Nếu Joelinton đã nhanh chóng được tái sinh dưới thời Eddie Howe, thì cuộc lột xác của Miguel Almiron đã diễn ra một cách tinh tế, chậm rãi hơn.
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7 |
Nhưng sau cuộc tập huấn tiền mùa giải đầu tiên mà họ làm việc cùng nhau với những bài tập và các buổi phân tích được điều chỉnh rất tỉ mỉ để dạy cho anh nên di chuyển như thế nào và dứt điểm ra sao, sự tự tin đã được đẩy lên cực cao, và Almiron đã tiến bộ đến mức buộc Newcastle United phải tích cực đánh giá lại các kế hoạch chuyển nhượng của họ.
Một bản hợp đồng mới cũng có thể sẽ sớm được thực hiện.
Vào tháng 10 vừa qua, Almiron thậm chí hoàn toàn xứng đáng nhận được cả 2 danh hiệu “bàn thắng đẹp nhất tháng” – một mình Almiron đã cung cấp đến 3 “ứng cử viên” – và “cầu thủ xuất sắc nhất tháng”. 6 pha lập công của ngôi sao người Paraguay trong 6 trận đã chơi trong tháng đó đã đưa anh đứng ngang hàng với Erling Haaland của Manchester City; không một cầu thủ nào khác tại Premier League ghi bàn nhiều hơn hai người họ trong tháng 10.
Với tổng cộng 8 bàn đã ghi cho Newcastle United ở mùa giải này, Almiron không chỉ vượt xa Jack Grealish, kẻ từng nhạo báng anh, với khoảng cách lên tới 7 bàn, mà còn vươn lên vị trí thứ tư trong danh sách các tay săn bàn hàng đầu Premier League 2022-23, đồng hạng với Ivan Toney. Xét trên toàn Top 5 giải VĐQG hàng đầu châu Âu, người Nam Mỹ duy nhất đưa bóng vào lưới đối thủ thường xuyên hơn anh là siêu sao người Brazil Neymar của Paris Saint-Germain, với thành tích 11 bàn.
Sau khi dành cả mùa hè để tìm kiếm một tiền đạo cánh phải, giờ đây Howe đã mô tả Almiron là một cầu thủ “rất, rất quan trọng” đối với đội bóng của ông. Nhưng làm thế nào mà chàng trai 28 tuổi này lại có thể lột xác thành hình ảnh như hiện tại từ một cầu thủ chạy cánh thường xuyên cáu gắt, hiếm khi được điền tên vào danh sách các cầu thủ tấn công đạt phong độ cao của Premier League?
***
Almiron luôn là một cầu thủ được các fan Newcastle rất yêu thích. Làm sao mà các cổ động viên có thể không quý mến một cầu thủ có tinh thần thi đấu đầy máu lửa và sự nỗ lực không ngừng nghỉ kết hợp với một nụ cười tươi rói đặc trưng được cơ chứ?
Nhưng trong 4 năm thi đấu tại Tyneside, tình trạng tạo “thành phẩm” ít ỏi của Almiron cũng đã ít nhiều gây ra cảm giác khó chịu. Cường độ hoạt động không bóng đầy nhiệt huyết và cần mẫn, mang đậm tinh thần xả thân vì tập thể của anh là những phẩm chất quan trọng, nhưng trong các pha xử lý ở khu vực 1/3 cuối sân đối thủ, Almiron lại cho thấy anh thiếu chất lượng một cách trầm trọng.
Nói trắng ra, anh đơn giản là không giỏi ghi bàn.
Almiron đã không thể ghi được bàn nào trong 26 lần ra sân đầu tiên cho Newcastle sau khi gia nhập đội bóng này từ Atlanta United của MLS vào tháng 1 năm 2019.
Trong suốt 117 trận đầu của mình ở Premier League, với tổng cộng 8.532 phút thi đấu, anh chỉ ghi vỏn vẹn 10 bàn từ các cơ hội mang tổng giá trị là 15,63 “bàn thắng kỳ vọng” (xG). Điều đó tương đương với hiệu suất phải mất trung bình 853 phút mới ghi được 1 bàn, hay gần như phải mất 10 trận trong 98 lần đá chính của anh thì mới đưa được bóng vào lưới đối thủ 1 lần.
Vào mùa giải 2021-22, Almiron chỉ ghi được duy nhất 1 bàn và, trước mùa giải này, anh chưa từng ghi được nhiều hơn 4 bàn trong một mùa giải ở Premier League.
Trong tháng 10 vừa qua, Almiron đã tăng tổng số pha lập công của mình tại giải đấu cao nhất bóng đá Anh lên 2/3. Thành tích ghi bàn của anh sau 6 lần đá chính trong 31 ngày đó, đến từ các cơ hội có tổng giá trị là 2,67 bàn thắng kỳ vọng, chỉ mất 513 phút thi đấu để tạo nên.
Trong các mùa giải 2018-19, 2019-20 và 2020-21, Almiron đã có số bàn thắng thực tế thấp hơn đáng kể so với con số mà dữ liệu kỳ vọng đưa ra dựa trên những cơ hội mà anh có được. Còn trong mùa giải này, anh đang ghi bàn vượt trên dữ liệu kỳ vọng tận 3,5 bàn.
Điều đó một phần là nhờ một cuộc cạnh tranh lành mạnh đã diễn ra giữa Almiron và Callum Wilson (hiện đã ghi 6 bàn ở Premier League 2022-23) trong cuộc đua tranh đoạt danh hiệu vua phá lưới của Newcastle. Không một cầu thủ nào khác trong đoàn quân của Howe ghi được nhiều hơn 2 bàn. Phong độ thăng hoa của Almiron đã xuất hiện rất đúng lúc, với việc tổng thời gian thi đấu của Allan Saint-Maximin và Alexander Isak trong tháng 10 chỉ vỏn vẹn 16 phút vì chấn thương.
Mặc dù sau khi Howe đảm nhận chiếc ghế HLV trưởng của CLB này vào tháng 11 năm ngoái đã khẳng định rằng mình có thể khai thác được nhiều lợi ích hơn từ Almiron, người mà ông vốn đã yêu thích từ thời dẫn dắt Bournemouth bởi tốc độ và lối chơi cần mẫn, nhiệt huyết khi hoạt động không bóng của anh, nhưng ngay cả bản thân ông cũng không thể ngờ đến sự lột xác ngoạn mục này.
Mùa giải trước, Almiron phải đứng sau Ryan Fraser và Saint-Maximin trong cuộc chiến tranh suất đá chính trong hệ thống hàng công 3 tiền đạo ưa thích của Howe. Nhưng, với việc giờ đây Fraser được coi là một sự lựa chọn cho cánh trái, nhà cầm quân người Anh đã nói với Almiron trong giai đoạn tập huấn tiền mùa giải rằng anh đang có một cơ hội lớn để giành lấy cho mình một suất đá chính.
Tuy nhiên, bên cạnh đó, Howe cũng đã thúc giục Newcastle ký hợp đồng với một tiền đạo cánh phải mới. Ông không thực sự cân nhắc tới việc bán Almiron – và Newcastle cũng chẳng hề nhận được một lời đề nghị chắc chắn nào từ các CLB khác để làm đầu ra cho anh – nhưng đã suy xét về một phương án xoay vòng mới.
Dù vậy, khả năng pressing của Almiron vẫn là một điểm được đánh giá rất cao và, với việc Howe muốn Newcastle chuyển sang một phong cách thi đấu chủ động hơn, ông cảm thấy ngôi sao người Paraguay thực sự là một cái tên hết sức lý tưởng cho lối chơi đó và đã mở lời thách thức anh tạo ra nhiều đóng góp hơn cho giai đoạn kiểm soát bóng của đội để đảm bảo vị trí của mình.
Quan trọng nhất, Howe cũng đã cung cấp cho Almiron sự hỗ trợ và những lời khuyên cần thiết để tạo điều kiện cho anh cải thiện. Howe đã nói với anh rằng, với tốc độ và sức bền mà anh sở hữu, cộng với chất lượng của các đồng đội, anh nên đưa mình vào những vị trí ghi bàn ngon ăn thường xuyên hơn.
Điều mà Howe nhận ra là, khác với Saint-Maximin, người có một lối chơi đầy bản năng và ngẫu hứng, Almiron là mẫu cầu thủ sẽ tỏa sáng khi được giao cho một vai trò cụ thể.
Thời Almiron còn chơi cho Atlanta, HLV trưởng Tata Martino đã xây dựng nên một đoàn quân chinh phục chức vô địch MLS xoay quanh tốc độ của anh; tại Newcastle, Rafa Benitez cũng đã giao cho ngôi sao người Paraguay một trách nhiệm cụ thể - kéo giãn hàng thủ và tạo ra các khoảng trống.
Trong suốt 2 năm nhiệm kỳ của Steve Bruce – người đã kế nhiệm Benitez – Almiron thường tỏ ra mơ hồ về trách nhiệm của mình. Vị trí của anh thường xuyên bị thay đổi – anh thậm chí từng được triển khai như một tiền vệ – và cầu thủ người Paraguay được yêu cầu đảm nhận nhiệm vụ kéo bóng lên trên từ dưới sâu, để giúp Newcastle lên bóng, khi họ thi đấu với một khối đội hình lùi sâu.
Sau khi quan sát kỹ lưỡng Almiron, Howe và ban huấn luyện của ông đã xác định rằng họ cần phải truyền dạy, diễn giải các nguyên tắc cơ bản trong giai đoạn tấn công với anh. Đặc biệt, họ đã miệt mài giúp Almiron hiểu về những gì được mong đợi ở anh khi Newcastle kiểm soát bóng; nên hiện diện ở đâu, nên tăng tốc khi nào và duy trì sự tập trung cao độ.
Họ còn yêu cầu Almiron xem các video về những tiền đạo cánh xuất sắc nhất châu Âu, để anh học hỏi những pha di chuyển tới các vị trí săn bàn lý tưởng của họ, ngoài ra, các HLV của Newcastle cũng đã nghiền ngẫm những đoạn clip về chính cầu thủ người Paraguay, nhấn mạnh nơi mà anh nên hiện diện, đặc biệt là khi các đồng đội sở hữu khả năng sáng tạo là Bruno Guimaraes và Kieran Trippier có bóng.
Sau khi nghiên cứu 22 bàn mà Almiron đã ghi được trong 70 lần ra sân ở MLS, Howe tin rằng tiền đạo này có thể đạt được năng suất sản xuất “thành phẩm” tốt hơn nếu anh biết chiếm lĩnh các vị trí chuẩn xác, chủ yếu là vì anh có thể lực đủ tốt để liên tục kéo giãn các hàng thủ.
Trước đó, Almiron có khuynh hướng tiếp tục bám biên sau khi chuyền bóng vào phía trong sân đấu cho đồng đội. Ban huấn luyện đã liên tục thực hiện các bài tập lặp đi lặp lại và nhắc đi nhắc lại những lời khuyên với anh, thúc giục anh lao vào khu vực phía cánh phải của vòng cấm sau khi đưa quả bóng cho Guimaraes ở phía trong hoặc Trippier ở phía ngoài.
Trong số 8 bàn mà Almiron đã ghi ở mùa giải này, bàn mà Howe hài lòng nhất lại chính là bàn đơn giản nhất.
Trước đối thủ Fulham vào ngày 1 tháng 10, Jacob Murphy chuyền bóng lên cho Joe Willock ở cánh trái và chúng ta có thể dễ dàng nhận thấy Almiron đang quan sát và phán đoán ở trung lộ.
Thay vì ở yên một chỗ, Almiron đã lao vào vòng cấm và thực hiện một pha đệm bóng với quả tạt của Willock ở bên trong khu vực 5m50 trước khung thành.
“Khả năng tận dụng nền tảng kỹ thuật của cậu ấy vào những gì chúng tôi yêu cầu cậu ấy làm chắc chắn đã được nâng lên một tầm cao mới,” Howe khẳng định.
Theo dữ liệu từ Opta, vào mùa giải này, Newcastle đã chuyền bóng thành công cho Almiron bên trong vòng cấm 42 lần. Tần suất 4,9 lần chạm bóng trong vòng cấm trung bình mỗi 90 phút của anh cũng cao hơn đáng kể so với các mùa giải trước – ví dụ, vào mùa giải 2021-22, con số này chỉ là 2,1 mỗi 90 phút.
Thật thú vị, tỷ lệ các pha chạm bóng diễn ra ở khu vực 1/3 cuối sân đối thủ trong tổng số lần chạm bóng của Almiron đã tăng lên 59%, trong khi con số trước đây là khoảng 40%. Hiện chỉ có 10% trong các pha chạm bóng của anh diễn ra ở khu vực 1/3 cuối sân đội mình, thấp hơn đáng kể so với những mùa giải trước, và điều này cho thấy Almiron đang chủ yếu nhận bóng ở những khu vực cao hơn trên sân đấu, thay vì được yêu cầu kéo bóng lên từ dưới sâu như thời Bruce.
Dưới đây là bản đồ chạm bóng của Almiron trong tháng 10, cho thấy phần lớn những lần chạm bóng của anh diễn ra ở phần sân đối thủ.
Kể từ sau chấn thương của Saint-Maximin trong trận đấu với Wolves vào cuối tháng 8, Newcastle đã chủ yếu triển khai tấn công từ cánh phải của Almiron. Ví dụ, trong trận đấu với Aston Villa, 41,27% trong số các đợt tấn công mà họ thực hiện đã diễn ra ở cánh đó.
Theo Opta, Almiron đang nhận được trung bình 6,5 đường chuyền tịnh tiến bóng từ các đồng đội mỗi 90 phút – được định nghĩa là những đường chuyền đưa quả bóng tiến về phía khung thành đối thủ ít nhất 10 yard (hơn 9,1 mét) hoặc vào vòng cấm. Con số này cao hơn gấp đôi so với 2,8 của mùa giải trước, cho thấy anh đang được hưởng lợi như thế nào nhờ lối chơi thiên về tấn công của Howe.
Một tỷ lệ đáng kể trong số những đường chuyền đó đến từ Trippier và Guimaraes. Các nguồn tin từ nội bộ CLB này của tờ The Athletic đã chia sẻ rằng Trippier rất thích chơi với Almiron, vì cặp đôi này tạo ra khoảng trống cho nhau và cầu thủ chạy cánh người Paraguay luôn nhiệt tình hỗ trợ cho anh trong giai đoạn phòng ngự.
Trong ví dụ dưới đây, diễn ra trước đối thủ Aston Villa, Almiron đang lao về phía trước ở trung lộ. Trippier, ở cánh phải, đã thực hiện một đường chọc khe đưa bóng tới cho anh, và một cú dứt điểm đã được tung ra.
Tuy nhiên, chính nhờ khả năng thực hiện những đường chuyền hoàn hảo đến từng inch tới cho Almiron của Guimaraes đã góp công lớn nhất cho phong độ thăng hoa của ngôi sao người Paraguay. Cả 3 đường kiến tạo của cầu thủ người Brazil kể từ khi chuyển đến Newcastle từ Lyon của Pháp vào tháng 1 đều là dành cho Almiron.
Cặp đôi này cũng là bạn thân của nhau bên ngoài sân đấu, thường xuyên giao du cùng Joelinton, một cầu thủ Nam Mỹ khác, và trên sân đấu, họ hiểu rất rõ về nhau.
Những đường chuyền cừ khôi của Guimaraes đưa bóng tìm đến Almiron trong vòng cấm trên thực tế đang trở thành một điều quá quen thuộc sau khi diễn ra hết lần này đến lần khác hàng tuần. Bất cứ khi nào Guimaraes nhận bóng bên phần sân đối thủ, Almiron đều thể hiện điệu bộ sẵn sàng đón lấy bóng.
Ví dụ dưới đây diễn ra trước Fulham, trong quá trình triển khai bóng đã dẫn đến pha lập công tuyệt diệu của ngôi sao người Paraguay, có thể thấy Almiron đang chỉ tay vào vòng cấm khi Guimaraes có bóng.
Tuy nhiên, cầu thủ người Brazil không chuyền ngay theo ý Almiron, mà thay vào đó là đưa bóng ra cánh. Almiron cuối cùng cũng nhận được bóng ở đó, trước khi chuyền nó vào phía trong cho Guimaraes.
Ngay lập tức, Almiron bứt tốc vào khu vực phía cánh phải của vòng cấm, cho phép Guimaraes thực hiện một đường chuyền lốp bóng đầy tinh tế…
…và cuối cùng là một cú sút vô lê bằng chân trái ngoạn mục từ Almiron. Đây là một pha lập công tuyệt vời, nhưng chính cách di chuyển không bóng của anh mới là điều khiến Howe hài lòng nhất.
Sự chăm chỉ của Almiron trên sân tập trong giai đoạn tập huấn tiền mùa giải vốn đã được thể hiện rõ ràng từ trước đây rất lâu. Ngay trong vòng đấu đầu tiên của mùa giải, trước đối thủ Nottingham Forest, anh và Guimaraes đã phối hợp với nhau theo phong cách tương tự.
Trong ảnh dưới, Almiron đã chuyền bóng vào phía trong cho ngôi sao 24 tuổi người Brazil, trước khi di chuyển vào vòng cấm.
Guimaraes thực hiện một đường chuyền sệt trả bóng lại cho anh, và Almiron đã tung ra một cú sút từ góc hẹp, thủ môn đã cản phá thành công.
Một khía cạnh khác trong khâu ra quyết định của Almiron ở khu vực 1/3 cuối sân đối thủ mà các HLV tại Newcastle đã dày công nghiên cứu để cải thiện chính là kỹ thuật dứt điểm của anh.
Howe đã khuyến khích Almiron nhắm vào những vị trí cao hơn của khung thành, thay vì chăm chăm thực hiện những cú sút sệt mặt đất, tuy nhiên, gần đây anh đã ghi bàn với cả 2 kiểu sút.
Khi sự tự tin của Almiron tăng lên rõ rệt, anh đã dứt điểm thường xuyên hơn nhiều – anh đang được ghi nhận tần suất dứt điểm 2,8 lần và 0,9 cú dứt điểm trúng đích mỗi 90 phút cho đến thời điểm hiện tại của Premier League mùa giải này, cả 2 thống kê đều đạt mức tốt nhất kể từ khi Almiron đến với Newcastle – và những bàn thắng đã đến như một điều hiển nhiên.
Dưới đây là pha ghi bàn của Almiron trước Villa, trước đó Wilson đã thực hiện một đường chuyền không đủ lực cần thiết đến cho Almiron, buộc anh phải di chuyển vào phía trong để nhận bóng.
Với việc tin rằng bản thân đã có được trạng thái lý tưởng cho quyết định này, anh đã tung ra một cú sút từ ngoài vòng cấm, thực hiện nó bằng chân trái một cách tuyệt vời đưa bóng tới góc cao phía bên trái khung thành.
Liệu Almiron có thể duy trì phong độ này trong bao lâu? Đây là một câu hỏi chẳng thể đưa ra câu trả lời chắc chắn vào thời điểm này.
Rõ ràng, anh khó có thể ghi bàn với hiệu suất 1 bàn/trận trong xuyên suốt mùa giải, nhưng ban huấn luyện của Newcastle tin rằng anh có thể tiếp tục đóng góp thường xuyên cho khâu ghi bàn của đội.
Quan trọng nhất, những phẩm chất của anh khi hoạt động không bóng trong giai đoạn quyền kiểm soát bóng thuộc về đối thủ không hề bị ảnh hưởng.
Almiron vẫn tiếp tục xông xáo trong việc quấy phá đối thủ - và thậm chí còn tạo nên một bàn thắng từ một pha pressing trước Brentford vào ngày 8 tháng 10.
Howe không hề tự mãn về sự thăng hoa của Newcastle tại Premier League, và ông cũng chẳng hề có chút lơ là nào đối với Almiron bất chấp việc anh đang đạt phong độ cao. Vẫn còn những khía cạnh khác ở anh mà vị HLV trưởng này hy vọng sẽ phát triển, đặc biệt là trong việc tạo cơ hội cho các đồng đội.
Almiron vẫn chưa có một pha kiến tạo nào ở Premier League mùa giải này. Trên thực tế, “cơn khát kiến tạo” đó đã kéo dài từ trận mở màn mùa giải 2020-21 trước đối thủ West Ham United trên sân khách.
Phải thừa nhận rằng thống kê 0,09 “kiến tạo kỳ vọng” (xA) mỗi 90 phút của anh ở Premier League mùa giải này cho đến nay do Opta cung cấp chính là con số cao nhất kể từ khi anh gia nhập Newcastle, và số đường chuyền vào vòng cấm thành công của anh lên tới 1,4 mỗi 90 phút (một bước tiến lớn so với con số 0,3 vào mùa giải trước), vì vậy, có thể thấy, Almiron đang cố gắng tạo cơ hội cho các đồng đội thường xuyên hơn.
Nhưng bất chấp “cơn khát kiến tạo” đó, Almiron đơn giản là một cầu thủ không thể thay thế vào thời điểm này – và thậm chí ngay cả Saint-Maximin cũng sẽ không khiến anh “chìm xuống” khi ngôi sao 25 tuổi đủ sức khỏe để có thể đá chính lại.
Mặc dù Newcastle vẫn muốn ký hợp đồng với một tiền đạo cánh, nhưng họ không còn xem việc bổ sung sức mạnh cho cánh phải là một nhiệm vụ cấp thiết nữa, bởi vì Almiron hiện đã đảm bảo chất lượng cho vị trí đó.
Thật vậy, anh đang nhanh chóng biến mình thành một phần của cái tương lai có vẻ ngoài đầy thú vị của Newcastle – điều mà ít ai ngờ đến hồi mùa hè.
Theo Chris Waugh, The Athletic