3 mùa giải cùng Empoli đã giúp Sarri tạo nên một lối chơi hoàn hảo, cùng với đó là một vị HLV tận tâm và có được danh tiếng trong làng bóng đá. Một HLV với một phong cách được đặt tên theo tên của mình: Sarrismo hay Sarriball trong tiếng Anh
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7 |
Empoli tránh khỏi việc xuống hạng ở Serie B mùa 2011-2012. Đội bóng vùng Tuscan vượt qua được cửa ải nguy nan này sau khi đánh bại Vicenza với tỷ số 2 lượt là 3-2 nhờ bàn thắng của Massimo Maccarone. Một chiến thắng đã cứu vãn rất nhiều thứ cho đội bóng vùng Tuscan, vì nếu để rơi xuống hạng 3, mọi thứ sẽ trở nên rất tồi tệ với họ.
|
Ba năm ở Empoli đã giúp Sarri tạo nên cuộc cách mạng như thế nào? |
Đấy là một thời kỳ đầy biến động với Empoli. Họ đã trải qua 8 đời HLV trong 5 trời, 3 trong số này thay nhau nắm đội chỉ trong 1 mùa. Ban đầu là Alfredo Aglietti, sau đó ông bị sa thải và được Giuseppe Pillon thế chân, cuối cùng, Pillon cũng bị sa thải và được thay thể bởi Guido Carboni. Thế nhưng, Carboni lại chẳng giữ được ghế của mình lâu. Và người thay thế ông không ai khác ngoài...Aglietti.
Dù có được những thành công nhất định dưới nhiệm kỳ hai của Aglietti, BLĐ của Empoli không phải là một BLĐ có sự kiên nhẫn. Dù mới cùng Empoli vươn ra khỏi vũng lầy, Aglietti vẫn không phải là một sự lựa chọn dài hơi cho Empoli, chính vì vậy, BLĐ đã nhanh chóng sa thải ông và thay bằng...một cựu nhân viên ngân hàng chuyển nghề sang làm HLV bóng đá. Vị HLV này không ai khác ngoài Maurizio Sarri.
Cho đến thời điểm dẫn dắt Empoli, sự nghiệp của Sarri chỉ quanh quẩn ở các đội hạng dưới của Calcio. Ông vẫn đang tìm kiếm một đội bóng có thể hiểu được ngôn ngữ bóng đá của mình. Nhưng năm tháng đã trôi qua, ông vẫn chẳng nhận được gì ngoài những lần...từ chức hoặc sa thải. Nhưng rồi, Sarri đã tìm được bến đỗ thật sự của đời mình: Empoli. Sau khi bị Sorrento sa thải một cách tàn nhẫn khi mùa giải mới chỉ diễn ra được một nửa. Ông nhanh chóng tuyên bố sẽ chuyển đến sân Stadio Carlo Castellani khi mùa giải 2012-2013 chuẩn bị bắt đầu. Đó là một sự lựa chọn khá mạo hiểm, nhưng Empoli rõ ràng vẫn có quyền tin vào những sự cải tiến mà lão già nghiện thuốc này sẽ đem lại.
Ngày Sarri đến, mọi thứ là một đống hoang tàn. Dù các cầu thủ mới trải qua một mùa giải có thể gọi là vinh quang sau khi đánh bại Vicenza ở trận play-off xuống hạng. NHM vẫn cảm thấy bất mãn với việc CLB cứ lâu lâu lại thay HLV một lần. Họ cần một sự ổn định, một người có thể đem lại những sự cải tiến phù hợp cho đội bóng vốn có rất nhiều tài năng trẻ cũng như những cầu thủ tràn đầy kinh nghiệm. Và rõ ràng, Sarri có đầy đủ cả hai.
Sarri nhanh chóng chiếm trọn lòng tin yêu của khán giả nhà cũng như các cầu thủ. Ông nhanh chóng bắt tay vào xây dựng lối chơi, xây dựng hình ảnh của CLB. Và chính trong khoảng thời gian này ở Empoli mà ông đã tạo ra một trong những lối chơi đầy tân tiến, một lối chơi đã theo ông từ vùng Tuscan tới Napoli, sau đó là London và giờ là Turin: Sarriball, một cái tên nửa nạc nửa mỡ mà Sarri rất ghét vốn do cánh nhà báo Anh nghĩ ra.
Tài năng Lorenzo Tonelli nhanh chóng trở thành một cầu thủ quan trọng của đội bóng dưới thời ông thầy mới. Anh nhanh chóng xây dựng vững chắc chỗ đứng của mình. Trong khi đó, các cầu thủ khác cũng cố gắng cạnh tranh nhau vị trí chính thức. Sau khi tỏa sáng ở cấp độ trẻ, hậu vệ người Albania Elseid Hysaj đưa sự cơ động của mình vào đúng chỗ, giúp anh trở thành một lựa chọn hợp lý cho Maurizio Sarri ở hai bên cánh. Một cầu thủ cũng quan trọng không kém là Davide Moro, đội trưởng của CLB. Sau khi chơi 3 mùa cho Empoli, anh đã trở thành một biểu tượng không thể thay thế ở vùng Tuscan.
Empoli nhanh chóng làm quen với lối chơi đặc trưng này, một lối chơi rất khác biệt so với lối chơi Catenaccio thông thường của bóng đá Italia. Bóng đá Italia là một nền bóng đá vốn xem trọng tiểu tiết và những chi tiết nhỏ, nhưng không một đội bóng nào, dù là ở Serie A hay B có được sự tỉ mỉ như của Empoli dưới thời Sarri. Chính nhờ vậy, họ trở thành một trong những ẩn số thú vị nhất của Serie B mùa giải năm đó với lối chơi bóng mượt mà, đầy tốc độ. Một lối chơi đã đưa họ từ vị trí thứ 18 lên vị trí của một kẻ cạnh tranh suất lên hạng.
Empoli kết thúc ở vị trí thứ 4 ngay mùa đầu tiên của Sarri. Họ đến được trận Playoff gặp Novara, đội bóng do chính người cũ của Empoli, Aglietti, dẫn dắt. Trận đấu diễn ra cực kỳ gay cấn, sau đó kết thúc với tỷ số 1-1. Ở trận lượt về, đoàn quân của Sarri như được tiếp thêm sức mạnh từ khán giả nhà. Họ nã vào lưới Novara tới 4 bàn, qua đó chính thức có được tấm vé vào chơi trận chung kết play-off thăng hạng. Tuy vậy, mọi thứ lại không được như mơ cho các học trò của Sarri.
Họ gặp Livorno, đội bóng Cộng Sản khét tiếng của vùng Tuscan. Francesco Tavano nhanh chóng có được bàn thắng cho Empoli. Nhưng những gã trai thành Livorno nhanh chóng đáp trả bằng bàn thắng của Alfred Duncan. Một trận đấu căng thẳng tới từng milimet khi không ai chịu nhường ai. Tuy vậy, chính Livorno mới là đội có được suất thăng hạng sau khi Paulinho ấn định tỷ số cho Livorno. Chính thức cắt phăng câu chuyện thần tiên của thầy trò Sarri.
Sự thất vọng vì không có được kết quả như ý nhanh chóng ảnh hưởng đến toàn đội. Tuy vậy, họ vẫn có quyền tự hào khi đã vượt xa sự trông đợi của mình, nhất là khi xét đến thành tích ở đầu mùa. Họ không thắng trong 9 trận, chỉ có được 4 điểm. Cảm xúc chán nản lại dâng lên trong toàn đội. Trận thua 3-0 trước Ascoli càng đè nặng lên vai ông thầy người Napoli. Họ nhanh chóng rơi xuống hạng 21, chỉ đứng trên Groseto. Tệ hơn nữa, họ là đội lủng lưới nhiều nhất với con số 12 bàn.
Sarri trông có vẻ bối rối. Tavano, người ghi được 21 bàn ở Serie B không góp mặt trong 9 trận mà Empoli không thắng. Hàng công của họ tù túng, trong khi hàng thủ thì lỏng lẻo. Một điều rất thường thấy ở các đội bóng có nguy cơ xuống hạng.
Chính trong giai đoạn này, Sarri bắt đầu thử nghiệm. Ông đưa ra 6 đội hình khác nhau, thi đấu với 3 cầu thủ ở hàng thủ, rồi đến đội hình hẹp, sau đó là đội hình chứa đựng các cầu thủ chạy cánh. Sau đó là nhiều sự thay đổi khác. Điều đó dẫn tới sự thiếu ổn định nơi Empoli.
Khi mây đen bắt đầu che phủ vận mệnh của cựu nhân viên ngân hàng Maurizio Sarri. Một sự thay đổi đã đến ngay lập tức. Sau khởi đầu thảm họa, họ nhanh chóng phục hồi và chỉ để thua 4 trận ở Serie B mùa 2012-2013. Một màn trình diễn xuất sắc đã giúp họ nhanh chóng thăng tiến trên BXH. Sarri dựa vào đội hình 4-3-1-2, tung vào sân hai số 8, một tiền vệ kiến thiết ở phía sau, một số 10. Những sắp xếp trên của ông tạo thành một đội hình kim cương ở hàng tiền vệ nhằm hỗ trợ cho hàng công. Lối chơi này nhằm giúp cho Empoli áp đảo tuyến giữa của các đội bóng, đồng thời, giúp Tavano và Maccarone có được sự hỗ trợ cần thiết. Một lối chơi khá đối nghịch nhau: thiên về kiểm soát và thu hồi bóng, đồng thời tạo nên cơ hội bằng những đường chuyền dài vượt tuyến.
Đội hình này nhanh chóng đem đến thành công cho Empoli ở mùa giải 2012-2013. Nhưng chiến thắng đầu tiên của Sarri lại không xuất phát từ đội hình này, mà là từ đội hình 3-5-2, thử nghiệm cuối cùng của Sarri. Gli Azzurri có được chiến thắng 3-0 trước Virtus Lanciano. Maccarone, Riccardo Saponara và Franco Signorelli là những người góp công trong chiến thắng đó của đội bóng.
9 trận đầu thảm họa được thay thế bằng 9 trận đấu thành công. Họ ghi được 24 bàn, thắng 7 trận và chỉ không thắng 2 trận, trong đó có một trận hòa 2-2 trước Spezia và một trận thua 3-2 trước Crotone. Khi kỳ nghỉ đông chuẩn bị đến, Sarri bắt đầu chứng kiến đội nhà tung cánh. Sự thay đổi này thực sự ấn tượng.
Empoli có được thành công này có một rất lớn nhờ vào vị HLV của mình. Ông phải nhận rất nhiều chỉ trích ở đầu mùa, nhưng vẫn kiên định với lối chơi của mình. Và nhờ sự kiên định tới mức cực đoan đó mà ông đã giúp Empoli giành được vị trí thứ 5 khi Giáng Sinh đến
Điều mà Empoli gây ấn tượng nhất chính là hàng công của họ. Tavano và Maccarone thực sự nguy hiểm. Cả hai đều không còn trẻ trung, nhưng vẫn có thể sử dụng kinh nghiệm của mình. Tavano có được 23 bàn, còn đối tác của anh trên hàng công, Maccarone có được 18 bàn.
Maccarone chia sẻ về việc Sarriball đã giúp anh tỏa sáng thế nào khi lối chơi đó đã giúp tối đa hóa khả năng của hai tiền đạo. "Tôi nợ Sarri nhiều lắm," cựu cầu thủ Middlesbrough nói. "Hồi mới gia nhập Empoli, tôi đang chán nản. Ông ấy nhanh chóng khôi phục khát vọng chơi bóng trong tôi. Ngay từ khi bắt đầu làm việc Maurizio, tôi không thể chờ cho tới chủ nhật để được chơi bóng. Tôi có thể nói rằng nếu bạn làm với Sarri, bạn sẽ cảm thấy như mình ở một thế giới khác vậy.
"Maurizio biết cách xây dựng sự tự tin trong bạn, ông cũng luôn bên cạnh bạn trên mỗi bước đường. Chăm lo từng chút một, để ý xem bạn làm đúng hay sai. Sự ổn định và chất lượng của những buổi tập thực sự đáng ghi nhận. Các cầu thủ cũng rất tôn trọng ông. Ở Empoli, đối tác trên hàng công của tôi là Tavano và tôi đều đã ở tuổi 33 và 34, vì vậy, Sarri đã cố gắng tìm ra được một lối chơi có thể giúp chúng tôi không mất quá nhiều sức. Lối chơi được vận hành một cách hoàn hảo, các cầu thủ luôn trung thành với lối chơi đó.
Sự cứng đầu của Sarri rút cục đã giúp Empoli giành được quả ngọt đầu tiên: suất thăng hạng Serie A ở cuối mùa 2013-2014. Empoli chính thức trở lại Serie A sau 6 năm vắng bóng sau khi chiếm được vị trí thứ 2, chỉ đứng sau nhà vô địch Palermo, một đội bóng có được hàng công cực kỳ mạnh bao gồm Paulo Dybala, Abel Hernandez, Andrea Belotti và Kyle Lafferty.
Thứ hạng thì thay đổi, nhưng lối chơi thì vẫn giữ nguyên. Sarri thậm chí còn yêu cầu các học trò giữ vững sự tập trung vào khâu chuyền bóng và di chuyển nhằm chắc chắn rằng sự khổ luyện trên sân tập sẽ giúp họ có được những màn trình diễn tốt trong ngày thi đấu chính thức. "Lối chơi của tôi dễ áp dụng và vui," Sarri chia sẻ. "Nếu bạn vui, nó ít mệt hơn. Tôi nhận ra rằng trong mỗi cầu thủ đều có một đứa trẻ, một đứa trẻ đang chơi một trò chơi. Đấy là phần "vui" của bóng đá. Khi cầu thủ vui, họ thi đấu hiệu quả hơn. Sự khắc nghiệt về mặt chiến thuật thực sự cần thiết, nhưng chúng ta cũng không được quên tính chất trò chơi của bóng đá và phải chắc chắn rằng đứa trẻ trong mỗi chúng ta có được sự tận hưởng.
Cầu thủ đến rồi đi, nhưng triết lý thì vẫn được giữ nguyên ở Empoli. CLB được dự đoán là sẽ suy sụp sau khi Saponara chuyển đến Milan, một phần vì anh đã đóng góp tới 28 bàn trên mọi đấu trường ở mùa giải 2012-2013. Nhưng con mắt nhìn người cũng như khả năng rèn dũa cầu thủ của Sarri giúp CLB tiếp tục giành được chiến thắng. Simone Verdi chuyển đến Empoli dưới dạng cho mượn để thế chân Saponara, trong khi các cầu thủ trẻ như Daniele Rugani và Mario Rui bắt đầu được chuyển lên đội một.
Sarri rất táo bạo trong các quyết định của mình. Một đội hình linh hoạt được đưa vào sân, niềm tin được thổi vào các cầu thủ trẻ. Tonelli và Hysaj dần được trọng dụng hơn, trong khi Rui và Rugani cũng dần dễ chịu hơn ở vị trí của mình khi mùa giải đã đi được vài chặng đường. Trong khi đó, Vincent Laurini giúp Empoli có được sự vững chắc ở vị trí hậu vệ cánh phải.
Rugani
Sự kết hợp giữa Tonelli và Rugani ở trung tâm hàng phòng ngự, Federico Barba, cầu thủ chuyển đến từ Roma ở kỳ chuyển nhượng mùa hè, được đẩy ra lên ghế dự bị sau khi được đem về để tạo dựng sự chắc chắn cho hàng thủ. Hysaj là một trong những cầu thủ gây được ấn tượng nhất ở Empoli. Ban đầu anh là một hậy vệ phải, sau đó được chuyển sang cánh đối diện. Rui chuyển đến từ Parma nhằm trở thành lựa chọn hàng đầu cho vị trí hậu vệ cánh trái, nhưng sự linh hoạt của cầu thủ Albania khiến Sarri có một cơn đau đầu nhẹ.
Có thể nói, mắt xích quan trọng nhất ở Empoli đó là hàng tiền vệ. Mirko Valdifiori được đẩy về sâu nhất trong bộ tam tấu ở hàng tiền vệ. Anh trở thành một phần không thể thay thế của hàng tiền vệ. Có nhiệm vụ cính là cắt mọi đường chuyền cho cầu thủ đối phương và dồn về vị trí trung vệ nhằm hỗ trợ thủ môn Davide Bassi khi anh này cầm bóng. Khi tham gia kiểm soát bóng, anh thường sử dụng những đường chuyền theo chiều dọc đến vị trí của Daniele Croce, Signorelli hay Moro, hay mở lối cho Saponara xông vào 1/3 cuối sân của đối phương.
2 cầu thủ con thoi phía trên Valdifiori cũng quan trọng không kém, họ có nhiệm vụ pressing ngay khi bóng tuột khỏi chân đối phương. Anh cũng cung cấp cho đồng đội những pha bóng cực kỳ quan trọng ở mặt phòng ngự và tấn công nhằm chắc chắn rằng các pha ập vào sẽ diễn ra ở khu vực 1/3 cuối sân của đối thủ.
Ở hàng tiền đạo, các cầu thủ tấn công cũng rất hiệu quả. Một Verdi đầy sức mạnh và hiệu quả ở phía sau, Maccarone cung cấp 16 bàn thắng và 12 đường kiến tạo trên mọi đấu trường, trong khi đối tác hàng công của anh là Tavano tiếp tục gây ấn tượng khi ghi 22 bàn. Manuel Pucciarelli cũng là một mắt xích cực kỳ quan trọng trong bộ ba tiền đạo của Empoli.
(còn nữa)
Lược dịch từ bài viết: "How Maurizio Sarri forged his philosophy during three entertaining Empoli years" của Luke Osman đăng trên trang These Football Times.
KDNX (TTVN)