Buổi sáng sau cuộc đại chiến với Argentina, Beckham nhận được 1 cuộc gọi, người ở đầu dây bên kia là HLV Alex Ferguson. “Đừng lo lắng nhé con trai,” huấn luyện viên của anh vỗ về. “Con là cầu thủ của Manchester United. Chúng ta sẽ luôn bảo vệ con.”
Nhiều người cảm thấy rằng nước Anh đã không làm hết sức để bảo vệ Beckham. Gary Neville chỉ trích FA vì “quản lý theo kiểu thuyền cao su: họ bỏ rơi bạn dưới biển khơi và chỉ chăm chăm bảo vệ mình,” trong khi Beckham sau đó khẳng định rằng huấn luyện viên Hoddle thì luôn cố gắng xuất hiện trong các cuộc phỏng vấn để chối bỏ trách nhiệm về thất bại trước Argentina.
Những ngày tiếp theo, Hoddle nỗ lực rất mạnh mẽ để bảo vệ các cầu thủ của mình – thậm chí ông còn nói rằng cần lời khuyên (có lẽ từ người chữa bệnh bằng đức tin Eileen Drewery). Nhưng trong mắt Beckham, những tổn thương đã hiện rõ.
Dù vậy ở Manchester United, câu chuyện hoàn toàn khác – mọi người rất phẫn nộ trước cách mà anh bị đối xử. “Truyền thông như một trò đùa vậy,” Neville phàn nàn. Ferguson cũng không vui vẻ gì. “Cậu ấy khó có thể bị phỉ báng nhiều hơn nữa trừ khi phạm tội giết người hay phản quốc,” ông nói. Câu lạc bộ bắt đầu tìm cách bảo vệ Beckham, họ sợ rằng anh sẽ phải rời Premier League và tìm chốn dung thân ở Tây Ban Nha hoặc Ý.
“Tất cả chúng tôi ủng hộ cậu ấy,” hậu vệ Henning Berg, một thành viên của United khi đó, nhớ lại khi Beckham quay trở về chuẩn bị cho giai đoạn trước mùa giải ở The Cliff. “Mọi người đều biết David là người như thế nào nên vì thế không ngại giúp đỡ và đối xử bình thường với cậu ấy.
Cậu ấy là người được yêu thích nhất của đội trước kỳ World Cup ấy và sau đó cũng thế. Nếu đó là kiểu siêu sao không thích nói chuyện với mọi người thì có thể câu chuyện đã khác. Tuy nhiên cậu chưa bao giờ như thế cả. Mặc dù rất nổi tiếng nhưng cậu ấy vẫn luôn là một trong số những chàng trai của đội, tập luyện chăm chỉ và làm hết sức có thể.”
ĐỨNG GIỮA TÂM BÃO
Các cổ động viên United đã hát vang tên Beckham trong suốt trận giao hữu trước mùa giải đầu tiên với Birmingham. Sau khi được dành nhiều thời gian nghỉ ngơi hơn sau World Cup, trận đấu đầu tiên tiền vệ này trở lại trong màu áo Quỷ đỏ là chuyến làm khách đến Na Uy đối đầu Valerenga. Các cổ động viên Manchester United ở đây chào đón anh như một người hùng. Ở vòng đấu mở màn Premier League mùa giải 1998/1999, người hâm mộ đã hò hét điên cuồng khi Beckham ghi bàn gỡ hòa muộn vào lưới Leicester trên sân Old Trafford.
“Luôn có một lượng lớn cổ động viên United phản đối đội tuyển Anh,” Stuart Mathieson giải thích. “Họ luôn là một câu lạc bộ mà lớn hơn cả đội tuyển quốc gia – đôi khi họ tin rằng mình bị nước Anh đối xử tệ suốt nhiều năm, và trường hợp đó đã đưa đến một mức độ khác. Người hâm mộ trở nên rất chống đối đội tuyển Anh và ủng hộ Beckham – mọi người thực sự đã đứng sau anh ấy.”
Manchester United cũng bảo vệ anh khỏi ánh nhìn của giới truyền thông. “Fergie rất che chở anh ấy, ông không để ai nói chuyện với anh,” Mathieson nhớ lại. “Giai đoạn sau của mùa giải Beckham mới bắt đầu xuất hiện và nói chuyện nhưng thời điểm ban đầu gần như anh không phát ngôn điều gì. Tôi hoàn toàn không thể nhớ đã nói chuyện với anh ấy về trường hợp đó. Tôi gọi cho Fergie mỗi sáng và không nhớ ông ấy nói gì nhiều – ông ấy nghĩ rằng càng nói ít càng tốt.”
Tuy nhiên, United không thể bảo vệ Beckham khỏi cổ động viên đối thủ được. Trong suốt trận Charity Shield (Siêu cúp nước Anh) trên sân Wembley vào tháng 8, người hâm mộ Arsenal đã giương một tấm biểu ngữ với dòng chữ “Beckscum”.
Hay trong chuyến làm khách đầu tiên của mùa giải đến sân Upton Park của West Ham, chỉ cách ba dặm so với Leytonstone - nơi anh chào đời, bìa sau của cuốn tạp chí cho cổ động viên ghi thông điệp “Mày chưa được tha thứ đâu”. Không những thế, anh phải nhờ đến sự hộ tống của lực lượng an ninh đến khu ban huấn luyện trước những thông tin anh là mục tiêu của Inter City Firm, nhóm cổ động viên khét tiếng cực đoan của West Ham.
“Bọn họ chờ tôi ở bãi gửi xe – hàng trăm người, khuôn mặt ai cũng vô cùng phẫn nộ,” Beckham sau này chia sẻ. Những lời cay độc tiếp tục được buông ra trong suốt trận hòa 0-0, mỗi pha chạm bóng của anh là một lần cổ động viên West Ham hát “Chúng tao ghét Beckham” và “Mày khiến cả đất nước thất vọng”. “Tôi có một bức ảnh mà đến nay vẫn khiến mình ám ảnh,” Beckham nói. “Tôi đang thực hiện một quả phạt góc và bạn có thể thấy biểu cảm trên khuôn mặt các cổ động viên. Nó như thể là: “Mày là một cầu thủ tồi khiến bọn tao phải trả giá ở World Cup”. Nếu là trước đó, nó sẽ là: ‘Nếu có thể, chúng tôi muốn có anh, Beckham’.”
Tiền vệ của West Ham Steve Lomas cũng không thể hiện sự đồng cảm của mình: anh phạm lỗi khiến Beckham ngã xuống sân, sau đó đứng bên cạnh và hét vào mặt tiền vệ của Quỷ đỏ. “Đối thủ luôn cố gắng khiêu khích cậu ấy,” Berg chia sẻ với FourFourTwo. “Khi truyền thông biến nó trở thành vấn đề lớn, các cổ động viên sẽ bị ảnh hưởng và đối thủ sẽ cố gắng khiêu khích cậu ấy trên sân. Nhưng cậu ấy rất bình tĩnh và để trái bóng nói thay mình.”
Beckham vẫn không đáp trả những lời lăng mạ người khác dành cho mình. “Anh ấy không hề có chút nào e sợ trong suốt trận đấu đó – anh vẫn xin bóng như thường,” Mathieson tiết lộ. “Phản ứng của anh ấy thể hiện sự can đảm lớn. Truyền thông thực sự thổi phồng trận đấu ấy lên nhưng tôi nhớ rằng: ‘nó không hề tệ’. Tôi nghĩ: Nếu đây là trận đấu tệ nhất mà anh ấy phải đối mặt thì anh sẽ giải quyết nó mà chẳng có khó khăn gì’.”
MÀN BÁO THÙ
Beckham đã thực sự giải quyết và tận hưởng một trong những mùa giải xuất sắc nhất sự nghiệp. Dù cơn bão một lần nữa lại đến vào tháng 11 khi anh tham gia vào một vụ gây lộn khiến tiền vệ Tim Sherwood của Blackburn bị đuổi khỏi sân. “Blackburn vẫn không hề nguôi giận,” đó là tiêu đề trang nhất của nhiều tờ báo, khi mà vai trò của Sherwood trong cuộc đối đầu trên sân Old Trafford là rất lớn.
Trong khi đó màn trình diễn xuất sắc của Beckham bắt đầu đưa Manchester United vào cuộc chơi giành cú ăn ba lịch sử. Một cú đá phạt thương hiệu trong trận hòa 3-3 trước Barcelona đã giúp Quỷ đỏ vượt qua bảng đấu có lẽ là khó khăn nhất lịch sử Champions League, trong đó bao gồm cả Bayern Munich.
Đối thủ của họ ở tứ kết là ai? Inter Milan và Diego Simeone. Mọi ánh mắt đều đổ dồn vào cái bắt tay trước trận – được mô tả là lãnh đạm, như cách Paul Scholes và Jaap Stam nhìn Simeone. Và sau đó, hai pha kiến tạo cùng chiến thắng 2-0 chính là màn báo thù của Beckham. Hết trận, anh vẫn đến đổi áo với tiền vệ người Argentina.
Đó có lẽ cũng là khoảng thời gian hạnh phúc với Becks: trong 24 giờ sau, anh đã ở London để chào đón đứa con đầu lòng, Brooklyn. Nhà cái đã đưa ra tỷ lệ cược 10000/1 rằng cậu bé ấy một ngày nào đó sẽ bị đuổi khỏi sân trong cuộc đối đầu giữa Anh và Argentina.
Thế rồi những ngày cuối tuần trôi qua và giấc mơ ăn ba lại ngày một gần hơn. Chiến thắng trong trận bán kết FA Cup trước Arsenal được nhớ tới nhiều hơn bởi cú solo đẳng cấp của Ryan Giggs nhưng Beckham chính là người đã giúp United vươn lên dẫn trước từ cú sút xa ở khoảng cách 23m. Khi trận đấu khép lại, anh đã được công kênh trên vai của những người hâm mộ đang hân hoan trong men say chiến thắng trên sân Villa Park. Câu chuyện ở Saint-Etienne dường như bắt đầu lùi vào dĩ vãng.
Ở trận bán kết lượt về Champions League, trong bối cảnh Juventus đang dẫn trước 2-0, cú đá phạt góc chính xác của Beckham đã kiến tạo để Roy Keane đánh đầu mở ra cuộc lội ngược dòng.
Trong khi đó ở vòng cuối cùng Premier League mùa giải năm ấy, Manchester United cần 1 chiến thắng trên sân nhà trước Tottenham để đánh bại Arsenal trong cuộc đua danh hiệu. Cũng chính Beckham là người đã cân bằng tỷ số sau khi Les Ferdinand khiến các khán đài Old Trafford trước đó phải câm lặng.
QUA CƠN BĨ CỰC TỚI HỒI THÁI LAI
Khi trận chung kết Champions League chỉ còn cách 4 ngày, Fergie đã hỏi Becks rằng liệu anh có muốn nghỉ ngơi trong trận chung kết FA Cup hay không. “Không, thưa sếp,” Beckham trả lời. United đánh bại Newcastle 2-0. “Cậu ấy có ảnh hưởng rất to lớn trong mùa giải đó,” Berg nhớ lại. “Cậu ấy muốn chứng minh rằng không ai có thể ngăn cản cậu chơi bóng hay làm những điều tốt nhất.”
Beckham xuất phát ở vị trí tiền vệ trung tâm trong trận chung kết Champions League trước Bayern Munich do sự vắng mặt của Keane và Scholes. Ferguson sau này miêu tả anh là “tiền vệ hiệu quả nhất trên sân” đêm đó và hai cú đá phạt góc sở trường của anh đã thay đổi lịch sử - Teddy Sheringham và Ole Gunnar Solskjaer lần lượt ghi bàn trong vỏn vẹn vài phút để kết liễu số phận trận chung kết kịch tính nhất Champions League.
Trong khi các ống kính tập trung vào màn ăn mừng trượt cỏ nổi tiếng của tiền đạo người Na Uy thì Beckham vẫn đứng ở cột cờ góc, nhảy cẫng lên như đứa trẻ lần đầu được đưa đến một cái nhà phao. Khi tiếng còi chung cuộc vang lên, anh chạy thẳng dọc sân Camp Nou, hai tay dang rộng để tận hưởng niềm vui vô bờ.
Với 8 pha kiến tạo ở Champions League mùa giải 1998/1999, Beckham được lựa chọn là cầu thủ xuất sắc nhất năm của UEFA. Một vài tháng sau, anh chính thức được vinh danh là cầu thủ xuất sắc thứ hai thế giới – về sau Rivaldo trong hai cuộc đua Cầu thủ xuất sắc nhất năm của FIFA và Quả bóng vàng.
“Nếu Manchester United không có Beckham trong đội hình năm đó, họ sẽ không thể làm được bất cứ điều gì họ đã thành công,” Mathieson nhận định. “Anh ấy là cầu nối. Vượt qua những gì đã xảy ra trước Argentina đã càng củng cố quyết tâm của anh. Cá tính của anh được xây dựng từ chính khoảnh khắc ở Saint-Etienne.”
Một giờ sau khi tiếng còi chung cuộc ở Barcelona vang lên, Beckham đã mang cúp châu Âu rời khỏi Camp Nou và đến bãi đậu xe. Ở đó, anh gặp cha mình, giống như những gì xảy ra ở Saint-Etienne 11 tháng trước. Anh đặt chiếc cúp xuống và hai cha con ôm lấy nhau, họ cùng nghĩ về cái đêm định mệnh với Argentina và mọi chuyện xoay vần ra sao sau chừng ấy thời gian.
Tấm thẻ đỏ ở World Cup đáng lẽ đã có thể hủy hoại David Beckham. Thế nhưng thay vào đó nó lại thúc đẩy anh tiến đến sự vĩ đại. Chẳng bao lâu sau, anh trở thành đội trưởng tuyển Anh và người hùng dân tộc với cú đá phạt đáng nhớ vào lưới Hy Lạp. Nhưng có lẽ chính mùa giải 1998/1999 mới thực sự định hình nên Beckham.
“Đó là mùa giải mà tôi sống với cơn ác mộng và giấc mơ đẹp cùng một thời điểm. Cuối cùng, giấc mơ đã chiến thắng,” anh chia sẻ.
Lược dịch từ bài viết “When David Beckham was the most hated man in England – and had the greatest season of his life” của tác giả Chris Flanagan trên FourFourTwo
Trong số tất cả những điều Pep Guardiola nói về những khó khăn của Manchester City sau thất bại 1-4 trên sân Sporting Lisbon, có một câu trả lời của ông cho một câu hỏi không liên quan có lẽ là điều đáng chú ý nhất.