Immobile đã làm được còn nhiều hơn cả thế. Chỉ mới bốn năm sau khi đến với Thành Phố Vĩnh Cửu, anh đang đứng trước cơ hội trở thành chân sút xuất sắc nhất lịch sử Lazio vào cuối mùa giải này.
Ciro Immobile đã tiến bước. Dư luận thì không. Sự nghiệp của một trong những tiền đạo kiệt xuất nhất thế hệ của anh đã tiếp tục bị nhìn nhận qua cái lăng kính rạn nứt của một năm tồi tệ tại Borussia Dortmund. Đó là một thực tế phũ phàng mà Immobile đã phải đối mặt một lần nữa vào thứ Tư vừa qua khi Lazio tiếp đón đội bóng cũ của chân sút người Ý đến Stadio Olimpico cho trận đấu Champions League đầu tiên của họ sau hơn 1 thập kỷ. Tiền đạo 30 tuổi đã bước vào cuộc đối đầu đó với một tâm trạng rất thoải mái, an nhiên, ngay cả khi mọi người đang tỏ ra cực kỳ miễn cưỡng trong việc cho phép anh quên đi 9 tháng khốn khổ đã phải trải qua ở Đức.
Dortmund đã ký hợp đồng với Immobile và Adrian Ramos vào năm 2014 để lấp vào khoảng trống của một Robert Lewandowski cực kỳ khó thay thế sau khi “The Pole” bỏ rơi câu lạc bộ này một cách đau đớn để gia nhập đại kình địch Bayern Munich. Không một ai trong số họ đáp ứng được sự kỳ vọng đó. Để làm nhẹ bớt đi nỗi thất vọng mà mình gây nên ở Signal Iduna Park, Immobile đã nêu bật lên mùa giải đầu tiên của ngôi sao người Ba Lan tại Die Borussen, tạo nên một hình ảnh tái hiện lại cái cách mà Lewandowski chỉ nổ súng vỏn vẹn 9 lần trên mọi đấu trường. Trên thực tế, ít nhất thì đó là một thành tích mà Immobile đã thực sự vượt qua, với 10 bàn thắng.
Tiền đạo người Ý từng khẳng định rằng, nếu được trao cho thêm thời gian, anh hoàn toàn có thể vực dậy hình ảnh của mình trong mắt Bức Tường Vàng. “Có lẽ tôi sẽ không thể đạt đến được đẳng cấp của Lewandowski,” Immobile thừa nhận. “Nhưng tôi sẽ thể hiện một phong độ thuyết phục hơn (trong mùa giải thứ hai trên đất Đức).” Anh chắc chắn đã thực sự tạo nên những màn trình diễn đẳng cấp hơn sau khoảng thời gian đáng quên đó, nhưng không phải trong màu áo Dortmund. Immobile không trở nên mờ nhạt như Ramos, người hiện đã trở lại Colombia và thi đấu cho America de Cali. Khi tái ngộ Dortmund, Immobile là một ngôi sao đang đắm mình trong ánh hào quang của Chiếc Giày Vàng châu Âu 2020. Người về nhì – như thể một sự sắp đặt của số phận – là Robert Lewandowski.
Cần phải nhấn mạnh rằng, câu chuyện trên không hề được bài viết này sử dụng như một minh chứng để khẳng định chàng trai tóc vàng đến từ Torre Annunziata đã chơi hay hơn, hay thậm chí là một tiền đạo xuất sắc hơn chân sút được nhận định là xứng đáng trở thành chủ nhân của danh hiệu Quả Bóng Vàng đã bị hủy bỏ vào năm nay. Nó chỉ đơn giản được đưa ra như một đối trọng với câu chuyện đầy kỳ lạ và đã trở thành một định kiến khó xóa bỏ rằng Immobile, bằng cách nào đó, không hề được xem là một tiền đạo đẳng cấp thế giới, một đánh giá chắc chắn đã bị ảnh hưởng rất nhiều bởi việc anh chưa từng khoác áo những gã khổng lồ của thế giới bóng đá.
Vào thời điểm Dortmund chiêu mộ anh vào 6 năm trước, Juventus vẫn nắm trong tay một nửa quyền sở hữu tiền đạo này theo luật “đồng sở hữu” tại bóng đá Ý (hiện đã bị xóa bỏ). Nếu Bianconeri muốn có sự phục vụ của Immobile, anh sẽ trở thành người của họ. Thay vào đó, Bà Đầm Già đã bán đứt một nửa quyền sở hữu này cho Torino và không hề cản trở Dortmund đưa anh đến Bundesliga.
Đó là một động thái hết sức kỳ lạ. Ví dụ, liệu Bayern Munich có cho phép tiền đạo xuất sắc nhất bóng đá Đức ra đi khi mà – về mặt lý thuyết – họ dư sức giữ chân được anh ta? Immobile vào thời điểm ấy chính là chủ nhân danh hiệu capocannoniere (vua phá lưới) của Serie A mùa giải 2013/2014, và anh đã giành được vinh quang này trong màu áo của một đội bóng thuộc hạng trung bình – tương tự như những lần sau đó. Xét về bối cảnh lúc ấy, Juventus vốn đã sở hữu cặp đôi Carlos Tevez và Fernando Llorente đang phối hợp rất hiệu quả với nhau. Trên lý thuyết, chính lý do này đã khiến Immobile không có chỗ trên hàng công của câu lạc bộ thành Turin. Nhưng trên thực tế, họ vẫn ký hợp đồng với Alvaro Morata từ Real Madrid thay vì một sự lựa chọn dễ dàng hơn (và đã chứng minh được khả năng) là Immobile.
Tuy nhiên, lý do đằng sau quyết định đó là không quá khó hiểu. Morata vẫn còn trẻ và sẽ cần phải nỗ lực nhiều hơn để chứng minh bản thân. Anh gia nhập Juventus trên cơ sở là một khoản đầu tư cho tương lai, không phải hiện tại, và sẽ đóng vai trò dự phòng cho một trong hai người đàn anh thuộc bộ đôi được xem là sự lựa chọn hàng đầu kia. Bianconeri không thể áp dụng hướng đi này với một Immobile đã rất hoàn thiện, một cầu thủ mà với tư cách là đương kim vua phá lưới của giải đấu hạng cao nhất bóng đá Ý vào thời điểm đó, vốn đã hoàn toàn xứng đáng với vị thế một “man leading” của đội.
Một hệ quả không ngờ đến của việc Juventus bỏ qua Immobile vào giai đoạn đó của sự nghiệp cầu thủ này là việc cái quan điểm cho rằng tiền đạo người Ý không đủ giỏi để chơi cho đội bóng mạnh nhất đã được hình thành. Lần đá chính đầu tiên của anh tại World Cup vào mùa hè năm ấy là trước Uruguay, một thất bại đáng tiếc đã trực tiếp khiến đội tuyển Ý bị loại, và Mario Balotelli đã trở thành “vật tế thần”. Tuy nhiên, sự kết hợp của Immobile với một người đồng đội như vậy, cộng thêm cuộc hành trình đầy chật vật tại Đức, đã thúc đẩy hơn nữa những nghi ngờ đã có từ trước về trình độ của anh.
Sự hoài nghi vốn đã là “bạn đồng hành” trên xuyên suốt con đường sự nghiệp của tiền đạo người Ý.
Khi Immobile trở thành vua phá lưới của Serie B vào mùa giải Pescara giành được vé thăng hạng lên chơi ở giải đấu hạng cao nhất bóng đá Ý, mọi người đã đặt câu hỏi rằng liệu anh có thể nổ súng một cách mạnh mẽ như vậy ở Serie A dưới thời một vị huấn luyện viên thận trọng hơn so với phong cách bóng đá “thực dụng là cái gì cơ?” nổi tiếng của Zdenek Zeman.
Khi các đồng đội của anh tại Pescara ra đi để gia nhập những câu lạc bộ hoành tráng hơn và tham vọng lớn hơn – Paris Saint-Germain ký hợp đồng với MarcoVeratti và Napoli đã dọn đường cho Lorenzo Insigne ở đội một của họ – thì Immobile lại đầu quân cho một Genoa đầy bất ổn, thay đổi huấn luyện viên vài tháng một lần và đã suýt nữa bị xuống hạng. Không lâu sau, anh đã tỏa sáng rực rỡ tại Torino, nơi mà 22 pha lập công của tiền đạo này đã đưa Il Toro trở lại đấu trường châu Âu lần đầu tiên sau 2 thập kỷ, thể hiện một phong độ khác hẳn so với hình ảnh thảm họa mà Dortmund đã kéo anh xuống một lần nữa.
Nhìn lại khoảng thời gian đó, có thể nói rằng Dortmund là một điểm đến “đúng chỗ nhưng sai thời điểm” của Immobile. Phong cách của anh lẽ ra đã phù hợp với Jurgen Klopp một cách hoàn hảo nhưng, tương tự như trường hợp của Tottenham Hotspur và Mauricio Pochettino vào mùa giải trước, Dortmund lúc ấy đang trải qua sự mệt mỏi sau khi thất bại trong trận chung kết Champions League và chu kỳ của nhà cầm quân nổi tiếng lôi cuốn người Đức tại câu lạc bộ này đã đi đến hồi kết. Năm trận thua liên tiếp từ tháng 9 đến tháng 11 đồng nghĩa với việc Dortmund không thể chờ đợi Immobile thích nghi với một nền văn hóa mới và một đấu trường hoàn toàn khác thêm nữa. Đội chủ sân Signal Iduna Park đã bước vào kỳ nghỉ đông ở vị trí thứ hai từ dưới lên và dù cho bản hợp đồng kỷ lục của họ đã tạo dựng được dấu ấn ở Champions League, ghi 4 bàn sau 6 lần ra sân cho câu lạc bộ, nhưng phong độ tệ hại ở Bundesliga đã khiến anh đánh mất vị trí của mình.
Sống tại Unna, cách Dortmund khoảng nửa tiếng, Immobile và gia đình trẻ của anh đã cảm thấy rất cô độc. “Trong suốt 8 tháng, không một đồng đội nào mời tôi đi ăn tối cả,” Anh thở dài. “Khi (tiền vệ người Thụy Điển) Alexander Farnerud gia nhập Torino, chỉ có anh ấy và vợ mình đến sống tại nơi ở mới. Họ không biết nói một từ tiếng Ý nào cả. Nhưng bà xã tôi và những cô gái khác đã ngay lập tức làm mọi thứ có thể để giúp họ ổn định cuộc sống mới, tổ chức những bữa tối và các buổi tiệc sinh nhật.” Cuộc sống của gia đình Immobile tại Đức đã diễn ra một cách khá ảm đạm. “Chúng tôi không đi chơi thường xuyên,” vợ của tiền đạo người Ý, Jessica, hồi tưởng. Và khi rời khỏi nhà, họ chủ yếu đến các nhà hàng Ý thuộc sở hữu của những người Neapolitans và Sicilia có gia đình đến Đức để làm việc tại các khu mỏ ở Ruhr.
Nguồn : Lược dịch từ bài viết “Ciro Immobile: Are you not entertained?” của hai tác giả James Horncastle và Tom Worville, đăng tải trên The Athletic.