Có thể nói, Enrico Chiesa đã trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của đời cầu thủ, nhưng vẫn có một điều khiến anh hối tiếc, đó là việc "thi đấu cho một đội bóng vĩ đại," anh chia sẻ. "Tôi luôn ở rất gần họ. Simoni muốn tôi đến Inter, Juve và Milan muốn có tôi, nhưng chẳng ai trong số họ có được tôi cả. Đáng lẽ ra tôi đã giành được nhiều hơn thế."
Từng đạt được rất nhiều danh hiệu với Fiorentina, Parma và Sampdoria, nhưng Chiesa vẫn chưa bao giờ được công nhận là một cầu thủ vĩ đại của Serie A, một điều có phần bất công với anh, một tài năng thực sự của những trận đấu lớn. Tuy nhiên, theo Enrico Chiesa, anh vẫn không có gì phải quá buồn khi nhìn lại sự nghiệp của mình. Nếu có, thì cũng chỉ là do anh không "làm được nhiều hơn thế".
"Tôi còn thiếu gì trong sự nghiệp nhỉ ?" Enrico Chiesa, người ghi 138 bàn ở Serie A, đăm chiêu nghĩ ngợi về câu hỏi do phóng viên của tờ báo Guerin Sportivo đặt ra cho anh. Đây thực sự là một câu hỏi khó cho một người đã trải qua 20 năm sự nghiệp chói sáng, từ việc 2 lần giành Coppa Italia với Parma và Fiorentina, giành được Cup Winner's Cup với Sampdoria, ra sân ở cấp độ ĐTQG ở Euro 96 và France 98, ghi bàn ngay ở trận đầu ra mắt ĐTQG cũng như giành được danh hiệu UEFA Cup và vua phá lưới giải đấu năm đó cùng Parma ở mùa giải 1998-1999.
Có thể nói, Enrico Chiesa đã trải qua những năm tháng tươi đẹp nhất của đời cầu thủ, nhưng vẫn có một điều khiến anh hối tiếc, đó là việc "thi đấu cho một đội bóng vĩ đại," anh chia sẻ. "Tôi luôn ở rất gần họ. Simoni muốn tôi đến Inter, Juve và Milan muốn có tôi, nhưng chẳng ai trong số họ có được tôi cả. Đáng lẽ ra tôi đã giành được nhiều hơn thế."
Cái suy nghĩ "có thể giành được nhiều hơn thế" đã trở thành nỗi ám ảnh của Chiesa trong những năm tháng anh đóng vai "kép phụ" ở các đội bóng. Dù trở thành một trong những tên tuổi lớn của bóng đá Italia khi đó, cái danh "kép phụ vĩ đại" này vẫn luôn đeo bám và dằn vặt Chiesa trong suốt quãng thời gian thi đấu ở Serie A.
Được thi đấu ở Serie A trong quãng thời gian cực thịnh vừa là một may mắn, vừa là một lời nguyền. Chiesa khi đó khó có thể cạnh tranh với hàng loạt các danh thủ hàng đầu của các quốc gia Nam Mỹ đổ về xứ sở đầy nắng ấm thuộc vùng Địa Trung Hải này. Cho đến nay, người ta vẫn gọi Serie A của những năm 90 là một "World Cup thu nhỏ".
Giữa một rừng sao gồm Gabriel Batistuta, Marco Van Basten, Ronaldo, Ivan Zamorano, Hernan Crespo và Andriy Shevchenko, Chiesa cố gắng xây dựng di sản cho mình, nhưng anh vẫn không thể vượt qua được hào quang của những người đồng hương cùng thời. Khi anh ghi được 22 bàn cho Sampdoria ở mùa giải 1995-1996, Igor Protti và Beppe Signori ghi được 24 bàn. Khi anh ghi được 22 bàn cho Fiorentina ở mùa giải 2000-2001, Crespo ghi được 26 bàn. Cứ mỗi khi Chiesa chuẩn bị đạt được kỷ lục, sẽ có một gã "phá đám" nhảy vào tranh mất kỷ lục của anh.
Với nhiều người, việc xây dựng di sản của mình bên cạnh những siêu sao thực sự là một nhiệm vụ khó khăn. Tuy nhiên, Chiesa không hề nản lòng mà vẫn tiếp tục tiến lên, xây dựng một hình ảnh năng động và tốc độ ở Serie A. Chiesa luôn biết cách để lại dấu ấn của mình ở bất cứ nơi nào anh đặt chân đến, từ Delle Alpi tới San Siro. Các khán giả sau khi chứng kiến màn trình diễn của anh chắc chắn sẽ còn bàn luận nhiều về chàng trai trẻ này sau khi rời sân.
Enrico Chiesa sinh ra ở Genoa, một thành phố cảng đầy màu sắc và giàu lịch sử của miền Tây Bắc nước Ý, quê nhà của trận Derby Della Lanterna (Derby Hải Đăng-ND) giữa Genoa CFC và Sampdoria. Tuy sinh ra ở Genoa, nhưng Chiesa chưa từng khao khát thi đấu cho một trong hai đội bóng quê nhà. Thay vào đó, anh lựa chọn hâm mộ kẻ thù của cả hai, AC Milan. "Cha tôi, chẳng hiểu vì sao nữa, lại là một fan Inter. Chú tôi trong khi đó lại quan tâm tới Milan. Tôi quyết định đi theo người chú của mình."
Ở thời điểm đó, Chiesa không thể đoán được chuyện đội bóng anh ghi được nhiều bàn thắng vào lưới nhất lại chính là Rossoneri thân yêu của chú mình. Tuy nhiên, với một sự nghiệp đầy rẫy những bất ngờ mang tính bi hài của mình, Chiesa đã quá quen với điều này.
Ký kết hợp đồng với Sampdoria, Chiesa nhanh chóng giành được danh hiệu đầu tiên cho mình ngay ở mùa giải đầu tiên thi đấu, Cup Winner's Cup. Tuy vậy, anh hiếm khi được ra sân từ đầu trong hai mùa đầu tiên. Sau một thời gian ngắn, anh được đem cho mượn ở Teramo rồi sau đó là Chieti, hai đội bóng của Serie C.
Khi chưa bước ra khỏi tuổi teen, khổ hình nhỏ bé của Chiesa bị cho là không phù hợp với vai trò tiền đạo cắm mà anh thích. Số bàn thắng của anh khi đó rất ít. Tuy vậy, anh vẫn được đội bóng quê nhà đưa trở lại đội một vào đầu mùa giải 1992-1993. Kể từ quãng thời gian đó, Chiesa chỉ ghi được 1 bàn trong 26 lần ra sân.
Sau khi bị nghi ngờ về khả năng thi đấu của mình, anh được đem cho mượn ở Modena của giải Serie B. Nhờ đó, anh ghi được 15 bàn. Cầu thủ trẻ của Sampdoria dần thể hiện sự tiến bộ quan từng trận đấu. Tuy vậy, họ vẫn hoàn toàn tin tưởng vào tài năng người Italia. Có thể hiểu được vì sao nếu nhìn vào lối chơi của Chiesa khi đó: khó đoán, thậm chí có thể tạo nên hiểm nguy cho đội nhà. Chiesa khi đó thiếu sự tinh thông về mặt chiến thuật để có thể hòa nhập với Serie A ở thời điểm những năm 90, một Serie A nặng tính chiến thuật
Và thế là một lần nữa, Chiesa bị đem cho mượn, lần này là ở đội bóng Cremonese của Serie A, nơi Chiesa gặp được người thầy đã dẫn anh xuyên suốt sự nghiệp: Gigi Simoni. Dưới thời Simoni, chàng trai người đất Cảng vốn rụt rè này nhanh chóng vươn lên để trở thành một cầu thủ hàng đầu. "Thi đấu cho thầy ấy khiến tôi trưởng thành, Giúp tôi hiểu được tầm quan trọng của việc hy sinh cho đội bóng. Trước đây tôi cũng biết được điều này, nhưng phải đến khi thi đấu dưới quyền của thầy ấy, tôi mới thực sự nhận ra tầm quan trọng của điều đó."
Tận dụng tốc độ tuyệt vời của anh, Simoni quyết định đưa Chiesa từ vị trí trung tâm sang vị trí cánh. Không phải đối đầu với những trung vệ hàng đầu thế giới thời điểm đó, anh nhanh chóng tìm lại được niềm vui chơi bóng khi hoạt động ở khu vực cánh, nơi anh luôn có được khoảng trống để thực hiện các pha bứt tốc, từ đó biến anh thành một tiền đạo cánh.
Không hoàn toàn là một tiền đạo cánh hay một số 9, Chiesa thường xuyên lên xuống ở khu vực trung tuyến và hậu vệ cánh, ngoặt bóng vào trong giữa hai tuyến. Ở mùa giải trước đó, Chiesa không ghi được bàn nào, nhưng ở mùa giải sau đó, anh liên tục nã súng. "Không hề ngạc nhiên đâu. Tôi ghi 14 bàn. Simoni rất thích tôi. Cuối cùng, tôi cũng cảm thấy mình đã sẵn sàng cho Sampdoria.
Anh đã chứng minh điều đó khi trở lại Sampdoria, một phần nhờ vận may ở thời điểm đó. Cụ thể, khi Chiesa đang dần chứng minh bản thân, anh phải cạnh tranh với những Roberto Mancini hay Gianluca Vialli, từ đó khiến anh không thể giành được một suất đá chính. Với việc Vialli chuyển đến Juventus, Chiesa nhanh chóng có được chỗ đứng trong đội hình đúng ở thời điểm anh đã dần tiến bộ lên rất nhiều.
Dù tỏa sáng ở Cremonese, Chiesa vẫn phải ngồi ngoài ở trận mở màn mùa giải 1995-1996 của Sampdoria, trận hòa 1-1 trước Roma. Sau đó là một quãng thời gian vào sân rồi lại ra sân ở Sampdoria. Trong 11 trận đã qua của Sampdoria, cầu thủ 22 tuổi chỉ thi đấu một nửa trong số đó. Tệ hơn nữa, anh không ghi được bàn nào trong số những lần ra sân ít ỏi đó.
Sampdoria khi đó cũng chật vật. Thế rồi, một khoảnh khắc lóe sáng của Chiesa đã diễn ra, khiến vận mệnh của anh và CLB hoàn toàn thay đổi. Khoảnh khắc đó diễn ra vào ngày 3 tháng 12 trên sân khách Bari. Sau khi đánh bại Udinese ở tuần trước đó, tập thể của Sven-Goran Eriksson bắt đầu vào guồng. Tình cờ thay, cậu học trò của ông cũng đang dần bắt nhịp với giải đấu hàng đầu nước Ý.
Sau một vài phút đầu bị Bari dồn ép, Sampdoria nhanh chóng đẩy cao đội hình ở một pha tấn công, bóng sau đó vào chân của Chiesa, khi đó đứng cách khung thành 27,4 mét. Khi đang trong giai đoạn tịt ngòi, nhiều cầu thủ ở vị trí của Chiesa sẽ đưa bóng cho hậu vệ cánh rồi chờ cho đến khi cầu thủ này thực hiện một đường tạt bóng. Tuy vậy, Chiesa lại suy nghĩ rất khác.
Sau khi nhận thấy đường dẫn đến khung thành bị vây bởi bóng áo trắng, tiền đạo trẻ nhanh chóng vặn hông rồi đảo vai, khiến đối thủ mất đà. Sau đó là một pha bứt tốc rồi ngoặt bóng bằng chân trái thay vì nhả bóng cho Christian Karembeu. Khi một hậu vệ khép góc, Chiesa nhanh chóng thực hiện một cú sút từ khoảng cách 23 mét vào góc cao khung thành. Chiesa khi đó đứng im thay vì ăn mừng như thể anh biết rằng bàn thắng này sẽ tới.
Từ khoảnh khắc đó, Chiesa không thể bị ngăn cản. Những pha di chuyển sắc bén vào khu vực trong vòng cấm giúp anh thực hiện thực hiện thành công hai bàn thắng nữa, chính thức hoàn thành cú hat trick của bản thân cũng như của Blucerchiati. Trong 3 trận sau đó, anh ghi thêm 5 bàn nữa trước Lazio, Juventus, sau đó là một bàn trước Napoli. Tiếp sau đó là một pha hat trick nữa vào lưới Padova, cuối cùng là hai gã khổng lồ thành Milan: Inter và AC Milan. Lazio và Juventus gần như không thể cản được tốc độ và những cú sút trái phá của anh. Cũng ở mùa giải đó, Chiesa cũng đạt được một cột mốc đáng nhớ: ghi bàn ở cả hai lượt trận gặp Juve.
Dù Sampdoria chỉ nổi trôi ở giữa bảng, Chiesa vẫn vươn cao trên danh sách ghi bàn với 22 bàn thắng sau 27 trận, chỉ sau Protti và Signori, hai người thi đấu nhiều hơn anh, qua đó giúp họ vượt qua anh trong cuộc đua giành giải Vua Phá Lưới (Capocannoniere-ND).
Sau khi mùa giải kết thúc, Chiesa được gọi lên ĐTQG trong trận giao hữu hòa 2-2 trước Bỉ. Anh đánh dấu lần ra sân đầu tiên của mình bằng một bàn thắng, rồi sau đó tiếp tục ghi bàn trong trận vòng bảng Euro 96, trận đấu mà HLV Arrigo Sacchi đã gây ngạc nhiên khi đưa tiền đạo trẻ này vào sân thay vì đưa Roberto Baggio hay Gianluca Vialli. Cho đến thời điểm hiện tại, Chiesa chính là cầu thủ Italia cuối cùng ghi được bàn thắng trong 2 trận đấu đầu tiên của mình.
Sau một chiến dịch thành công cùng Sampdoria và một màn trình diễn tuyệt vời ở Euro 96, Chiesa nhanh chóng nhận được nhiều lời đề nghị. Cuối cùng, Parma, khi đó được điều hành bởi gia đình Tanzi giàu có, chính thức có được chữ ký của anh. Chiesa nhanh chóng chấp nhận lời đề nghị sau khi cảm thấy hào hứng vì sắp được làm việc với Carlo Ancelotti, một HLV danh tiếng khi đó. Anh nhanh chóng trở thành một phần quan trọng trong chiến dịch giành Serie A của Parma mùa đó.
Đến với Parma cùng thời điểm với Crespo và Lilian Thuram, Chiesa nhanh chóng tỏa sáng cùng với dàn sao của Parma. Sau khi tạo được những tín hiệu tích cực, anh ngay lập tức chiếm chọn lòng tin và con tim của NHM Parma. Đầu tiên là một pha kiến tạo cho Dino Baggio ở phút thứ 14, tiếp sau đó là bàn thắng đầu tiên cho CLB mới. Sau khi nhận được đường chọc khe, tốc độ đáng sợ của Chiesa giúp anh vượt qua được hàng tiền vệ trước khi đưa bóng vào góc cao khung thành với đôi chân trái thần sầu của mình.
Những bàn thắng như thế đã trở thành thương hiệu của anh: hiếm có ai có thể bứt tốc nhanh như Chiesa. Với bờ vai thon và thân hình mảnh khảnh, anh trông không giống với một cầu thủ có thể vượt qua được những hàng phòng ngự nặng tính thể lực như của Serie A, nhưng chính tốc độ của Chiesa mới chính là thứ giúp anh nhiều nhất. Từ vị trí ban đầu, anh có thể vượt qua 3 hậu vệ cánh cùng hàng tiền vệ bằng tốc độ và sự khéo léo khi có bóng trong chân. Đôi khi, có cảm giác chân của anh và hông của anh hoạt động theo cách rất riêng, khiến anh trông giống như đi dạo hơn là cố gắng vượt qua hàng phòng ngự đối phương.
Chiesa liên tục vượt qua những hàng phòng ngự vốn được xem là không thể cản phá. Nếu bóng đá là một cuộc đấu kiếm, anh chính là lưỡi dao sắc bén xuyên qua lớp áo giáp của đối thủ, khiến họ nhanh chóng tắt thở trước mũi kiếm của anh.
Nhưng Parma không để anh thi đấu đơn độc. Anh được xếp đá cặp với một cầu thủ cũng tài năng không kém, đó là Crespo. Hai người họ có những biệt tài khác nhau, nhưng giữa họ có một điểm chung đó là họ đều có thể ngoặt bóng vào trong sau khi thực hiện những pha bứt tốc. Ngay ở mùa đầu tiên thi đấu cùng nhau trong màu áo Parma, họ đã ghi 29 bàn ở Serie A khi Parma đã rất gần với chiếc cup Scudetto đầu tiên của mình.
Ở thời kỳ này, nhà Tanzi đã biến CLB nhỏ bé của vùng Emilia Romagna này trở thành một thế lực thực sự của bóng đá Italia, một đội bóng có thể thách thức những ông lớn như Juventus, Milan hay Inter trên bảng xếp hạng. Parma khi đó được xếp chung với nhóm "7 chị em" của Serie A thập niên 90, một điều mà họ khó có thể thực hiện nếu không có bộ đôi Chiesa và Hernan Crespo.
Dù danh hiệu Scudetto không lọt vào tay Parma, nhưng Vàng-Xanh và Chiesa trở thành những "ông vua đấu cúp" thực sự. Trong 3 mùa giải thi đấu cho đội chủ sân Ennio Tardini, Chiesa đã đưa họ vươn lên ở cả đấu trường quốc nội lẫn châu lục. Dù thành tích của anh ở Serie A khá khiêm tốn, 10 bàn ở mùa 1997-1998, 9 bàn ở mùa 1998-1999, nhưng hầu hết những bàn thắng của Chiesa đều rất quan trọng. Ở cả hai mùa giải đó, anh ghi nhiều bàn thắng ở Châu Âu cũng như hai mùa Coppa Italia hơn số bàn thắng anh ghi được sau 34 trận ở Serie A.
Parma những năm 90 và cuộc thập tự chinh của gia tộc Tanzi
Chẳng có gì quá ngạc nhiên khi mà mùa bóng 1998/99 được chứng kiến một Gialloblu thành công nhất trong lịch sử với cú đúp danh hiệu Coppa Italia và UEFA Cup...
Khi Parma đến được Champions League nhờ kết thúc thứ hai ở mùa 1996-1997, Chiesa được dịp thể hiện tài năng của mình trên sân đấu vĩ đại nhất Châu Âu. Ở trận vòng loại, anh ghi cú hat trick trong trận lượt đi gặp Widzem Lodz trước khi tiếp tục phong độ ghi bàn tuyệt vời của mình ở vòng bảng: đầu tiên là cú đúp trước Sparta Praha, bao gồm một pha bứt tốc rồi dứt điểm bằng má ngoài, sau đó là một pha đá phạt đền thành công vào góc cao khung thành. Tiếp sau đó là bàn thắng trong trận gặp Galatasaray, một cú đánh đầu trong vòng cấm.
Những gì anh thể hiện ở mùa 1997-1998, trong đó có 6 bàn ở Champions League, 5 bàn ở Coppa Italia trước khi đến được vòng bán kết, thực sự tuyệt vời, nhưng thành tích này nhanh chóng bị lu mờ bởi những gì Chiesa làm được ở mùa giải tiếp theo, mùa giải 1998-1999. Nếu không có 8 bàn thắng của Chiesa ở UEFA Cup, Parma có lẽ sẽ không bao giờ giành được danh hiệu Châu Âu thứ hai, và cũng là cuối cùng của họ.
Những thông số của Chiesa có thể khiến các chuyên gia lầm tưởng rằng Chiesa đã không còn được như thời kỳ anh thi đấu cho Fiorentina hay Sampdoria, thời kỳ mà anh ghi được 22 bàn, thậm chí suýt giành được danh hiệu Vua Phá Lưới.
Những bàn thắng kể trên, vốn rất hào nhoáng với một tiền đạo, dễ khiến người ta đưa ra những đánh giá sai lệch về màn trình diễn của một cầu thủ. Đúng là Chiesa đã ghi được rất nhiều bàn thắng khi thi đấu cho Sampdoria và Fiorentina, nhưng chính ở mùa giải anh giành được cú ăn đôi với Parma, mùa giải 1998-1999, thiên tài của Chiesa mới được phát huy một cách tối đa.
Ở thời điểm đó, Crespo đã là tiền đạo xuất sắc nhất Serie A. Sở hữu tốc độ, kỹ năng cùng các pha di chuyển tuyệt vời như người đồng hương Batistuta, anh nhanh chóng trở thành tiền đạo hàng đầu của Parma. Dù vẫn hợp tác ăn ý với Chiesa trên hàng công, nhưng Crespo đã vượt xa người đồng đội của mình rất nhiều, điều giúp anh nâng tầm giá trị của mình lên thành 80 triệu Bảng trên thị trường chuyển nhượng chỉ sau vài năm
Với việc Crespo trở thành trung tâm của hàng tiền đạo, Chiesa có thể tận hưởng sự tự do khi thi đấu đúng ý mình. Cũng giống như quãng thời gian thi đấu cho Sampdoria, anh được tự do di chuyển, tự do sút bóng, dù là ở cánh trái hay cánh phải, hoặc thậm chí là ở giữa, vị trí ưa thích của anh. Ở thời điểm đó, Chiesa thực sự đã được hưởng lợi rất nhiều từ sự tinh thông chiến thuật mà anh đã đạt được.
Chiesa không phải là một người thiên về thông số. Anh chỉ thi đấu tốt khi có ít nhiều gánh nặng trên vai. Dù ghi được rất nhiều bàn thắng vào lưới Juventus, Milan, Lazio hay Napoli, những gì anh thể hiện trong chiến dịch đầy vinh quang của Parma ở UEFA Cup mùa 1998-1999 mới thực sự là thước đo cho tài năng của Chiesa, một cầu thủ của những trận đấu quan trọng.
Những trận đấu đầu tiên của Parma ở UEFA Cup thực sự khó khăn cho Chiesa. Nhưng thay vì cố gắng cày cuốc, anh chậm rãi thi đấu, gieo trồng những cơ hội to lớn cho Parma ở những vòng đấu sau. Khi Parma vào đến tứ kết, Chiesa nhanh chóng gặt hái được thành công từ những gì anh gieo trồng. Đầu tiên là trước Bordeaux, tiếp theo là 3 bàn thắng sau hai lượt trận trước Atletico Madrid. Cuối cùng và không kém phần quan trọng đó là bàn thắng thứ 3 và cũng là cuối cùng trong trận chung kết gặp Marseilles, một pha vô-lê tuyệt đẹp.
Chính màn trình diễn chói sáng của anh trước Bordeaux và Atletico ở vòng sau đã đưa Parma đến trận chung kết. Thực sự, Parma đã gặt hái được rất nhiều từ sự nhanh nhẹn, khéo léo của Chiesa. Đáng buồn thay, đây lại chính là mùa giải cuối cùng mà Chiesa thể hiện những gì đẹp nhất của mình.
Tài năng của Chiesa thực sự đã vượt xa Parma. Dù rất giàu có, họ vẫn không thể cạnh tranh với những đối thủ giàu có hơn luôn chực chờ đưa Chiesa đi khỏi sân Ennio Tardini. Ở tuổi 28, Chiesa nhận được lời mời không thể chối từ của đội bóng áo tím thành Firenze, Fiorrentina. Việc được thi đấu cùng Batistuta dưới sự dẫn dắt của Giovanni Trapattoni thực sự quá hấp dẫn với anh. "Giovanni Trapattoni muốn có tôi. Tôi nhanh chóng rời đi. Họ thực sự là một đội bóng vĩ đại khi có Batistuta, tiền đạo vĩ đại nhất tôi từng thi đấu cùng, trong đó."
Fiorentina khi đó rất muốn giữ chân tiền đạo người Argentina, chính vì thế, họ nhanh chóng ký kết hợp đồng với Chiesa. Xuyên suốt những năm 90, sắc tím thành Firenze, dù thi đấu rất tuyệt vời, chưa bao giờ là đối thủ nặng ký cho chức vô địch Scudetto. Có thể nói, nếu không có tài năng của Batigol ở hàng tiền đạo, có lẽ Fiorentina sẽ không thể thoát khỏi vị trí giữa bảng. Tuy nhiên, họ không thể cứ mãi trông cậy vào tài năng của cầu thủ Argentina được. Chính vì thế, họ quyết định đem Chiesa về với hy vọng sẽ tạo dựng được một bộ đôi tương tự như bộ đôi Chiesa-Crespo của Parma.
Thế nhưng, ước mơ này nhanh chóng tan thành mây khói, phần nhiều vì những chấn thương dai dẳng của Chiesa. Cũng như các cầu thủ dựa nhiều vào cơ bắp để tạo ra những pha bứt tốc thần sầu, Chiesa nhanh chóng gặp phải những chấn thương cơ ở mùa giải 1999-2000, khiến không chỉ anh, mà còn Fiorentina, gặp khó. Batistuta khi đó, dù rất mệt mỏi với gánh nặng ghi bàn trên vai, vẫn ghi được 23 bàn ở mùa giải mà Fiorentina kết thúc ở vị trí thứ 7 một cách đáng thất vọng.
Nhanh chóng sau đó, Chiesa, người vốn được ký kết để giữ chân Batistuta, trở thành trung tâm của hàng tiền đạo La Viola khi Batigol chuyển đến Roma, nơi anh giành được danh hiệu Scudetto đầu tiên cho mình. Khi không còn tiền đạo hàng đầu của mình, người ta đã nghĩ đến việc Fiorentina sụp đổ. Tuy vậy, 22 bàn thắng của Chiesa vào lưới Juventus, Milan, Inter và Roma, khiến anh nhanh chóng được đón nhận bởi NHM La Viola sau mùa giải đầu tiên đầy khó khăn. Vinh quang ở Coppa Italia mùa đó đã chính thức cứu cả mùa giải có phần thảm hại của Fiorentina ở đấu trường Serie A.
Dù bước sang tuổi 30, nhưng Chiesa vẫn chưa đánh mất tốc độ và sự chính xác. Anh thường xuyên vượt qua hàng phòng ngự đối phương bằng những bước chạy thần tốc của mình. Mùa giải 2001-2002 khởi đầu bằng 5 bàn thắng trong 5 trận đầu tiên. Thế nhưng, thứ vũ khí siêu đẳng mà anh dựa vào rất nhiều ở mùa đó chính thức bị tước khỏi tay anh vào tháng 9 năm 2001. "Đáng tiếc thay, đầu gối trái của tôi gặp phải chấn thương nặng. Như mọi khi, tôi không bỏ cuộc. Mất một năm, nhưng tôi nhanh chóng trở lại thi đấu. Tôi khi đó không còn trẻ trung nữa. Nói cách khác, cái xe F1 này đã hỏng rồi."
Chấn thương đầu gối này khiến sự nghiệp của Chiesa đi xuống chỉ sau hơn một năm, chính thức chấm dứt mùa giải thứ 3 và cũng là cuối cùng của anh với Fiorentina trước khi nó bắt đầu. Với việc CLB không còn nguồn lực tài chính, Chiesa nhanh chóng chuyển đến Lazio, đội bóng cũng gặp khó khăn ở mùa sau đó. Tuy nhiên, chấn thương của anh lúc này đã quá nặng, khiến anh chỉ có thể thi đấu cho đội bóng áo xanh thành Roma vài trận trước khi chuyển đến Siena.
Đội bóng vùng Tuscan mới tận hưởng ánh hào quang của Serie A. Vì vậy, việc họ giành được Chiesa thực sự là một vụ nổ lớn. Cầu thủ kỳ cựu của Serie A nhanh chóng trở thành chân sút chủ lực của Siena, ghi được hàng chục bàn thắng trong 3 mùa giải đầu tiên thi đấu cho đội bóng vùng Tuscan, giúp họ không phải xuống hạng Serie B. Anh được mến mộ bởi người hâm mộ Siena đến mức được họ đặt tên cho những hội CĐV sau này.
Sau 5 năm thi đấu ở vùng Tuscany, Chiesa một lần nữa rời đi, lần này đến đội bóng ít danh tiếng ở Serie D, Figline, nơi anh chính thức giải nghệ để chuyển sang nghiệp huấn luyện.
Dù Chiesa không thể giành được những danh hiệu xứng đáng với tài năng, nhãn quan chiến thuật cũng như những bước chạy thần tốc của anh, người ta vẫn không thể quên được hình ảnh của anh thời còn thi đấu cho Parma: mái tóc nâu dài, bộ quần áo thi đấu quá khổ của Parma trông chẳng khác một chiếc dù, những hình ảnh điển hình của một cầu thủ Serie A những năm 90.
|
Federico Chiesa - con trai của Enrico Chiesa |
Ở thập kỷ 90 đầy kiêu hãnh đó của Serie A, những cầu thủ như Baggio, Batistuta, Maldini và Del Piero chính là những cột trụ giữ vững ngôi đền của bóng đá Italia, nhưng Chiesa cũng thể hiện được tài năng của mình ở một góc độ khác: một cái tên quan trọng ở những trận đấu quan trọng, dù chưa bao giờ được coi là "kép chính".
Dù vẫn còn hối tiếc vài điều trong sự nghiệp của mình, nhưng ít có ai từng chứng kiến anh thi đấu cho rằng anh không phải là một cầu thủ tài năng. Có lẽ Fabio Capello chính là người đưa ra miêu tả chính xác nhất về anh. Cụ thể, ông cho rằng Chiesa là "một sự kết hợp của Paolo Rossi và Gigi Riva", điều mà cậu con trai Federico của anh đang nhắm tới.
Enrico nhanh chóng đáp lại lời nhận xét đó: "Lời nhận xét hay đấy, dù Riva tốt hơn, mạnh mẽ hơn tôi, thậm chí thi đấu đầu tốt hơn tôi. Tôi biết tới ông ấy khi lên chơi ở đội một. Ông ấy nói với tôi rằng ông ấy thấy bản thân mình trong đó: cả hai chúng tôi đều là những gã hướng nội, ít nói và chỉ nói những gì thật nhất." Những lời trên cũng chính là điều mà Chiesa muốn người ta nhớ đến về mình: ít nói, chỉ nói những gì thật nhất.
Dịch từ bài viết: " “A mix of Rossi and Riva”: remembering the explosive brilliance of Enrico Chiesa" của tác giả Josh Butler đăng trên trang These Football Times.