Đời cầu thủ chuyên nghiệp, liệu có mấy người được hơn một lần “mười năm”. Với Bojan Krkic, “10 năm bóng đá”, với đỉnh cao và vực sâu, với biết bao thăng trầm, với đầy đủ cung bậc cảm xúc, hỉ nộ ái ố, kể từ khi ra mắt đội một Barcelona năm 2007 và giờ là thành viên của CLB giải Nhà nghề Mỹ - Montreal Impact, hệt như bức tranh đặc tả một phần đời không thể nào quên của anh.
Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!
Kỷ lục gia trẻ tuổi và những tháng ngày trầm cảm bởi… “được” so sánh với Messi
Bojan Krkić Perez Jnr, tên đầy đủ của Bojan, sinh ra ở Linyola, phía tây Catalonia, vào tháng 8 năm 1990, trong một gia đình có bố - ông Bojan Krkić Sr - cựu cầu thủ từng chơi cho CLB Serbia – OFK Beograd và mẹ người Tây Ban Nha – bà Maria Lluisa Perez. Đến năm 1999, Bojan chính thức gia nhập Học viện La Masia của Barca. Nhanh nhẹn, khéo léo, thông minh và sở hữu kĩ năng ghi bàn tuyệt hảo, Bojan là “sao mai” gây sốt ở các tuyến trẻ La Masia.
Hơn 900 bàn thắng được ghi bởi Bojan trong khoảng 7 năm đá cho các đội U - La Massia, khiến cậu nghiễm nhiên được coi là tài năng sáng giá nhất Học viện kể từ sau lứa 1987. Barca, chỉ chờ Bojan sinh nhật tuổi 17 là ngay lập tức trao cho anh bản hợp đồng chuyên nghiệp đầu tiên. Bojan, với kỉ lục ghi bàn ở các tuyến trẻ, với hành trình thăng tiến mạnh mẽ của mình, mặc nhiên được tất cả tin rằng: cậu sinh ra là để chơi bóng và tảo sáng trong màu áo Barca.
Cuối tháng 4/2007, 4 tháng trước sinh nhật tuổi 17, Bojan đá trận đầu tiên cho đội một Barcelona, giao hữu với CLB Ai Cập Al Ahly. Trận đó, Bojan ghi bàn. Tháng 9/2007, ở tuổi 17 và 19 ngày, Bojan có trận ra mắt chính thức Barca, trước Osasuna, vào thay Giovani Dos Santos ở phút 78, phá kỉ lục của Lionel Messi. Ba ngày sau, Bojan “chào sân” Champions League trong trận Barca gặp Lyon, vẫn thế chỗ Messi, trở thành cầu thủ trẻ nhất trong lịch sử CLB ra mắt ở đấu trường này. Ngày 20/10, Bojan có lần đầu tiên đá chính cho Barca, trước Villarreal và thêm một kỉ lục mới CLB được chàng trai trẻ này thiết lập: ghi bàn ở tuổi 17-53 ngày.
Krkic khi còn chơi cho Barca
Nhưng trước Bojan, Barca vốn đã sở hữu một siêu tài năng trẻ. Lionel Messi. Và khi Bojan “gây bão” ở các tuyến trẻ để rồi chính thức mở cửa đội một, anh chẳng thể nào tránh khỏi sự so sánh với Messi. Hình thể nhỏ bé, xử lý bóng với trọng tâm cơ thể thấp, những pha qua người với trái bóng như dính chặt vào chân, nhạy cảm trước cầu môn đối phương, kĩ năng “phát nổ” đa dạng và cả mái tóc bồng bềnh, Bojan quả là khiến người ta không thể không liên tướng tới những ngày đầu tiên của Messi. Những màn trình diễn ấn tượng trên sân cỏ càng khiến sự so sánh này có đất để phát triển.
Và Bojan, dĩ nhiên, không phải là Messi. Hay đúng hơn, chẳng ai có thể là một phiên bản đạt tới chuẩn mực của Messi. Những ngày đầu, việc so sánh với Messi là động lực để Bojan tiến lên phía trước. Nhưng càng ngày, nó trở thành thứ áp lực khủng khiếp. Trở thành những viên đá nặng đeo vào đôi chân của chàng trai trẻ này. Bojan, trong sự so sánh liên tục và thường xuyên với Messi, luôn sống trong một cảm giác ám thị rằng anh như kẻ cô đơn vùng vây bơi ngược lại dòng thác vậy.
Như Bojan đã nói với nhà Sid Lowe - The Guardian, trong một cuộc phỏng vấn năm 2018: “17 tuổi và cuộc đời tôi thay đổi hoàn toàn. Chẳng ai biết Bojan-là-ai khi tôi dự VCK World Cup U17 (giải 2007 tại Hàn Quốc, Bojan ghi 5 bàn và giành Quả bóng đồng – NV). Nhưng khi giải đấu kết thúc và tôi trở về Barcelona, tôi thậm chí chẳng dám một mình xuống đường. Giờ thì ai cũng biết tôi hết. Vài ngày sau tôi có trận ra mắt trước Osasuna, ba hoặc bốn ngày sau tôi chơi ở Champions League, sau đó tôi ghi bàn vào lưới Villarreal, rồi cuộc gọi của HLV trưởng đội tuyển Tây Ban Nha”.
Thế giới của Bojan hoàn toàn thay đổi. Nhưng chàng-trai-tuổi-17 Bojan thì lại không sẵn sàng để theo kịp những đổi thay ấy. “Tôi thường xuyên cảm thấy lo lắng, bất an. Rồi những cơn chóng mặt đến thường xuyên. Những ngày tháng ấy, dường như có một tảng đá lớn đè nặng trong đầu tôi. Nó luôn ở đó, 24 giờ mỗi ngày, khiến tôi hoảng loạn…”.
Krkic (bên trái) thời còn huy hoàng ở Barca bên cạnh Pedro Rodriguez và Lionel Messi
Bojan kết thúc mùa giải đầu tiên ở đội một Barca, mùa 2007/08, với 10 bàn thắng ở La Liga và 12 pha lập công trên mọi đấu trường trong 48 lần ra sân. Và phần thưởng dành cho Bojan là cuộc gọi từ HLV Luis Aragones, đưa anh vào danh sách “La Furia” dự VCK EURO 2008 tại Thụy Sỹ. Với tuyệt đại đa số các cầu thủ, nhất là ở cái tuổi trẻ măng như Bojan, đó chắc chắn là một cơ hội tuyệt vời. Nhưng với Bojan, người đã phải trải qua một mùa giải chống chọi với thứ áp lực tinh thần khủng khiếp, thì không.
Bojan từ chối cơ hội lên tuyển. Cựu danh thủ Fernando Hierro, thời điểm ấy là Giám đốc kĩ thuật của LĐBĐ Tây Ban Nha, có lẽ là người thường xuyên nói chuyện với Bojan nhất trong quãng thời gian đó. “Fernando thường xuyên gọi điện hỏi thăm tình hình sức khỏe của tôi và luôn hỏi tôi rằng “cậu có thay đổi quyết định – từ chối lên tuyển dự EURO – không”. Nhưng tôi mệt mỏi quá, áp lực quá chẳng thể gồng mình mà nói Có được”.
Carles Puyol, thủ quân Barca, một người anh lớn của Bojan cũng vài lần tìm cách khuyên giải anh. “Carles nói, nếu cậu cần một bờ vai thì anh luôn sẵn sàng. Anh cũng là thành viên của đội tuyển và anh sẽ làm tất cả để giúp cậu vượt qua. Nhưng khi tôi bảo với Carles rằng, tôi đang phải dùng thuốc để điều trị tâm lý, để giảm những cơn hoảng loạn và buồn nôn thường xuyên ập đến với mình, rằng tôi muốn được nghỉ ngơi, thì anh ấy hiểu”.
Nhưng lời từ chối lên tuyển dự EURO tại Thụy Sỹ của Bojan, lại mang một “hình hài” và thông điệp hoàn toàn khác khi nó được đăng tải trên các phương tiện truyền thông Tây Ban Nha. Cùng thời điểm khi Aragones công bố danh sách chính thức đội tuyển Tây Ban Nha dự EURO 2008, các trang báo Thể thao hàng đầu quốc gia này đồng loạt giật tít: “Nghĩa vụ quốc gia: Bojan nói KHÔNG”.
Trong khi chàng trai tuổi 17 Bojan vật lộn với vô vàn áp lực, những cơn ói mửa, sự hoảng loạn và căng thẳng thường xuyên thì truyền thông Tây Ban Nha khiến anh chịu thêm “cảm giác tội lỗi” khi chỉ trích Bojan không quan tâm đến việc thực hiện nghĩa vụ của đội tuyển quốc gia. Những dòng tít ấy và các báo chí Tây Ban Nha tiếp câu chuyện này thực sự đã… giết chết tôi. Ngay lập tức!” – Bojan kể với Sid Lowe.
“Tôi còn nhớ, khi ở Murcia, hàng trăm người đã chửi bới xúc phạm tôi. Họ không quan tâm tôi đang phải chống chọi với điều gì, họ chỉ cần biết “mày là Bojan và mày từ chối lên tuyển”. Không ai (của Liên đoàn) đứng ra bảo vệ tôi cả. Tôi, mới chỉ 17 tuổi, không biết mình làm thế là đúng hay sai, tôi thực tâm chỉ muốn tránh xa những áp lực, muốn được nghỉ ngơ để tiếp tục chơi bóng với niềm hứng khởi cao nhất. Nhưng rốt cuộc sự cô đơn và nỗi hoảng sợ ngày càng bao trùm lên tôi”.
Barca không bỏ rơi Bojan vào thời điểm nghịch cảnh ấy. CLB đã thực hiện một chương trình, qua Barca TV, để Bojan giãi bày vấn đề của mình. Nhưng thực tế, Bojan không có lựa chọn nào khác ngoài việc đưa ra những phát ngôn “giảm nhẹ” thực trạng của bản thân. Qua Barca TV, Bojan nói anh cảm thấy thể trạng và tinh thần của mình không ổn, anh cần được nghỉ ngơi để lần sau, nếu có cơ hội, sẽ thể hiện những gì tốt nhất của bản thân cho đội tuyển.
“Tôi biết những gì mình nói ra, hôm đó, không hoàn toàn là sự thật. Nhưng ở vào cái tuổi ấy, bạn làm sao có thể biết được mỗi phát ngôn của mình có thể tạo ra một quả bomb với sự công phá khủng khiếp đến như thế nào. Tất cả những gì tôi muốn, chỉ là tôi, bằng cách nào đó, phải thoát ra khỏi mớ bùng nhùng rắc rối này”.
Tây Ban Nha, như chúng ta đều biết, đã đăng quang EURO 2008 – giải đấu mà Bojan từ chối góp mặt. Nhưng những tháng Hè được nghỉ ngơi thực sự, được tránh xa khỏi áp lực cũng giúp ích đáng kể cho Bojan, trong nỗ lực thích nghi với những đổi thay lớn lao của đời mình. Mùa giải mới bắt đầu, Bojan đổi số áo từ 27 thành 11, như một sự thừa nhận của CLB cho hành trình thăng tiến của anh. (còn nữa)
Vinícius Júnior đã thất bại trong cuộc đua Ballon d’Or vào tháng trước, nhưng bạn hãy thử nói với người hâm mộ Real Madrid rằng anh thực sự không xứng đáng giành Quả Bóng Vàng mà xem. “Vinícius, Ballon d'Or,” đám đông khán giả tại Santiago Bernabeu đã hát đi hát lại câu này vào hôm thứ 7, khi tiền đạo người Brazil lập hattrick trong chiến thắng 4-0 của Madrid trước Osasuna.
Gần 40 tuổi, thay vì lựa chọn nghỉ hưu ở những bãi biển xinh đẹp, Nani vẫn tiếp tục chơi bóng. Chẳng quan trọng là Manchester United lừng danh thế giới, Valencia đình đám một thời hay Sporting Lisbon giàu truyền thống, chỉ cần được ra sân và cống hiến, như thế là đủ mãn nguyện đối với ngôi sao người Bồ Đào Nha.
Sau khi đặt chân đến Man Utd, tân HLV Ruben Amorim đã có cuộc phỏng vấn đầu tiên với phóng viên của CLB là Harry Robinson, ngay tại sân Old Trafford. Trong cuộc phỏng vấn với truyền thông nội bộ này, nhà cầm quân trẻ người Bồ Đào Nha đã giải thích lý do anh chọn đến đội chủ sân Old Trafford, cũng như khái quát về triết lý bóng đá của mình. Và đây là toàn bộ nội dung cuộc phỏng vấn ấy.
Từ một cái tên từng nổi lên tại xứ sở sương mù trong màu áo Newcastle cách đây gần một thập kỷ, rồi bất ngờ ngụp lặn bởi những ca chấn thương, Ayoze Perez giờ đây đã quay trở về quê hương Tây Ban Nha ấm áp và trở thành nguồn cảm hứng kỳ lạ mang đến nét tươi mới cho Villarreal trong mùa giải năm nay.
Những lời tâm sự được chính cựu danh thủ Adriano viết trên website The Players’ Tribune, về nhịp sống tại khu ổ chuột nơi anh sinh thành, về quyết định rời bỏ thế giới bóng đá đỉnh cao hào nhoáng để tìm lại về nơi đây.