Dành cả sự nghiệp cho Barcelona, luôn giữ sự ổn định và tập trung trên sân, sẵn sàng đổ máu và chiến đấu vì đội bóng… Carles Puyol là huyền thoại bất tử trong lịch sử Blaugrana.
Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7. Số lượng có hạn. |
Năm 2014, một bài viết trên tờ El Mundo Deportivo miêu tả về Carles Puyol như sau: “Về cơ bản, để trở thành trung vệ xuất sắc nhất lịch sử Barcelona, bạn không cần đôi chân của thiên thần mà phải có trái tim sắt đá”. Cùng Barcelona đi qua cả những vinh quang lẫn những thời điểm thất bại, nếm đủ cung bậc cảm xúc bóng đá, từ ngày đầu đặt chân đến La Masia tới ngày giải nghệ trong tư cách huyền thoại, đó vẫn luôn là một con người cần mẫn, sẵn sàng làm tất cả để xứng đáng với màu áo ấy.
Puyol thừa hưởng sự siêng năng từ gia đình, những người làm nông ở vùng quê La Pobla de Segur, Catalunya. Và anh mang sự siêng năng đó vào trong sân cỏ. Puyol ban đầu đến với bóng đá với tư cách thủ môn, sau đó chơi cả vị trí tiền đạo, tiền vệ phòng ngự, hậu vệ biên trước khi khẳng định bản thân ở vị trí trung vệ. Anh chia sẻ: “Tôi không có kỹ thuật của Romario, chẳng nhanh như Overmars hay không có sức mạnh như Kluivert. Nhưng tôi làm việc chăm chỉ hơn người khác. Tôi giống một sinh viên không thông minh nhưng luôn cố gắng học bài và cuối cùng đạt điểm tốt”.
Puyol chẳng ngại nhận mình không có năng khiếu thiên bẩm về bóng đá. Nhưng anh hiểu trên hành trình đi đến thành công không có dấu chân của kẻ lười biếng. Nếu không có tư chất bằng đồng đội, anh sẽ nỗ lực hơn họ gấp nhiều lần để bù đắp khoảng cách. Nhờ đó, Puyol trở thành biểu tượng của một người gương mẫu.
Không phải vô cớ sau khi Luis Enrique giải nghệ, Puyol được giao trọng trách đội trưởng của Barcelona ở tuổi 26. Đơn giản vì người đàn ông ấy sẵn sàng hiến dâng cả máu và không ngại một điều gì vì đội bóng vĩ đại này. Franco Baresi từng nói: “Carles Puyol sẵn sàng giơ mặt ra ở nơi bất cứ cầu thủ nào cũng sợ phải thò chân vào”.
Huyền thoại người Italy không hề nói ngoa. Trên Instagram, Puyol từng đăng video của một trận El Clasico, trong tình huống đó cầu thủ người Tây Ban Nha chạy ngược về vạch vôi để bảo vệ khung thành bỏ trống và dùng đầu phá cú sút cận thành của Roberto Carlos. Sau khoảnh khắc đó, Ronaldinho đã ôm lấy đội trưởng của mình. Còn ở bài đăng trên Instagram, Puyol viết dòng trạng thái: “Hôm nay tôi mới phát hiện ra video này, trước đây tôi chưa từng xem tình huống này ở góc quay đó. Roberto à, anh suýt lấy mất cái đầu của tôi rồi đấy, anh bạn”.
Ngày Luis Figo lần đầu tiên trở về Camp Nou sau khi chuyển đến Real Madrid, Puyol được giao nhiệm vụ theo kèm đồng đội cũ. Trận đấu kết thúc với tỷ số 2-2 và trung vệ người Tây Ban Nha hoàn thành ấn tượng nhiệm vụ được giao. Bài viết trên tờ El Mundo Deportivo sau ngày hôm đó có đoạn: “Puyol như cái bóng của cầu thủ người Bồ Đào Nha. Không một giây nào anh lơ là Figo và gần như không để Figo chạm bóng. Puyol phán đoán trước hầu hết mọi thứ. Khi cầu thủ người Catalunya tặng Figo một cú huých, các cổ động viên đã hò reo như thể anh ghi bàn vậy”.
Từ những màn trình diễn như thế, Puyol đi vào lòng các cổ động viên như một bức tường thành vững chãi, còn sự tận hiến theo năm tháng biến anh trở thành huyền thoại Barcelona. Lên đội một CLB chủ sân Camp Nou từ năm 21 tuổi, đến năm 27 tuổi mới giành được danh hiệu đầu tiên cùng đội bóng nhưng Puyol vẫn ở lại suốt những năm tháng đó, bất chấp sự quan tâm từ những CLB khác.
Puyol có thể ra đi để tìm kiếm vinh quang sớm hơn, nhưng anh trung thành với ước mơ khoác áo Barcelona của mình. Và dù thế nào đi chăng nữa, trong mọi hoàn cảnh, bạn không bao giờ phải nghi ngờ về việc Puyol sẽ mất tập trung hay để vấn đề gì khiến anh xao nhãng trên sân cỏ. Anh là một tấm gương để tất cả nhìn vào và sống đúng với chuẩn mực của Barcelona. Không gì có thể lung lay ý chí và những chuẩn mực của Puyol.
Khi Thiago Alcantara và Dani Alves ăn mừng bàn thắng một cách thái quá, Puyol nhanh chóng kéo đồng đội sang một bên và nhắc nhở điều đó không phù hợp. Có lần Puyol mới trở lại sân cỏ sau khi hồi phục chấn thương, Gerard Pique nói với đối tác phòng ngự của mình: “Chào mừng anh trở lại nhé, đội trưởng”. Cầu thủ sinh năm 1978 quay sang và nói ngắn gọn: “Ngậm miệng lại và tập trung vào trận đấu đi”. Còn Xavi chia sẻ: “Ở trên sân anh ấy hò hét liên tục. Đôi khi tôi phải nói với anh ấy rằng: ‘Này đủ rồi, chúng ta đang dẫn trước 5-0 cơ mà’”.
Khi có các cầu thủ từ La Masia lên đội một, Puyol là người dang tay chào đón các đàn em để họ không cảm thấy cô đơn, bớt đi cảm giác ngợp khi tập luyện cùng các anh lớn. Và một cử chỉ chúng ta sẽ còn nhắc đi nhắc lại chính là việc anh sẵn sàng nhường Eric Abidal tấm băng thủ quân trong khoảnh khắc Barcelona chuẩn bị nâng cao chiếc cúp bạc UEFA Champions League mùa giải 2010/2011. Các cầu thủ trong đội và cả HLV Pep Guardiola đều không biết kế hoạch đó của Puyol cho đến khi anh hành động. “Tôi rất cảm kích về điều này và với anh ấy. Đến giờ vẫn vậy”, hậu vệ người Pháp chia sẻ trên FourFourTwo năm 2016.
Suốt 19 năm kể từ khi đặt chân đến La Masia cho tới lúc nói lời chia tay đội bóng, Carles Puyol chưa bao giờ khiến người hâm mộ Barcelona phải hổ thẹn. Ngay cả việc anh nói lời chia tay đội bóng và tuyên bố giải nghệ cũng vì cảm thấy bản thân không còn có thể đáp ứng những tiêu chuẩn thi đấu tại Barca. Với trung vệ người Tây Ban Nha, đội bóng này cần những màn trình diễn với tiêu chuẩn cao nhất và người không đáp ứng được cần phải ra đi, kể cả bản thân anh. Carles Puyol không chỉ là thủ lĩnh trên sân mà anh còn lan tỏa tầm ảnh hưởng bên ngoài sân cỏ.
Bởi vậy, những gì Gerard Pique viết cho Puyol ngày người đội trưởng vĩ đại của Barcelona nói lời chia tay bóng đá có lẽ cũng chính là những gì các Cule muốn nói về anh:
“Đại ca là thần hộ mệnh của em. Ngày này đã tới, anh chuẩn bị rời đi. Đây là quy luật của cuộc sống nhưng thật khó để em tưởng tượng ra ngày Barca không còn anh nữa. Nếu nhìn lại và nhớ về kỷ niệm ở Paris hay Rome, hình ảnh đầu tiên hiện lên trong đầu em là việc anh nâng cao chiếc cúp Champions League. Sau đó, anh đã trao vinh dự nâng cúp ở Wembley cho Abi và điều đó càng khiến anh trở nên vĩ đại hơn. Thế hệ của em và những người đến sau không biết CLB sẽ ra sao nếu không có Puyi ở hàng phòng ngự với tấm băng đội trưởng cùng số 5 trên lưng áo. Em nghĩ mọi thứ sẽ không còn như trước nữa.
Em gặp đại ca 6 năm trước. Anh là đội trưởng và biểu tượng của đội còn em chỉ là cậu bé mới tới, bắt đầu chinh phục thế giới. Ngay từ ngày đầu tiên, chúng ta đã có mối quan hệ tuyệt vời cả trong lẫn ngoài sân cỏ. Sát cánh cùng đại ca, em cảm thấy được che chở và em biết nếu một ngày mình mắc sai lầm, anh sẽ luôn có mặt để giúp đỡ. Đại ca là thần hộ mệnh của em.
Em biết mình sẽ nhớ những cuộc trò chuyện của chúng ta trong phòng thay đồ, những lời khuyên và đặc biệt là cách anh khiến mọi người kinh ngạc với những màn trình diễn trên sân cỏ. Đại ca là một, là riêng, là duy nhất. Em thấy ngạc nhiên khi người ta nói về việc chiêu mộ ‘Puyol mới’. Họ có thể tìm tất cả những gì họ muốn nhưng họ sẽ không bao giờ tìm thấy được ‘Puyol mới’. Cảm ơn vì tất cả, Puyi”.