Roy Keane và sự thật về cú đạp chí mạng với Haaland "cha"

Tác giả CG - Thứ Bảy 27/03/2021 11:15(GMT+7)

Zalo

Có một điều chắc chắn là sau sự việc ấy, cha của Erling Haaland không bao giờ đá đủ 90 phút mỗi trận nữa. Ông phải trải qua nhiều ca phẫu thuật và tới Mỹ để gặp bác sĩ Richard Steadman - người từng cứu vãn sự nghiệp của Alan Shearer, Jamie Redknapp và nhiều người khác.

Roy Keane Haaland
 
1. Mỗi khi RoyKeane xuất hiện trên truyền hình với vai trò khách mời bình luận bóng đá, David Bernstein - cựu chủ tịch Manchester City - liền lấy điều khiển để chuyển kênh khác. Bernstein là người có danh tiếng trong nền bóng đá, ông từng có hai năm làm chủ tịch Liên đoàn Bóng đá Anh và thực sự là một quý ông.
 
Tuy nhiên, ông không “nuốt” nổi mỗi khi thấy Keane xuất hiện trên truyền hình, bởi lúc đó ông sẽ nghĩ tới một trong những sự việc xấu xí và tai tiếng nhất lịch sử các trận derby thành Manchester. Tháng sau sẽ là kỷ niệm 20 năm ngày Alf-Inge Haaland - bây giờ nổi tiếng hơn với danh xưng bố của Erling Haaland - đối đầu Keane tại Old Trafford. Và dù bạn có xem lại cảnh quay ấy bao nhiêu lần đi chăng nữa cũng sẽ không bao giờ hết sốc khi thấy Keane hạ chiếc giày đinh vào đầu gối Haaland và cầu thủ của Man City khi ấy bật lên rồi ngã xuống sân.
 
“Không bao giờ tôi quên”, “Bernstein khẳng định. “Từ quan điểm cá nhân, đó là điều tồi tệ nhất mà tôi từng có liên quan và chứng kiến trên sân. Là một con người, thấy điều ấy quả là kinh khủng khiếp”.
 
Hiện nay, thế hệ người hâm mộ mới của bóng đá có thể không nhận thức được mối quan hệ tồn tại giữa hai con người này. Haaland bố không có phẩm chất ngôi sao như Haaland con nhưng ông là một cầu thủ đa năng, từng khoác áo đội tuyển Na Uy 34 lần và thi đấu gần 200 trận ở Premier League.
 
“Alfie là một người rất tốt”, Bernstein cho biết. “Cậu ấy là một người tốt, một cầu thủ giỏi và rất quan trọng trong đội hình chúng tôi. Quả thật là bi kịch khi chuyện đó lại xảy ra trong trận derby địa phương, trước sự chứng kiến của rất nhiều khán giả”.
 
Tháng 12 năm 2013, 2 năm rưỡi kể từ khi Keane đạp Haaland - và theo lời của Joe Royle, HLV trưởng Man City thời điểm đó là “tác động vào cậu ấy với lực của một chiếc búa tạ” - cựu tiền vệ Na Uy đồng ý trả lời phỏng vấn về cuộc sống mới sau khi giải nghệ. Haaland buộc phải treo giày ở tuổi 30 vì chấn thương. Ông nói không cảm thấy cay cú, song những lời ông nói ra mang lại cảm giác về sự hận thù. Ông không nhắc đến Keane bằng tên. Ông gọi đồng nghiệp của mình là “anh ta” và trong một tình huống thì là “người đó”. Ông xác nhận là đang xin lời khuyên về việc kiện Keane và thậm chí là cả Manchester United vì “anh ta khiến tôi đau đớn” và “bọn họ cóc quan tâm ai ngoài chính họ”. Gương mặt ông rất cương quyết nhưng cũng có những tổn thương hiện lên một cách thoáng qua.
 
Alf-Inge Haaland được cho biết là ông có cơ sở để yêu cầu bồi thường. “Tôi biết mình có lợi thế mạnh mẽ. Có khoảng 20 luật sư muốn nhận vụ kiện này của tôi, điều đó đã nói lên tất cả”, ông khẳng định.
 
2. Có một điều về Roy Maurice Keane: ông không bao giờ quên sự việc này.
 
“Anh ấy là một chiến binh”, Eamon Dunphy - người chấp bút cuốn tự truyện xuất bản năm 2002 của Keane - cho biết. “Tôi nghĩ Alf-Inge cũng là một chiến binh. Nhưng có lẽ anh ấy đã chọn nhầm người để gây chiến”.
 
Tất cả bắt đầu trong cuộc chạm trán giữa Leeds và Manchester United trên sân Elland Road vào tháng 9 năm 1997, khi đó Haaland khoác áo đội bóng vùng Yorkshire. Haaland chơi ở hàng tiền vệ và dù chưa bao giờ là một mẫu tiền vệ phá lối chơi thì ông biết cách phải thi đấu thế nào ở vị trí đó. Ông cũng có thể đá ở hàng phòng ngự và thích thực hiện những cú tắc bóng. Song, không nhiều đồng đội hiểu rõ về ông.
 
“Anh ấy hơi ngại ngùng”, một đồng đội cũ của Haaland tiết lộ. “Tôi không thể nói điều gì quá xấu về con người này. Anh ấy không phải thành viên nổi bật nhất trong phòng thay đồ”.  
 
Nhưng về cuộc thư hùng giữa Man United và Leeds, Keane nghi ngờ Haaland được giao một nhiệm vụ cụ thể với mình. Cựu tiền vệ Cộng hòa Ireland viết trong cuốn tự truyện: “Hắn ta lao vào tôi. Hắn ta gây sự với tôi ngay từ đầu. Những cú tắc sau đó mà tôi có thể thực hiện là điều bình thường trong bóng đá. Nhưng những thứ khác - như kéo áo tôi - thực sự làm tôi cáu. Có những lúc Haaland còn không thi đấu theo diễn biến mà chỉ tập trung vào tôi”.
 
Mạch trên thái dương Keane nổi lên. Leeds dẫn một 1-0 và 85 phút trôi qua, ông đuổi theo Haaland. Nhưng những chiếc đinh ở giày của Keane mắc xuống sân khiến ông ngã xuống. Ông thấy đầu gối mình như bị tách rời ra khi nghe thấy tiếng “rắc”. Và khi Keane đang nằm trên sân, Haaland xuất hiện, nói ông hãy đứng lên và đừng giả vờ giả vịt nữa.

Roy Keane Haaland
 
Dây chằng chéo của Keane bị đứt, đây là chấn thương mà mọi cầu thủ bóng đá đều sợ nhất. Bác sĩ vật lý trị liệu Dave Fevre của Man United biết đó là một tin xấu. 
 
“Tôi đã kiểm tra đầu gối của cậu ấy và nghĩ ‘Chà, cậu ấy hét khá lớn’. Roy bảo tôi là cậu ấy có thể tiếp tục thi đấu. Khi đó chúng tôi chuẩn bị có trận đấu quan trọng gặp Juventus vào tối thứ 4, song tôi nhìn đầu gối cậu ấy và nghĩ: ‘Không ổn rồi’. Tôi nói chuyện với bác sĩ ở Leeds và hỏi liệu có thể cho tôi ý kiến nữa không. Ông ấy đến phòng thay đồ chúng tôi để xem rồi nhìn tôi và nói: ‘Đúng, anh cảm nhận đúng rồi đấy’”.
 
Sau chấn thương đó, Keane đã phải nghỉ thi đấu gần một năm và chúng ta không dễ hình dung nổi những cơn giận giữ phải kìm nén lại trong lòng ông. Keane có thể không bao giờ cho qua điều đó. Trong lúc ông đang vô cùng đau đớn thì Haaland lại nói ông ăn vạ và hãy đứng dậy. Vết mủ uất ức vỡ ra. David Wetherall - một cầu thủ khác của Leeds - cũng bảo Keane đứng dậy. Keane không bao giờ quên, song Haaland mới là người ông ưu tiên nhắm tới trong lần đụng độ sau.

Đây là đoạn văn “khét tiếng” nhất từng được viết trong bất cứ cuốn sách nào của một cầu thủ Man United: “Tôi đã đợi Alfie gần 180 phút, hay nói cách khác là 3 năm. Lúc này hắn ta đang có bóng ở xa đường biên. Alfie đang trêu ngươi còn tôi thì đã đợi đủ lâu. Tôi đạp hắn ta một cú thật mạnh. Trái bóng vẫn ở đó (tôi nghĩ vậy). Nhận lấy đi thằng khốn. Và đừng có đứng trước mặt tao để chế giễu rằng tao giả vờ chấn thương nữa. Và hãy nói với Wetherall bạn mày hãy chờ lấy, sẽ có một cú cho hắn nữa”.
 
Lúc đó, Bernstein đang theo dõi trận đấu từ khu VIP của sân Old Trafford. Ông cho biết ở đó có “những người rất tử tế ở United” cảm thấy xấu hổ bởi hành động từ cầu thủ của họ.
 
“Roy Keane đứng trước mặt cậu ấy và nói ‘Nhận lấy đi thằng khốn’. Đúng là một gã máu lạnh thực hiện một hành động tàn nhẫn. Tôi chưa bao giờ tha thứ cho Keane vì điều đó. Thực sự tôi nghĩ là việc anh ta được chấp thuận đá theo cách đó quả là điều kinh khủng. Sau khi một điều như thế xuất hiện, tôi thấy thật kinh khủng. Bất cứ khi nào Keane xuất hiện trên truyền hình, tôi lại tắt TV. Tôi sẽ không xem hắn. Tôi cảm thấy ghê tởm khi cậu ta vẫn liên quan tới bóng đá. Điều đó rõ ràng là không đúng. Nhiều việc xảy ra, những chấn thương đã xuất hiện, nhưng để mà hành động một cách có chủ ý rồi sau đó thừa nhận như cậu ta đã làm, sau đó lại còn bán sách nữa là điều hoàn toàn không thể chấp nhận được”, Bernstein chia sẻ.
 
Phải chia sẻ công bằng về Keane là Eamon Dunphy được chấp thuận cho sử dụng các thủ pháp nghệ thuật cho đoạn văn liên quan đến sự việc này trong sách. Keane đã đọc lại, đánh dấu và chấp thuận cho nó được xuất bản như thế. Nhưng điều quan trọng cần nhớ là cách sử dụng ngôn ngữ của Dunphy khiến nó giống như một cảnh trong một bộ phim do Martin Scorsese làm đạo diễn.
 
Dunphy cho biết: “Tôi chịu trách nhiệm truyền đạt lại những gì Roy đã nói. Đó là một cuốn tự truyện được tôi chấp bút, vì thế tôi đặt những chia sẻ vào trong các trích dẫn và gán chúng cho Roy, điều đó khiến anh ấy phải trả giá. Tôi xin lỗi vì khiến Roy gặp rắc rối, phải đối diện với án phạt của FA và sau đó bị phạt khá nặng”.

Roy Keane Haaland
 
Dunphy cũng làm rõ về việc Keane không hề có ý định từ trước. Keane chia sẻ trong cuốn tự truyện: “Tôi đối đầu Haaland 3 hoặc 4 lần trong khoảng thời gian giữa trận đấu với Leeds năm 1997 - khi tôi dính chấn thương dây chằng - và trận đấu tôi đạp hắn ta năm 2001 - khi cậu ta thi đấu cho Manchester City. Nếu tôi là kẻ muốn trả thù một cách điên cuồng, tại sao tôi lại phải đợi nhiều năm mới có cơ hội để khiến hắn ta bị thương?”.
 
Nhưng khi Dunphy được hỏi liệu Keane có cố tình khiến Haaland chấn thương không, câu trả lời là: “Không có gì phải nghi ngờ cả”. Và đó rõ ràng là bằng chứng trong sự việc chống lại tác giả cuốn sách.
 
Về điều này, Dunphy không biện hộ. “Haaland đã từng nói Roy ăn vạ, nhưng Roy không làm thế. Anh ấy nói một cách rất khiêu khích theo kiểu Keane giả vờ dính chấn thương là điều không thể biện minh hay kháng cự. Anh ấy đã bị Roy lột tẩy và trả thù.
 
Roy là như thế. Anh ấy là cầu thủ xuất sắc vì có sự mãnh liệt như vậy. Đôi khi nó trở thành cơn điên. Có một tình huống khác với Alan Shearer cũng vượt khỏi tầm kiểm soát. Roy sống đúng với chính mình. Anh ấy là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất từ trước tới nay và điều này nằm trong DNA của anh ấy”.
 
Cuối cùng, Keane bị cấm thi đấu 5 trận và bị phạt 150.000 bảng. Ông cũng bị Man United phạt 2 tuần lương. Trong khi đó, khi Haaland đối diện nguy cơ phải kết thúc sự nghiệp cầu thủ chuyên nghiệp, Man City đã thuê luật sư để xem liệu có thể khởi kiện hay không. Bernstein tin tưởng: “Chắc chắn là có, chúng tôi rất quyết tâm”.
 

3. Có một vấn đề lớn trong vụ kiện của Haaland với Keane chính là trang web của cầu thủ người Na Uy. Các luật sư của Man City đã xem xét vấn đề và yêu cầu bồi thường thiệt hại cho Haaland. Các cuộc thảo luận diễn ra xoay quanh vụ kiện trị giá 6 triệu bảng. Tất cả khiến mối quan hệ giữa 2 đội bóng thành Manchester xấu đi một cách nghiêm trọng. 
 
Nhưng vài tuần sau sự việc này, trên trang web của Haaland xuất hiện một bài viết. Thời điểm ấy nó không được chú ý, song sau đó nó trở thành thứ chống lại ông. 
 
Bài viết có tiêu đề “Chấn thương đầu gối không phải do Keane gây ra”, cụ thể có một đoạn như sau: “Tôi muốn khẳng định rõ ràng chấn thương đầu gối không phải ở trận derby thành Manchester như một vài tờ báo đưa tin. Cái đầu gối trái khiến tôi gặp phiền phức trong khi rõ ràng chúng ta thấy trên Sky là đầu gối phải của tôi mới bị va chạm trong trận. Cái đầu gối khiến tôi gặp khó khăn suốt 3 tháng rồi”.
 
Có lập luận nào về y khoa cho rằng chân trụ của ông bị tổn thương do lực tác động từ đầu gối chân kia không? Vết thương đang có lúc đó của Haaland có trầm trọng hơn sau pha va chạm ấy? Đó là những câu hỏi tôi (nhà báo Daniel Taylor) đã đặt ra cho Haaland trong cuộc trò chuyện vào năm 2003.
 
“Mọi người luôn nói là ở đầu gối bên kia, nhưng tôi chỉ cười thôi. Nếu hỏi bất cứ bác sĩ hay nhà vật lý trị liệu nào, hoặc bất cứ ai chơi bóng, họ sẽ trả lời khác. Vị trí bạn va chạm có thể bị bầm tím hoặc đau nhức trong vài ngày, nhưng chính chân trụ mới bị trẹo, gây chấn thương sụn và dây chằng”, Haaland cho biết.
 
Thực tế là Haaland còn ra sân thi đấu cho đội tuyển Na Uy 4 ngày sau sự việc và đá chính trong cuộc tiếp đón West Ham (dù quả thực ông đi tập tễnh trong cả 2 trận). Và nếu bạn chú ý kỹ đến video cú ra chân của Keane sẽ nhận ra Haaland đã quấn một băng trắng quanh đầu gối trái rồi. HLV Joe Royle của Manchester City khẳng định: “Sự thật là dù bị chấn động mạnh bởi cú đá nhưng Alfie không dính chấn thương ngày hôm đó khiến sự nghiệp lâm nguy”.
 
Bernstein cho biết các luật sư quyết định rằng Man City không đủ bằng chứng thuyết phục. “Việc khởi kiện phải dựa trên tư vấn về y khoa và nó không hoàn toàn ràng, dứt khoát như bạn mong muốn”.
 
Roy Bailey - khi ấy là bác sĩ của Man City - cũng tỏ ra nghi ngờ. Bailey được cho đã nói với FA rằng chấn thương của Haaland không phải do Keane gây ra. Rõ ràng đây là một chủ đề nhạy cảm xuyên suốt sự kình địch giữa hai nửa thành Manchester. Bailey khẳng định với The Athletic rằng ông không muốn nói về chủ đề đó.
 
20 năm trôi qua, Haaland cũng không muốn bàn về nó nữa. Hiện tại ông 48 tuổi, là cha của một cầu thủ bóng đá hạng A và sẽ chẳng nghĩa lý gì nếu ông khơi lại chuyện cũ, nhất là trong bối cảnh cả 2 CLB thành Manchester nằm trong số những bến đỗ tiềm năng của con trai ông. Roy và Alfie sẽ không bao giờ là bạn bè thân của nhau, tuy nhiên không ai trong số họ tin sự việc trên sân Old Traffod sẽ ảnh hưởng đến lựa chọn CLB của Erling Haaland.
 
Chỉ có một điều chắc chắn là sau sự việc ấy, cha của Erling không bao giờ đá đủ 90 phút mỗi trận nữa. Ông phải trải qua nhiều ca phẫu thuật và tới Mỹ để gặp bác sĩ Richard Steadman - người từng cứu vãn sự nghiệp của Alan Shearer, Jamie Redknapp và nhiều người khác.
 
“Haaland phải kết thúc trận đấu và 4 ngày sau vẫn thi đấu cho Na Uy. Vài năm sau anh ta khẳng định buộc phải giải nghệ vì cú tắc bóng của tôi. Anh ta đòi kiện tôi. Đó là một cú tắc bóng xấu xí nhưng 4 hôm sau anh ta vẫn thi đấu được cơ mà”, Keane chia sẻ trong cuốn tự truyện thứ hai, xuất bản vào năm 2014.
 
Ông cũng chỉ trích các đồng đội của Haaland: “Bây giờ nhìn lại, tôi thất vọng với các cầu thủ khác của Manchester City, họ chẳng nhảy vào bảo vệ đồng đội gì hết. Với tôi thì nếu có ai đó làm điều tương tự với một cầu thủ United, tôi sẽ có mặt ở đó. Có lẽ họ cũng nghĩ anh ta chỉ đau nhói thôi”.
 
Mối quan hệ giữa Keane và Eamon Dunphy cũng bị ảnh hưởng, nhưng không phải vì câu chuyện này như nhiều người thường nghĩ.
 
Dunphy giải thích: “Anh ấy đề nghị tôi viết sách, không phải vì chúng tôi quá thân mà bởi tôi luôn ủng hộ anh ấy. Báo chí Ireland đã nói rất nhiều điều về anh ấy trong những ngày đầu sự nghiệp, rằng anh ấy luôn đi nghỉ hè và trải qua những cuộc rượu chè ăn chơi trác táng. Nhưng tôi luôn bảo vệ anh ấy và nhắc mọi người biết anh ấy là cầu thủ giỏi.
 
Sau khi viết xong cuốn sách, tôi lại làm nhà báo. Khi Roy dẫn dắt Sunderland, tôi là người chỉ trích anh ấy. Ngày hôm sau, tôi nhận được một cuộc điện thoại từ cố vấn pháp lý của anh ấy là Michael Kennedy, anh ta nói ‘Tôi đã nghĩ chúng ta là những người bạn cơ’. Tôi đáp lại rằng: ‘Tôi là một nhà báo chứ không phải nhân viên PR’ và thời điểm đó, mối quan hệ giữa hai bên đóng băng”.
 
Lược dịch từ bài viết “‘It was done in cold blood’ – Keane’s assault on Haaland’s dad, 20 years on” của tác giả Daniel Taylor trên The Athletic.

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Charles De Ketelaere: Gọi giấc mơ về xứ Bergamo

Sau những tháng ngày vỡ mộng tại kinh đô thời trang Milan hoa lệ, cuối cùng thì Charles De Ketelaere đã có thể tìm lại chính mình ở Atalanta, một đội bóng dù nhỏ nhưng lại đang mơ những giấc mơ lớn nhất trên hành trình chinh phục bóng đá Ý và châu Âu.

Nụ cười chân thành của Xuân Son

Với tài năng xuất chúng, Nguyễn Xuân Son có thể không phải một ví dụ điển hình, nhưng vẫn là trường hợp đáng tham khảo cho bất kỳ ai trong chúng ta. Bất kỳ ai đang bước đi mà mang theo sự biết ơn, chân thành và niềm nở bên mình. Đó là 3 lớp kính chồng tạo nên phép màu “vạn hoa” của trung phong số một Việt Nam hiện tại.

X
top-arrow