“Vô cùng đặc biệt. Cậu ta khiến tôi quá sức ấn tượng. Cách chàng trai này kiểm soát trái bóng, chuyền bóng và làm chủ khu vực giữa sân, thực sự ở đẳng cấp rất cao” – đấy là những lời Pep Guardiola dành cho một cầu thủ trẻ, bên phía đối thủ, trong một trận đấu mà hàng tiền vệ siêu sao của Barcelona với những Xavi – Iniesta – Busquets hoàn toàn bị lu mờ bởi một gã trai mới 19 tuổi, lần đầu tiên trong sự nghiệp đá chính và đá trọn 90 phút ở vòng knock-out Champions League.
16/2/2011, sân Emiarates, lượt đi vòng 1/8 Champions League giữa chủ nhà Arsenal và Barcelona. Đội khách vươn lên dẫn trước ở phút thứ 15 nhờ pha lập công của David Villa và sau đó họ… trở thành khán giả trong màn trình diễn có thể nói là hay nhất của Arsenal, tại Champions League trong khoảng chục năm trở lại đây. Nhân vật chính của màn trình diễn ấy, của một Arsenal sẵn sàng “chiến” tay đôi với Barca bằng năng lực kiểm soát bóng, bằng một lối chơi chủ động, lại là cầu thủ có tuổi đời nhỏ nhất trên sân, chơi vị trí tiền vệ con thoi. Chính xác là gã mới chỉ đón sinh nhật tuổi 19 hơn 1 tháng trước đó.
19 tuổi, lần đầu đá vòng knock-out Champions League và đối đầu với đội bóng mạnh nhất Thế giới ở thời điểm đó, nhưng chàng tiền vệ sinh năm 1992, trưởng thành từ lò trẻ Arsenal và cũng mới chỉ trở lại “Pháo thủ” sau nửa năm học việc ở Bolton, đã có 90 phút mà bất kì ai theo dõi trận đấu ấy đều phải trầm trồ thán phục. Ở cách anh ta đeo bám Iniesta dai như đỉa, ở cách anh ta đóng sập những khoảng trống trước mặt Xavi, ở cách anh ta thoát pressing nhờ những pha xử lý bóng qua người siêu hạng (5 lần như thế, trong cả trận và thành công 100%), ở cách anh ta tung ra những đường chuyền sạch và giàu tính chiến thuật với tỉ lệ chính xác 95%.
|
Wilshere sẽ rời Arsenal? |
Điểm nhấn đáng chú ý nhất trong màn trình diễn ở đẳng cấp rất cao của tiền vệ 19 tuổi này đến ở phút 83, khi anh, trong vòng vây của 4 cầu thủ Barca, ở phần sân nhà, đã có một pha chuyền bóng 1 chạm bằng chân trái rất “tỉnh” lên cho Cesc Fabregas, ở vị trí trống trải gần vòng tròn giữa sân. Cesc ngay lập tức tung ra một đường chuyền xuyên tuyến đúng tầm băng lên bên nách phải của Nasri. Tiền vệ người Pháp thoát xuống, không chế bóng 3 nhịp trước khi chuyền đẹp vào trong cho Arshavin dứt điểm tung lưới Barca, ấn định thắng lợi 2-1 cho Arsenal.
Cho đến thời điểm hiện tại, rất nhiều CĐV vẫn nói về cách mà “Pháo thủ” ngược dòng đánh bại Barca trong trận đấu không thể nào quên ấy (dù lượt về vẫn bị loại khi thua 1-3 ở Nou Camp), để hồi tưởng lại cái thời mà Arsenal có thể vô duyên với danh hiệu nhưng vẫn sở hữu những giá trị đặc biệt đáng tự hào. Và cũng là cách để họ nhắc nhớ mình rằng, Arsenal từng có một tiền vệ trẻ giàu tài năng, thừa tự tin và đầy nhiệt huyết đến thế, người mà họ từng đặt biết bao tình cảm và kì vọng, trong những năm tháng dài sau đó. Để rồi biết bao biến cố cùng hàng loạt chấn thương nặng khiến những kì vọng vào “thần đồng” ấy giờ hệt như một giấc mơ không bao giờ thành thực.
|
Kể từ mùa giải 2010/11, Wilshere đã dính tổng cộng 11 lượt chấn thương các loại |
Jack Wilshere. Chú nhóc 19 tuổi, trong lần đầu chạm ngõ knock-out Champions League năm nào, người khiến Pep Guardiola khen hết lời, người mà Xavi luôn dõi theo với niềm tin lớn lao rằng anh sẽ sớm trở thành một Paul Scholes mới, giờ đã bước sang tuổi 26, và có lẽ đang chơi những ngày tháng cuối cùng trong màu áo Arsenal.
Chúa cho Wilshere tài năng và lòng dũng cảm, thứ giúp anh có thể đối đầu một cách đường hoàng với hàng tiền vệ có thể nói là hay nhất mọi thời đại của Barca 7 năm về trước. Nhưng Chúa cũng “cho” Wilshere rất nhiều chấn thương khiến sự nghiệp của tiền vệ này sau ngần ấy năm, chẳng thể cất cánh. Kể từ mùa giải 2010/11 ấy, Wilshere đã dính tổng cộng 11 lượt chấn thương các loại, đặc biệt là ở mắt cá chân và đầu gối. Theo thống kê từ trang TransferMarkt, thì tổng số ngày vắng mặt vì chấn thương của Wilshere trong 7 mùa giải gần nhất lên tới 1015 ngày, tương đương với khoảng 150 trận chỉ tính riêng ở Premier League. Quá sức khủng khiếp, nhất là với một cầu thủ đang trong quá trình hoàn thiện về kĩ năng và phát triển thể trạng ở tuổi đôi mươi như Wilshere.
Cho tới mùa hè 2015, tức 4 năm sau trận đấu ở vòng 1/8 Champions League hôm nào, Xavi, dù đã rời Barca chơi cho Al-Saad ở Qatar vẫn tin rằng nếu Wilshere vượt qua nỗi ám ảnh chấn thương thì tiền vệ này chắc chắn sẽ sớm vươn lên hàng ngũ hay nhất Thế giới. Còn Wilshere, lời hồi đáp từ anh dành cho niềm tin của Xavi, người xuất sắc bậc nhất ở vị trí của mình trong kỉ nguyên bóng đá hiện đại, là gì? Chấn thương dây chằng đầu gối ngay đầu mùa giải 2015/16 khiến Wilshere phải nghỉ thi đấu 250 ngày. Tới cuối mùa 2016/17, khi Wilshere đang tìm lại phần nào phong độ đỉnh cao thì anh lại dính chấn thương, vẫn là vết đau cũ, nghỉ thêm 110 ngày nữa.
Giờ thì chẳng ai, kể cả Xavi, “dám” dự đoán về khả năng tiến xa của Wilshere nữa. Bởi họ sợ, cứ mỗi khi Wilshere tỏa sáng và nhận được sự kỳ vọng lớn thì ngay lập tức biến cố sẽ ập đến, kéo tiền vệ này từ sân cỏ vào… bệnh viện. Ngay cả BLĐ Arsenal, HLV Arsene Wenger, những người đã chờ đợi, đã kì vọng vào sự trở lại của Wilshere, hết năm này qua năm khác, giờ cũng đã không còn kiên nhẫn được nữa. Mới đây, trợ lý HLV Steve Bould, người có nhiều gắn bó nhất với Wilshere từ hồi anh còn là thành viên của các tuyến trẻ Arsenal, cũng phải thừa nhận rằng: “CLB không thể tiếp tục “đánh bạc” với Wilshere thêm nữa”. Bould nói, ai cũng biết Wilshere là của hiếm của bóng đá Anh, là tiền vệ sở hữu mọi phẩm chất xuất sắc nhất NHƯNG cũng chẳng ai biết được khi nào cậu ấy gục xuống trên mặt cỏ bởi chấn thương cả.
|
Arsenal và Wilshere không tìm được tiếng nói chung trong chuyện tương lai của tiền vệ này |
Thực ra, không hẳn là Arsenal không tạo điều kiện để Wilshere tiếp tục ở lại Emirates, khi mà bản hợp đồng giữa anh và CLB sẽ chính thức hết hạn vào 30/6 tới đây. Tháng trước, BLĐ Arsenal đã đề nghị Wilshere gia hạn hợp đồng nhưng là với điều kiện tiền vệ này phải chấp nhận giảm lương, từ 90 nghìn bảng/tuần hiện tại xuống dưới mức 80 nghìn. Nhưng Wilshere, ở tuổi 26, trong mùa giải hiếm hoi mà anh thể hiện phong độ khá ổn và chưa dính một chấn thương nặng nào, tin rằng mình xứng đáng nhận được nhiều hơn thế. Wilshere muốn được hưởng mức lương trong bản hợp đồng mới tối thiểu là 110 nghìn bảng/tuần.
Wilshere, đá chính và chơi 76 phút trong thắng lợi 3-0 của Arsenal trước Stoke cuối tuần qua, chỉ vài ngày sau khi bỏ lỡ cơ hội tái xuất tuyển Anh vì một chấn thương nhẹ, dường như tin rằng, sau rất nhiều tháng năm khổ nhục với những cơn đau đầy ám ảnh ở đầu gối, ở mắt cá, giờ là lúc anh đã sẵn sàng cho những bước tiến mới trong sự nghiệp. Nhưng Arsenal thì không muốn chi quá nhiều cho một cầu thủ mà sự hiện diện của anh ta trong đội hình thi đấu (chứ chưa nói đến chuyện thể hiện phong độ tốt trong quãng thời dài) là cả một canh bạc lớn đầy rủi ro.
Arsenal và Wilshere không tìm được tiếng nói chung trong chuyện tương lai của tiền vệ này. Và hầu như chắc chắn, những trận đấu phía trước của Arsenal, tại Premier League và Europa League sẽ là những phút giây cuối cùng mà Wilshere khoác trên mình màu áo đỏ trắng. Wilshere đã coi Arsenal như ngôi nhà của mình, từ khi anh còn là một chú nhóc chưa đầy 9 tuổi gia nhập Học viện CLB năm 2001. Arsenal cũng đã đối xử, đã dành cho Wilshere những tình cảm, những kì vọng và biết bao chờ đợi hệt như cách một người cha bao dung với đứa con chịu nhiều biến cố trong đời.
Nhưng để thực sự trưởng thành, đã đến lúc Wilshere phải bước một bước thật dài, vượt ra khỏi vòng tay bao dung ấy. Hãy giữ “ngôi nhà” Arsenal và tình cảm của biết bao thế hệ Gooners dành cho anh thật sâu trong tim, để bắt đầu cho mình một hành trình mới. Hành trình thay đổi số phận của chính mình!
ELFLACO (TTVN)