Chính chấn thương xảy ra cách đây 21 năm về trước này đã định hình cho sự nghiệp của Owen, theo suy nghĩ của tiền đạo người Anh. Khi đó, anh mới 19 tuổi. Dù giành được danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu 2 mùa sau đó, chấn thương này vẫn chính thức đánh dấu sự đi xuống của anh.
Cuộc đời Owen kể từ sau biến cố trên sân Elland Roads thực sự rất khác với những gì đã xảy ra trước đó. Trước khi gặp phải chấn thương này, tiền đạo của Liverpool đã thể hiện mình rất nhiều ở kỳ World Cup 1998 trong màu áo ĐT Anh. Vậy, Owen thi đấu xuất sắc như thế nào, và chấn thương đó đã ảnh hưởng tới anh ra sao những năm sau đó ?
Âm thanh đó như thể tiếng dây cung đứt đôi vậy. Sau đó là tiếng thét, rồi những tiếng rên rỉ. Michael Owen khi đó đã nằm bất động trên sân Elland Roads sau một pha đi bóng dũng mãnh. Anh vẫy tay ra hiệu cho đội ngũ y tế vào sân hỗ trợ cho mình.
Leeds United được coi là kình địch của Liverpool, nhưng ngày hôm đó, SVĐ Elland Roads yên ắng một cách lạ thường ở khoảnh khắc đó. Owen không chỉ là lựa chọn hàng đầu của Liverpool ở vị trí tiền đạo, anh còn là cầu thủ hàng đầu cho vị trí tiền đạo của Tam Sư. Có lẽ điều này đã gờn gợn trong tâm trí của những CĐV Leeds đến sân hôm đó, những người chắc chắn là fan ruột của Tam Sư. Có thể nói, trận đấu đã hoàn toàn chấm dứt với Owen, nhưng còn sự nghiệp của anh trong màu áo trắng của Tam Sư thì sao ?
Chính chấn thương xảy ra cách đây 21 năm về trước này đã định hình cho sự nghiệp của Owen, theo suy nghĩ của tiền đạo người Anh. Khi đó, anh mới 19 tuổi. Dù giành được danh hiệu cầu thủ xuất sắc nhất Châu Âu 2 mùa sau đó, chấn thương này vẫn chính thức đánh dấu sự đi xuống của anh.
Khi xét đến tốc độ của anh, dây chằng chính là bộ phận trọng yếu nhất. Nếu một cầu thủ ở thời đại này mắc phải chấn thương như Owen, chắc chắn anh ta sẽ được phẫu thuật. Quãng thời gian đó may thay lại diễn ra khi mùa giải gần kết thúc. Owen khi đó chỉ còn phải thi đấu 11 trận nữa, thêm vào đó, không hề có một giải đấu nào cấp quốc tế diễn ra vào mùa hè. Với NHM khi đó, chấn thương của Owen không quá nặng. Nhưng ở mùa sau đó, dù chỉ thi đấu ít hơn 3 trận so với mùa trước, Owen lại ghi ít hơn 11 bàn so với mùa trước. Dấu hiệu cho thấy mọi thứ không hề ổn.
"Tôi phải điều khiển cách thi đấu," Owen chia sẻ trong một cuộc phỏng vấn vào năm 2015 khi anh nhìn lại những năm tháng đã qua đó, những năm tháng mà anh được coi là cầu thủ trẻ xuất sắc nhất Châu Âu, là một cái tên giàu tiềm năng ở cấp CLB cũng như cấp ĐTQG.
Michael Owen và vầng hào quang bị đánh cắp
Michael Owen từng là tiền đạo số một của Liverpool và niềm hy vọng của bóng đá Anh quốc. Chỉ tiếc rằng Thần đồng của Tam sư lại bị số phận đánh cắp đi vầng hào...
Sau năm 1999, Owen không thể có được đôi dây chằng lành lặn. Anh phải thi đấu ở nửa sau sự nghiệp với 3 sợi dây chằng bên này, còn hai sợi ở chân bên kia. Một trong những sợi gân chằng của anh ở bên chân phải cũng bị hỏng vì phục hồi sai vị trí. Điều này khiến anh bị mất cân bằng khi một chân lại mạnh hơn chân kia.
Đồng hồ sinh học của anh chạy nhanh hơn các cầu thủ khác. Ở tuổi 26, Owen đã chính thức bước qua sườn bên kia của sự nghiệp. Không thể làm cách nào khác. Sự xuống phong độ của anh tuy vậy lại rất chậm rãi. Nếu chân bên này đủ mạnh, thì chân bên kia phải hoạt động nhiều hơn để theo kịp. Điều này tạo nhiều áp lực hơn cho các phần khác của cơ thể. Owen thường gặp phải chấn thương hông và chấn thương bắp, sau đó là một chấn thương đầu gối tệ hại vào năm 2006. "Dần dà bạn sẽ tự đánh lừa bản thân, tự nhủ rằng mọi thứ sẽ ổn thôi. Nhưng không nghi ngờ gì nữa khi nói rằng sức khỏe của tôi đã đi xuống từ rất lâu, còn sự nghiệp của tôi thì đang dần tuột khỏi tay tôi." Anh chia sẻ.
Điều này tình cờ thay lại trùng với những ưu tiên khác. Anh cưới người bạn gái Louise, trở thành cha trong vài năm sau. Đúng lúc này, anh nhận ra điều này đã khiến anh thôi nghĩ đến việc "đạt được phong độ đỉnh cao." Nếu anh vẫn giữ điều này trong tâm trí trong khi cơ thể đang dần xuống cấp, có lẽ anh đã phát điên. "Não tôi nói với tôi một đằng, còn cơ thể tôi lại không thể làm theo...khi đó, mọi chuyện sẽ rất xấu.."
"Có lẽ tôi đã dần nhận ra rằng tôi không còn tốt như trước. Tôi không còn chạy nhanh như mình muốn. Tôi dần cảm thấy ít mạnh mẽ hơn. Tôi nhận ra sức lực mình đang cạn dần."
Sự nghiệp đội một của Owen mới chỉ kéo dài được 2 năm thì bỗng dưng tai họa ập đến, một tai họa không ai có thể nghĩ đến.
Anh vẫn thi đấu đỉnh cao trong 14 năm sau đó, kết thúc sự nghiệp cùng Stoke City vào năm 2013. Đến thời điểm đó, danh tiếng của anh đã thay đổi chóng mặt. Sau khi rời Liverpool tới Real Madrid với mức giá kỷ lục. Sau một vài năm thi đấu không thành công cùng màu áo trắng thành Madrid, anh trở lại nước Anh trong màu áo Newcastle và sau đó là...Man United, kình địch không đội trời chung của Liverpool. Một quyết định khiến anh trở thành kẻ thù của NHM Liverpool sau đó.
Owen chia sẻ rằng danh tiếng của anh đã xuống thấp tới mức chỉ có Hull City và Everton là để mắt tới anh. Dù sau đó đầu quân cho Man United, nhưng anh chỉ được coi là một quân bài dự phòng. "Đáng lẽ ra tôi nên nghỉ hưu rồi, nhưng vẫn có gì đó trong tôi khát khao chứng minh bản thân."
Giai đoạn 1997-1999 là một giai đoạn xa xăm. Thực sự rất dễ quên Owen đã từng xuất sắc như thế nào. Anh kết thúc sự nghiệp khi không thể thi đấu thêm cho Stoke. Ở Liverpool, những năm trước đó, anh đã trở thành một cái tên quan trọng trong đội hình khi còn là một cậu bé tuổi teen.
Owen khởi đầu mùa giải 1998-1999 bằng một trận thắng trên sân khách trước Newcastle United, trận đấu mà anh ghi được cú hat trick chỉ sau 15 phút đầu hiệp một. Đây chính là trận đầu tiên Ruud Guillit nắm đội, vì vậy, những sự tập trung được dồn hết vào cái tên sáng giá nhất trên băng ghế huấn luyện Newcastle khi đó.
Owen khi đó vừa trở lại từ World Cup dưới tư cách ngôi sao của ĐT Anh, khiến giới mộ điệu trông chờ những sự thay đổi đầy hào hứng ở Liverpool, nơi Gerard Houllier vừa về đẫn dắt cùng với Roy Evans. Một trong những lý do khiến Gerard Houllier quyết định dẫn dắt Liverpool đó là việc ông sẽ được huấn luyện Owen. Thierry Henry, cái tên sáng giá nhất ĐT Pháp khi đó, từng là học trò của Houllier ở cấp độ trẻ. "Thierry khi đó lớn hơn Michael 2 tuổi, nhưng ở thời điểm đó, tôi nghĩ Michael trưởng thành hơn về mặt lối chơi." Houllier chia sẻ.
Jamie Carragher, đồng đội cũ của Owen, tin rằng mối dây liên kiết giữa anh và NHM Liverpool có phần lỏng dần, một phần vì anh là siêu sao của ĐT Anh trước khi trở thành siêu sao của Liverpool. Trong khi đó, Robbie Fowler đã trở thành ngôi sao của Liverpool từ khi còn rất trẻ. Owen thậm chí bị coi là người ngoài, một phần vì nguồn gốc xứ Wales của anh. Nhưng điều không còn quan trọng khi anh ghi được bàn thắng trên sân St James Park, trận đấu mà Stuart Pierce đã cảnh báo Owen từ trước: "Chú mày hôm nay chạm mặt anh đấy nhóc. Liệu thần hồn." Owen, khi đó 18 tuổi, nhanh chóng nhận ra rằng mình đang được chú ý.
Chỉ trong vòng vài tháng sau đó, Owen trở thành cầu thủ trẻ nhất giành được danh hiệu VĐV xuất sắc nhất do BBC tổ chức. Anh chính là người thực hiện penalty cho Liverpool, là người mặc chiếc áo số 10 của John Barnes vĩ đại. "Đây là thời kỳ tuyệt nhất của đời tôi," Owen hồi tưởng. "Tôi thực sự nghĩ rằng mọi thứ sẽ vẫn mãi như thế. Tôi cảm thấy mình thực sự vô song."
Trận đấu đầu tiên của anh cho Liverpool là trận gặp Wimbledon vào ngày 6 tháng 5 năm 1997. 5 ngày trước đó, Công Đảng vừa giành được chiến thắng lần đầu tiên. Tony Blair, khi đó 43 tuổi, trở thành thủ tướng trẻ nhất nước Anh kể từ năm 1812. Có cảm giác thế hệ trẻ của nước Anh đang vươn lên, thể hiện vị thế người chủ tương lai của đất nước cả về mặt chính trị lẫn bóng đá. Owen bước vào phòng thay đồ của Liverpool khi đội bóng này đang bước vào thời kỳ Spice Boys (tên gọi vui của nhóm cầu thủ Liverpool bao gồm Jamie Redknapp, David James, Steve McManaman, Robbie Fowler và Jason McAteer-ND). Liệu anh có thể làm nên điều khác biệt ?
Đã có những cuộc tranh luận về khả năng của Michael Owen. Anh đã phá vỡ kỷ lục ghi bàn ở giải trẻ vùng Deeside của xứ Wales, một thành quả được ghi nhận bởi báo chí địa phương. Ở Liverpool, HLV Roy Evans, lúc này đã nắm toàn quyền, mời anh đến tập với CLB. Chỉ vài tuần sau đó, Owen đã gõ cửa phòng ông để xin phép thi đấu.
Owen đã chứng kiến những đàn anh ở đội một làm được điều này, nhưng Evans có cảm giác rằng dù thế nào đi nữa, anh vẫn sẽ làm thế. "Những gì công chúng biết tới về Owen rất khác so với thực tế." Evans chia sẻ. "Thời đầu, cậu ta khá gay gắt. Một gã trai không ngại tranh cãi. Các HLV rất thích điều đó bởi họ muốn các cầu thủ có ý kiến riêng cũng như điể mắt tới quá trình phát triển của họ."
Trước trận đấu gặp Wimbledon, nơi anh ra mắt Premier League bằng một bàn thắng, Owen được đưa đến Sunderland bằng xe buýt của đội một. Evans sau đó quyết định thử sự kiên nhẫn của anh. Ở thời điểm đó, anh không biết mình có được vào đội hình hay không, nhưng Evans vẫn đưa anh lên băng ghế dự bị, "để cậu ta trải nghiệm, hoặc để phòng hờ khi có biến."
Owen nghĩ rằng mình sẽ phải dự khán trận đấu trên khán đài Roker Park hôm đó. Vì vậy, anh đã phát hoảng khi biết mình có tên trong danh sách dự bị, mượn điện thoại của Steve McManaman để gọi bố mẹ từ giữa sân vài tiếng trước khi sân vận động mở cửa. Bố của anh, Teryr, sẵn sàng lại xe 200 dặm từ Chester để đón xem hiệp hai, nhưng Owen không muốn cha mình vội vã.
Evan nhận ra thời điểm này không thích hợp vì Sunderland đang chiến đấu để được ở lại Premier League, còn Liverpool đang tiến gần đến chiến thắng 2-1 ở hiệp 2. Dù Owen đã luyện tập rất kỹ ngày hôm sau, Evans có thể nhận ra sự thất vọng, vì vậy ông cắt cử Doug Livermore, quản lý đội một, nói chuyện với anh, giải thích với anh rằng rồi anh sẽ có cơ hội ra sân. Owen khi đó phớt lờ mọi điều ban huấn luyện nói ở thời điểm đó.
"Michael này," Livermore nói, còn Owen trả lời một cách vội vàng, "Gì ạ ?"
"Về chuyện Sunderland, Michael à..."
"Em xứng đáng được trao cơ hội," Owen cắt ngang.
Livermore thực sự ngạc nhiên với thái độ thẳng thắn của một cầu thủ còn rất trẻ. Ông quay lại chỗ Evans. HLV của Liverpool đã hỏi ông cuộc trao đổi đã diễn ra như thế nào. "Thằng bé nói với tôi nó muốn đi đâu và đáng lẽ nó phải được thi đấu..."
Dịch từ bài viết của Simon Hughes đăng trên The Athletic.