Trong trận chiến căng như dây đàn giữa Việt Nam vs Thái Lan, có một chàng trai đã tìm lại chính mình, sau quá nhiều những bất công mà cuộc đời đã mang tới cho anh. Nguyễn Tuấn Anh, sau tất cả, ngày mà anh trở lại là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất đất Việt không còn xa nữa, sau màn trình diễn tuyệt vời tối hôm qua.
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7 |
Đến Thái Lan với tham vọng giành được một kết quả có lợi trong lượt trận mở màn vòng loại World Cup 2022. Thầy trò HLV Park Hang Seo hẳn đã hài lòng với 1 điểm có được trên sân Thammasat. Một điểm vất vả nhưng hoàn toàn xứng đáng với những gì đã xảy ra.
|
Nguyễn Tuấn ANh: Tiểu Mozart trên con đường tìm lại chính mình |
Trong trận chiến căng như dây đàn đó, có một chàng trai đã tìm lại chính mình, sau quá nhiều những bất công mà cuộc đời đã mang tới cho anh. Nguyễn Tuấn Anh, sau tất cả, ngày mà anh trở lại là một trong những cầu thủ xuất sắc nhất đất Việt không còn xa nữa, sau màn trình diễn tuyệt vời tối hôm qua.
HLV Park Hang Seo là người luôn khiến cho tất cả phải bất ngờ với cách sắp xếp nhân sự của mình, và ông một lần nữa thể hiện điều đó trong trận gặp Thái Lan. Và một trong những bất ngờ lớn nhất, là việc để cho Nguyễn Tuấn Anh đá chính.
Ai cũng hiểu tầm quan trọng của trận đấu với người Thái. Nó không chỉ đơn thuần là điểm số trong một chiến dịch dài hơi, mà còn có ý nghĩa về mặt danh dự. Tính chất đặc biệt quan trọng đó khiến cho những toan tính phải được cân nhắc thật kỹ lưỡng, nếu không mọi hậu quả sẽ rất khó lường.
Tuấn Anh có mặt trong đội hình xuất phát khiến cho hầu hết người hâm mộ cảm thấy ngạc nhiên và không kém phần lo lắng. Chúng ta liệu có thể trụ nổi với cậu ấy? người cách đây 8 tháng còn phải nghỉ thi đấu tận 1 năm.
Ông Park đã không sai, và thật may là ông đã thắng lớn trong “ canh bạc” của mình. Khi chàng trai của chúng ta đã có một trận đấu quá xuất sắc, Tuấn Anh được chấm điểm cao nhất và trở thành cầu thủ xuất sắc nhất trận đấu.
Những gì mà Tuấn Anh đã làm đã được chúng tôi nhắc đến trong bài báo đêm qua:
Tuấn Anh - Vì sao thầy Park lại tin anh như vậy? Để đi đến thành công tạm thời ngày hôm nay, mấy ai biết chàng trai gốc Thái Bình đã phải chịu đựng như thế nào trước đó.
Là tài năng được đánh giá xuất sắc nhất của lứa Hoàng Anh Gia Lai Arsenal JMG khoá đầu tiên, Nguyễn Tuấn Anh đã trải qua quá nhiều sóng gió trong sự nghiệp còn non trẻ của mình.
12 tuổi trúng tuyển vào lò đào tạo nổi tiếng nhất khi đó. Khác với những cậu bé khác, sinh ra trong một gia đình nghèo khó, thì Tuấn Anh có một gia đình cơ bản hơn rất nhiều. Tuấn Anh có bố là phó giám đốc bệnh viện trong khi mẹ là cựu cán bộ nghành ngân hàng.
Tài năng sớm phát lộ của chàng trai Thái Bình khiến cho tất cả chúng ta phải chú ý. Năm 2010, cùng với Nguyễn Công Phượng, Tuấn Anh là một trong hai người được chọn đến Mali để giao lưu cùng các tài năng xuất sắc nhất của Arsenal JMG.
Tiếp sau đó là chuyến đi đến chính Arsenal. Và trực tiếp được HLV Arsene Wenger đánh giá cao nhất trong 4 cái tên sang Anh tập luyện ( Công Phượng, Xuân Trường, Đông Triều).
Nguyễn Tuấn Anh cùng với những đồng đội của mình nhanh chóng tạo nên những cơn sốt sau khi được trình làng trong lứa U19 quốc gia. Trong cái tập thể chơi bóng đẹp mắt, kỹ thuật và vô cùng nhanh nhẹn ngày ấy, Tuấn Anh nổi lên là một nhạt trưởng tài hoa xuất chúng.
Ở độ tuổi 18, anh khiến tất cả chúng ta phải trầm trồ với những kỹ năng mà anh sở hữu. Phải nói rằng, Tuấn Anh là của hiếm, rất hiếm trong thời điểm mà nhân tài bóng đá Việt Nam cạn kiệt.
Thế nhưng như người xưa từng nói, hồng nhan thì bạc phận, “ chữ tài đi với chữ tai một vần”. Nếu có ai đó phải chịu những đắng cay trong sự nghiệp nhiều nhất, thì đó phải là tiền vệ của Hoàng Anh Gia Lai.
Kể từ khi được trình làng ra mắt cách đây 6 năm, chàng trai của chúng ta đã trải qua vô số những ca chấn thương với những mức độ khác nhau. Chấn thương là cơn ác mộng cho sự nghiệp của các cầu thủ, với Tuấn Anh nó có lẽ còn hơn thế, khi nó có những lúc khiến sự nghiệp của anh buộc phải dừng lại.
Những chấn thương quái ác khiến cho chàng trai sinh năm 1995, thay vì tung hoành trên sân cỏ, trở thành bệnh nhân thường trực của bệnh viện. Từ Việt Nam cho đến Singapore, từ Singapore cho đến Hàn Quốc.
Bầu Đức là người đặc biệt yêu quý Tuấn Anh, đây là cậu bé mà ông thương và đánh giá cao nhất trong lứa đầu tiên của mình. Bằng mọi giá ông không muốn chàng trai của mình bỏ cuộc, và nơi đâu có thể chữa trị tốt nhất cho chàng trai ấy, ông đều cho đi.
Mấy ai hiểu được những cảm xúc của Tuấn Anh về những gì đã xảy ra trong cuộc đời còn non trẻ của cậu ấy. Hỏi Tuấn Anh buồn không? Chắc chắn là có rồi. Hỏi Tuấn Anh có tủi không? Có lẽ còn hơn thế.
Không buồn sao được khi những đồng đội từ thuở chỉ là những đứa trẻ đang tung hoành ngang dọc, hết nơi này đến nơi khác. Không tủi sao được khi những ngày mình nằm trên giường bệnh thì các đồng đội giành hết vinh quang nay đến vinh quang khác.
Thành công của bóng đá Việt Nam trong suốt gần hai năm qua, tất nhiên không có một dấu ấn nào của Tuấn Anh cả. Trong khi các đồng đội đi tìm kiếm vinh quang, thì anh tìm kiếm cơ hội trở lại cho mình. Với anh, niềm vui chỉ đơn giản là còn có thể được chơi bóng cùng các đồng đội.
V league 2019 đánh dấu sự trở lại của người tiền vệ tài hoa trong màu áo của Hoàng Anh Gia Lai. Sau 1 năm điều trị chấn thương trước đó, và đây có thể nói là cơ hội cuối cùng của chàng trai quê lúa trong chuyện, liệu anh có thể chơi bóng đỉnh cao nữa hay không.
Gia đình là nơi chúng ta lấy làm chỗ dựa cho mình trong những lúc nguy khó. Đó là nơi mà tình yêu không bao giờ bị bỏ lại, đó là nơi mà chúng ta tìm về. Bố mẹ Tuấn Anh, sau những năm tháng nhìn thấy con trai mình vật vã với những mũi tiêm, những ca phẫu thuật, gần như không còn chịu đựng được nữa.
“ Lần này nữa thôi, con nhé!” là lời nhắn nhủ mà họ muốn gửi đến cậu con trai của mình. Sau tất cả, Tuấn Anh có lẽ cũng đồng ý với những điều mà bố mẹ cậu đưa ra. Nhưng đến lúc này, thật may mắn cho tất cả, chàng trai của chúng ta vẫn còn đang lành lặn, và hứa hẹn sẽ trở lại là chính mình trong một ngày không xa nữa.
Những đồng nghiệp ở V league, theo những chia sẻ của họ, đã rất trân trọng Tuấn Anh, bằng cách không vào bóng quá quyết liệt với tiền vệ của Hoàng Anh Gia Lai. Họ biết họ cần phải gìn giữ đôi chân của đồng nghiệp, và Tuấn Anh là người cần phải gìn giữ hơn cả, cho anh và cho chính bóng đá Việt Nam.
Nhưng đó chỉ là sự nương chân trong bước khởi đầu, trong một chặng đường dài, Tuấn Anh biết anh cần phải phấn đấu nhiều hơn, anh phải trở nên cứng cáp hơn. Sân bóng không dành cho những người yếu đuối, và chính anh phải chịu trách nhiệm một lần nữa cho sự nghiệp của mình.
Và chúng ta, những người yêu mến Nguyễn Tuấn Anh, những người hâm mộ bóng đá Việt Nam hẳn đã cảm thấy hài lòng sau trận đấu tối hôm qua. Trong một cuộc đấu kinh điển với người Thái, lẽ dĩ nhiên không có sự khoan nhượng, lẽ dĩ nhiên không có chỗ cho sự yếu đuối.
Tuấn Anh đi bóng, Tuấn Anh xoạc bóng, Tuấn Anh lao vào đối thủ…là những gì chúng ta đã chứng kiến trong hơn 90’ tối hôm qua. Một người được xem là khó có thể chơi bóng đỉnh cao trở lại, lại là người xuất sắc nhất trong cuộc chiến cân não nhất, và tất nhiên là quyết liệt không thừa.
|
Khi Chanathip có bóng ở trung lộ, Tuấn Anh lập tức áp sát. |
Chúng ta chỉ lo chàng trai của chúng ta không đủ thể lực và cứng cáp trong trận chiến quyết liệt ở khu vực giữa sân, đáp lại là màn trình diễn hảo hạng ở những chỉ số đó. Chỉ còn lấn cấn một chút trong những đường chuyền tấn công mang tính sát thương cao, nhưng ôi thôi đừng lo, đừng quên rằng Tuấn Anh giỏi nhất trong chuyện đó.
Có lẽ là còn quá sớm để có thể khẳng định Nguyễn Tuấn Anh đã trở lại, vì bóng đá không thể nói trước được điều gì, vì chính cậu ấy là người hiểu rõ hơn ai hết những chuyện có thể mắc phải trong thể thao, đặc biệt là bóng đá.
Nhưng chúng ta, những người hâm mộ có quyền vui mừng, sau tất cả, chàng trai vàng của chúng ta đã đặt những bước chân đầu tiên trở lại nơi mà anh phải thuộc về. Nguyễn Tuấn Anh, hãy luôn cố gắng và đừng bao giờ bỏ cuộc, để sau này nếu có thể nhìn lại, anh nhận thấy “Hạnh phúc không phải là đích đến, hạnh phúc là cả con đường mà anh đã đi qua”.
HƯNG TRẦN (TTVN)