Alberto Aquilani đã gia nhập Liverpool từ Roma với mức phí chuyển nhượng 20 triệu bảng vào tháng 8 năm 2009 và phải trải qua một mùa giải debut đầy khó khăn tại câu lạc bộ này.
Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!
Cựu tiền vệ người Ý đã chia sẻ về khoảng thời gian đầy khó khăn của mình tại Anfield vào một thập kỷ trước và lý do tại sao anh chưa bao giờ là một sự thay thế cho Xabi Alonso.
Trong bóng đá, cũng như trong cuộc sống, có những chuyện mà bạn chỉ có thể hồi tưởng lại trong sự tiếc nuối cùng suy nghĩ rằng mọi thứ đáng lẽ đã có thể diễn ra theo một cách khác. Tốt hơn, sáng sủa hơn rất nhiều. Đối với Alberto Aquilani, khoảnh khắc tương tự như vậy là một trận đấu cách đây 10 năm. Ban đầu nó diễn ra theo chiều hướng tích cực, nhưng sau đó lại bất ngờ chuyển biến thành một bi kịch, và khi ấy, những hy vọng của anh tại Liverpool đã tan thành mây khói.
Đó là một cách mô tả ngắn gọn về những gì đã diễn ra tại Anfield vào ngày 29 tháng 4 năm 2010. Tương tự, sẽ rất khó để tránh khỏi cảm giác rằng có một mối liên kết giữa hai câu chuyện: Thất bại của Liverpool trong trận đấu được đề cập đã dẫn đến thất bại của Aquilani trong màu áo The Reds. Tiền vệ người Ý chắc chắn chẳng hề có chút nghi ngờ nào về điều này. Chính bản thân anh đã tâm sự rằng: “Đây chính là cuộc đời của một cầu thủ bóng đá – tất cả mọi thứ có thể thay đổi hoàn toàn chỉ với một ‘tập phim’.”
“Tập phim” định mệnh của Aquilani là trận bán kết lượt về Europa League giữa Liverpool và Atlético Madrid. Đoàn quân của Rafa Benitez đã bước vào trận đấu này với tâm thế là đội gặp bất lợi sau khi bị đánh bại với tỷ số 1-0 trong trận lượt đi diễn ra tại Tây Ban Nha và cùng với đó là cuộc khủng hoảng đã kéo họ chìm sâu vào một mùa giải được đặc trưng bởi những kết quả kém cỏi, cũng như sự hỗn loạn rất rõ ràng bên ngoài sân cỏ. Một thất bại dành cho Liverpool tưởng chừng như là điều đã được định đoạt, nhưng với sức mạnh tinh thần được tạo ra bởi một đám đông khán giả cực kỳ cuồng nhiệt, họ đã tấn công Atletico với một quyết tâm cao ngút và ghi bàn gỡ hòa trong thời gian thi đấu chính thức, sau đó vượt lên dẫn trước sau khi hiệp phụ trôi qua 5 phút.
Trận chung kết Europa League đang vẫy gọi. Cầu vồng đang dần hiện ra sau những ngày mưa. Nhưng một bước ngoặt đã xuất hiện – vào phút 102, một pha tạt bóng được thực hiện từ bên hành lang phải và tiếp theo là một cú dứt điểm quyết đoán làm tung lưới đội chủ nhà. Cầu thủ nổ súng chính là người đã ghi bàn thắng duy nhất trong trận lượt đi và cũng đã từng kết liễu Liverpool trong màu áo Manchester United vài năm trước đó – Diego Forlán.
Đêm hôm ấy đã trở thành một bi kịch khó quên đối với đội chủ nhà, và chắc chắn rằng ít ai cảm nhận sự đau đớn một cách sâu sắc hơn Aquilani. Anh đã gia nhập Liverpool từ Roma với mức phí chuyển nhượng 20 triệu bảng vào tháng 8 năm 2009 và phải trải qua một mùa giải debut đầy khó khăn tại câu lạc bộ này. Cuộc tiếp đón Atlético mới chỉ là lần thứ 11 được góp mặt trong đội hình xuất trận của tiền vệ người Ý và với tính chất cực kỳ quan trọng của trận đấu này, anh đã xem nó là một cơ hội hoàn hảo để tạo dựng cho bản thân một địa vị cao ở Merseyside. Và Aquilani đã không chỉ chơi tốt, mà còn là người ghi bàn gỡ hòa cho Liverpool bằng một cú dứt điểm đầy ấn tượng bằng chân phải vào phút 44. Yossi Benayoun là người đã kiến tạo cho pha lập công đó, và khi tiền vệ người Israel tự mình chọc thủng lưới đối phương ở phút 95, Aquilani đã cảm thấy rằng cuối cùng thì mọi thứ cũng đang bắt đầu trở nên sáng sủa. Nhưng Forlán đã dội cho Liverpool nói chung, và bản thân tiền vệ người Ý nói riêng, một gáo nước lạnh.
“Nếu giành chiến thắng trước Atlético, chúng tôi sẽ gặp Fullham trong trận chung kết và nhờ đó, chúng tôi sẽ đứng trước một cơ hội rất lớn để giành chức vô địch Europa League. Đó sẽ là danh hiệu đầu tiên mà tôi giành được cùng đội bóng này và nó sẽ thay đổi vận may của tôi – cuộc đời tôi – tại Liverpool,” Aquilani chia sẻ. “Nhưng chúng tôi đã thua và thất bại này đã ảnh hưởng rất lớn đến tôi theo chiều hướng tiêu cực. Bàn thắng mà tôi ghi, màn trình diễn xuất sắc của tôi – tất cả chúng đều đã bị lãng quên.”
Aquilani đang nói chuyện với tôi từ Florence, thành phố mà anh đã chuyển đến sống lần đầu tiên sau khi gia nhập Fiorentina, từ Liverpool, vào năm 2012 và hiện đang đảm nhận vai trò huấn luyện viên trưởng đội U-19 của câu lạc bộ này, trước đó, anh đã được giao cho các chức vụ huấn luyện viên trưởng đội U-18 và trợ lý huấn luyện viên đội một (trong 6 tháng). Cựu cầu thủ 36 tuổi đang thực sự tận hưởng nghiệp huấn luyện mặc dù anh cũng cảm thấy “rất lo lắng” khi sống và làm việc ở một đất nước đang bị tàn phá bởi COVID-19. “Chúng tôi có những quy tắc, chúng tôi tôn trọng các quy tắc, nhưng cuộc sống của tất cả mọi người hiện tại đang rất khó khăn,” anh chia sẻ một cách nghiêm túc.
Một cuộc gọi từ Anh đã mang đến cho Aquilani một sự phân tâm đáng hoan nghênh khỏi bối cảnh ảm đạm của hiện tại, và anh đã kể lại khoảng thời gian mà mình đã trải qua tại Xứ Sở Sương Mù một cách rất nhiệt tình. Nhưng khi cuộc trò chuyện càng tiến xa hơn, thì cảm xúc buồn bã và nuối tiếc trong giọng nói của Aquilani cũng càng tăng lên. Không có gì phải nghi ngờ cả – anh thực sự ước rằng mọi thứ diễn ra với mình tại Liverpool đi theo một chiều hướng tích cực hơn và cảm thấy rằng ước mơ đó sẽ trở thành sự thật nếu được đặt trong một hoàn cảnh khác.
Sau khi gia nhập Liverpool từ Roma, Aquilani đã không thể thi đấu ngay lập tức vì vừa trải qua một cuộc phẫu thuật ở mắt cá chân phải vào tháng Năm và vẫn cần thêm thời gian để hoàn toàn hồi phục. “Khi bạn ký vào một bản hợp đồng ‘khủng’, các fan hâm mộ sẽ muốn xem bạn thi đấu càng sớm càng tốt, nhưng tôi đã không thể đáp ứng được mong muốn đó,” Aquilani kể lại. “Tuy nhiên, Rafa đã bảo tôi đừng lo lắng. Ông ấy khẳng định rằng dù cho đang phải ngồi ngoài vào đầu mùa giải, nhưng tôi sẽ trở lại với một thể trạng mạnh mẽ và sung mãn. Ông ấy xem tôi là một khoản đầu tư dài hạn, một cầu thủ được câu lạc bộ mua về để phục vụ cho một kế hoạch 5 năm, chứ không phải 5 tháng.”
Niềm tin của Benitez về Aquilani là rất rõ ràng. Ông đã mô tả tiền vệ này – người đã có màn debut cho Roma ở tuổi 18 và thi đấu cho đội tuyển Ý tại Euro 2008 – là một “tài năng hàng đầu”, nhưng việc ký hợp đồng với một cầu thủ không chỉ vừa gặp chấn thương, mà còn có một tiền sử chấn thương phức tạp trong xuyên suốt khoảng thời gian khoác áo Roma, rõ ràng là một canh bạc đầy mạo hiểm. Và không thể không kể đến“lý do” mà anh được The Reds ký hợp đồng – đó là để thay thế cho Xabi Alonso, người được cho là cầu thủ xuất sắc nhất của Liverpool ở mùa giải trước đó, khi họ kết thúc tại vị trí thứ 2 với khoảng cách 4 điểm với ngôi đầu bảng, và đã ra đi để gia nhập Real Madrid sau sự đổ vỡ trong mối quan hệ của anh và huấn luyện viên trưởng.
Điều đó chỉ làm tăng thêm áp lực lên Aquilani, mặc dù chính anh đã khẳng định rằng vấn đề cụ thể này ban đầu vốn không hề có thật. “Đó là câu chuyện mà đám nhà báo đã tự ‘vẽ’ ra – ‘Liverpool bán Alonso và ký hợp đồng với Aquilani để thay thế anh ấy’.Tôi chưa bao giờ cảm thấy đó là mục đích của mối duyên này cả. Xabi là một cầu thủ tuyệt vời, nhưng tôi có những phẩm chất của riêng mình và rất hài lòng về chúng. Ngoài ra, tôi là một cầu thủ khác với anh ấy – thiên về tấn công hơn.”
Kể từ trận debut trước Arsenal vào tháng 10 năm 2009, Aquilani – một cách chậm rãi nhưng chắc chắn – đã bắt đầu thể hiện những phẩm chất của bản thân, và trong chiến thắng 4-1 của Liverpool trước Portsmouth vào tháng 3 năm 2010, tiền vệ người Ý đã ghi bàn thắng đầu tiên trong màu áo The Reds, đồng thời kiến tạo cho Fernando Torres lập công – nói chung thì anh đã tỏa sáng với khả năng chuyền bóng, di chuyển thông minh và rất năng nổ từ một vị trí trung tâm. Tuy nhiên, sự góp mặt của Aquilani trong đội hình Liverpool đã diễn ra một cách không ổn định, một phần là vì chấn thương, và một phần là vì anh chưa thể thích nghi hoàn toàn với bóng đá Anh, nhưng tiền vệ người Ý khẳng định rằng anh đã cảm thấy “thoải mái hơn trong giai đoạn hai của mùa giải” và bước vào cuộc đối đầu với Atlético với một quyết tâm cao ngút, sẵn sàng để tạo ra sự đột phá. Và anh đã thực sự tỏa sáng. Nhưng rốt cục thì nhiêu đó nỗ lực vẫn không đủ.
Một trong những yếu tố đã tác động tiêu cực đến khoảng thời gian của Aquilani tại Liverpool chính là sự hỗn loạn đang diễn ra xung quanh anh. Giữa Benitez và các chủ sở hữu của câu lạc bộ – Tom Hicks và George Gillet – đã nổ ra “chiến tranh”, điều đó đã ảnh hưởng xấu đến đội bóng và dẫn đến việc nhà cầm quân người Tây Ban Nha – người tin tưởng vào khả năng của Aquilani nhất – phải ra đi vào mùa hè, sau đó được thay thế bởi Roy Hodgson. Đó chính là thời điểm mang tính định đoạt số phận của ngôi sao người Ý.
“Mọi thứ đã thay đổi và khoảng thời gian ấy thật khó khăn vì tôi không biết liệu câu lạc bộ có muốn giữ mình lại hay không,” Aquilani kể. “Tôi đã gặp Roy – ông ấy nói chuyện với tôi bằng tiếng Ý và thực sự là một quý ông, nhưng ông ấy bảo với tôi rằng mình muốn mua Joe Cole và biến đội bóng trở nên ‘Anh’ hơn. Rõ ràng là tôi sẽ không có nhiều cơ hội ra sân, vậy nên tôi đã quyết định rằng mình nên quay trở lại Ý.” Và đó là điều mà Aquilani đã làm, anh gia nhập Juventus với một bản hợp đồng mượn kéo dài một mùa giải trước khi chuyển đến A.C Milan vào mùa hè năm sau theo cách tương tự. Và sau đó, vào tháng 8 năm 2012, tiền vệ người Ý đã chính thức chấm dứt mối duyên với Liverpool và ký kết với Fiorentina một bản hợp đồng có thời hạn 3 năm. Tổng cộng, anh đã có 28 lần ra sân cho Liverpool, ghi 2 bàn và có 6 pha kiến tạo.
“Có lẽ quyết định trở lại Ý nhanh như vậy là một sai lầm, bởi vì trong tư cách là một cầu thủ chuyên nghiệp, khi chuyển đến một đất nước mới, bạn cần phải ở đó ít nhất 2 năm để thích nghi và hiểu về mọi thứ một cách chính xác,” Aquilani thừa nhận. “Nhưng, trên thực tế, ngay sau khi Rafa rời đi, tôi biết rằng mình đã chẳng còn tương lai nào ở câu lạc bộ này nữa. Tôi là dự án của ông ấy và dự án đó đã kết thúc chỉ sau 1 năm tiến hành.”
“Tôi vẫn còn rất trẻ khi chuyển đến Liverpool và đó là một sự thay đổi lớn đối với cuộc đời tôi, nhưng tôi đã thực sự tận hưởng khoảng thời gian ở đây và kết bạn với rất nhiều người – Torres, [Glen] Johnson, [Dirk] Kuyt, [Pepe] Reina, … . Có thể mọi người nghĩ rằng tôi là một bản hợp đồng thảm họa của Liverpool, nhưng đối với tôi, được gia nhập đội bóng này là một khoảnh khắc vô cùng tuyệt vời trong cuộc đời mình. Đó là một năm mà tôi sẽ không bao giờ quên.”
Nguồn: Lược dịch từ bài phỏng vấn “Alberto Aquilani: 'We lost so what I did for Liverpool was forgotten'” được thực hiện bởi tác giả Sachin Nakrani, đăng tải trên The Guardian.
Những lời tâm sự được chính cựu danh thủ Adriano viết trên website The Players’ Tribune, về nhịp sống tại khu ổ chuột nơi anh sinh thành, về quyết định rời bỏ thế giới bóng đá đỉnh cao hào nhoáng để tìm lại về nơi đây.
Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.
Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.