưới các đội bóng mạnh như Inter, AS Roma và cả Napoli nữa. Nếu xét hiệu suất ghi bàn, anh chỉ mất trung bình 52 phút để sút tung lưới đối thủ, hơn hẳn thành tích của các chân sút thượng hạng khác tại Serie A như Cristiano Ronaldo (75 phút/bàn), Romelu Lukaku (104 phút/bàn) hay Ciro Immobile (108 phút/bàn). Không chỉ là cây săn bàn chủ lực, anh còn là thủ lĩnh mẫu mực trong phòng thay đồ.
Ibrahimovic là một gã tiền đạo cuồng ngạo và dị biệt của bóng đá. Thế nhưng để có được thành công như vậy xuyên suốt sự nghiệp chơi bóng, chỉ mỗi tài năng chơi bóng, cá tính mạnh mẽ thôi là chơi đủ. Sự chuyên nghiệp trong tập luyện, cộng với một cuộc sống lành mạnh đằng sau ánh hào quang sân cỏ mới là yếu tố then chốt nhất. Ibrahimovic điên thật đấy, thế nhưng chẳng bao giờ người ta thấy những scandal đời tư của anh bị phơi bày trên mặt báo. Anh không ăn nhậu tiệc tùng thâu đêm, anh cũng không dùng chất kích thích.
Chẳng nói đâu xa, hãy cứ nhìn Adriano và Ronaldinho, hai người đồng đội nổi tiếng một thời của Ibrahimovic tại thành Milan. Họ đều có tài năng trời phú, từng một thời khiến cả thế giới túc cầu giáo phải điên đảo mỗi nhắc đến tên, thế nhưng chỉ vì lối ăn chơi tráng táng đã ngấm vào máu, khiến sự nghiệp của họ không duy trì được lâu dài. Adriano – chủ nhân của những pha sút bóng sấm sét một thời, trẻ hơn Ibrahimovic 1 tuổi, nhưng đã rời xa sự nghiệp thi đấu đỉnh cao cả…thập kỷ !
Sự chuyên nghiệp trong tập luyện đã khiến Ibrahimovic có được một sự nghiệp đáng ngưỡng mộ.
Ở Ibrahimovic người ta thấy có một sự chuyên nghiệp đáng kinh ngạc, nhưng ít ai biết rằng khi mới đặt chân vào chặng đầu của sự nghiệp, anh cũng chỉ là một thằng nhóc ngổ ngáo, chỉ thích làm theo những gì mình muốn.
Bước ngoặt lớn với Ibrahimovic đến từ cuộc gặp định mệnh với siêu cò Mino Raiola cách đây 20 năm trước. Để nổi bật, Ibrahimovic mặc áo da Gucci, đeo đồng hồ vàng và lái chiếc Porsche đậu ngay trước điểm nhà hàng điểm hẹn. Anh cứ ngỡ sẽ gặp một tay ăn mặc còn bảnh hơn anh. Nào ngờ Mino Raiola xuất hiện với quần jeans, áo thun Nike cùng với cái bụng bự. Khi chuẩn bị kết thúc, Raiola rút ra 4 tờ giấy. Một tờ ghi Christian Vieri, 27 trận, 24 bàn; tờ kia ghi Filippo Inzaghi, 25 trận, 20 bàn; rồi David Trezeguet, 24 trận, 20 bàn; và cuối cùng là Zlatan Ibrahimovic, 25 trận, 5 bàn.
Không ngần ngại, Raiola nói bằng cái giọng như muốn gây sự: “Nhóc con nghĩ tôi có thể bán cậu với những thống kê như vậy hả?. Ibrahimovic cũng chẳng vừa, đáp trả: “Nếu tôi ghi được 20 bàn thì mẹ tôi bán cũng được, việc quái gì nhờ đến ông!”. Nhưng Raiola, với sự lọc lõi của một kẻ Mafia, lạnh lùng nói tiếp: “Cậu nghĩ có thể gây ấn tượng cho tôi bởi chiếc đồng hồ, áo da và Porsche? Đừng ngu ngốc như vậy! Nếu muốn tôi là người đại diện của cậu, thì cậu phải nghe tôi. Bán hết xe đi, bán luôn đồng hồ và tập luyện gấp 3 vào. Thống kê của cậu như c... ấy!”.
Kể từ lần gặp lịch sử ấy, Mino Raiola trở thành người đại diện cho Ibrahimovic, phần còn lại là lịch sử. Vieri, Inzaghi, Trezeguet, 3 cái tên dùng để khích tướng Ibrahimovic năm nào đều là những chân sút xuất sắc nhất trong lịch sử bóng đá Italia, có người thậm chí còn vô địch Champions League, vô địch Euro, vô địch World Cup, những danh hiệu mà Ibrahimovic chưa từng chạm tay đến. Tuy vậy xét trên phương diện thành tích cá nhân, Ibrahimovic xứng đáng đứng trên tất cả.
Cuộc gặp gỡ với Mino Raiola đã thay đổi cuộc đời và sự nghiệp của Ibrahimovic.
Cuộc sống này với Ibrahimovic cũng chẳng bao giờ quá tệ bạc. Lớn lên trong “không gì cả” dạy anh một bài học chẳng thể mua bằng tiền. Đó là khi phải cố gắng một mình làm mọi thứ mà sau lưng không có đường lùi, không có cả lựa chọn để bỏ cuộc, anh chỉ được phép đối mặt và mạnh mẽ đấu tranh. Trong ngôi nhà của anh ở Thụy Điển, ngoài sự nguy nga, tráng lệ vốn có của một tòa biệt thự, thứ đập vào mắt người nhìn chính là bức tranh chụp đôi bàn chân lấm bẩn và đầy sẹo của Ibrahimovic. Khi được hỏi vì sao lại treo bức ảnh đó trong nhà, anh chỉ mỉm cười đáp rằng: “Tôi mua ngôi nhà này, mua cả thiên đường từ đôi chân đầy sẹo ấy đó!”
Ở tuổi 39, chúng ta chẳng biết gã Benjamin Button của chúng ta sẽ thi đấu đỉnh cao trong khoảng thời gian bao lâu nữa, chỉ biết rằng ngày nào Ibrahimovic còn ra sân, ngày đó anh còn chiến đấu. Một Milan của tương lai không Zlatan khó ai đoán trước được sẽ thế nào, nhưng Milan của hiện tại vẫn sống trên từng nhịp thở của Zlatan, cần anh để hướng đến mục tiêu đoạt Scudetto vào cuối mùa giải.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.
Những lời tâm sự được chính cựu danh thủ Adriano viết trên website The Players’ Tribune, về nhịp sống tại khu ổ chuột nơi anh sinh thành, về quyết định rời bỏ thế giới bóng đá đỉnh cao hào nhoáng để tìm lại về nơi đây.
Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.