Ashley Cole: Mảnh ghép cuối cùng làm thay đổi diện mạo hai nửa London (P2)

Tác giả CG - Thứ Tư 20/12/2017 16:11(GMT+7)

Zalo
 3. “Roman Abramovich đã đậu chiếc xe tăng Nga của mình trên sân và bắn 50 triệu bảng về phía chúng tôi.” Đây là lời khơi gợi của phó chủ tịch của Arsenal vào thời điểm đó là David Dein để miêu tả lại những đòn đánh đầu tiên của Chelsea khi đối mặt với Arsenal trong kì chuyển nhượng mùa hè 2003.

Ashley Cole: Manh ghep cuoi cung lam thay doi dien mao hai nua London7
 
Sau khi về nhì (xếp sau Arsenal) trong mùa giải đầu tiên dưới quyền sở hữu của Abramovich, ngay trong mùa hè đó, Chelsea đã cố gắng để lôi kéo hai tài năng nổi bật nhất của Arsenal là Thierry Henry và Patrick Vieira kèm theo các điều khoản. Không hề do dự, Dein từ chối thẳng thừng.
 
Tuy nhiên Chelsea không nao núng, họ tiếp tục chứng minh rằng mình không cần sự phục vụ của Henry hay Viera để có thể đứng trên Arsenal; thực tế hơn là đứng trên tất cả những đối thủ khác ở Premier League. Mùa giải 2004/2005, sau khi chuyển hướng sự chú ý từ các ngôi sao của Arsenal sang những cái tên trên khắp châu Âu mà trực tiếp là Didier Drogba, Ricardo Carvalho, Paulo Ferreira, Arjen Robben và Petr Čech - tất cả đã gia nhập vào đế chế đang hình thành của Abramovich và giúp Chelsea theo đuổi sự thống trị ở quốc nội - Chelsea có được chức vô địch Premier League theo một phong cách hết sức mạnh mẽ.
 
Không chỉ buộc Arsenal phải lùi lại và nhìn Chelsea vượt lên ở giải vô địch quốc gia trong hai năm với thêm một chức vô địch Premier League mà Chelsea một lần nữa lại hướng tầm mắt của họ để lấy đi một tài sản có giá trị khác của Pháo thủ, và lần này họ rất quyết tâm để có được.
 
“Tôi gần như đã đi nhầm đường. ‘Ông ấy [Phó chủ tịch Arsenal David Dein] đang nhạo báng tôi, Jonathan!’ Tôi la lên trong điện thoại. Tôi rất tức giận. Tôi run lên vì giận dữ. Tôi không thể tin vào những gì tôi đã nghe. Tôi cho rằng tất cả đã bắt đầu đổ vỡ từ đó.” Đây là những gì Ashley Cole nhớ lại trong cuốn tự truyện “My Defence” về tình huống anh phải đối diện khi giới lãnh đạo Arsenal chỉ đề nghị anh một mức lương 55 nghìn bảng/tuần.
 
Thời điểm đó, Cole được cho là đang kiếm khoảng 27 nghìn bảng và Arsenal tin rằng bằng cách đề nghị tăng lương lên gấp đôi tức là họ đã thừa nhận vai trò quan trọng của hậu vệ trái này trong đội. Nhưng Cole lại yêu cầu số tiền 60 nghìn bảng và không muốn thay đổi. Trong suy nghĩ của anh, đó chính là những gì anh xứng đáng được nhận và không có chỗ cho các cuộc đàm phán, ít nhất không phải với Arsenal.
 
Ngày 27/1/2005, một cuộc gặp bí mật trong một khách sạn ở London giữa năm người đã diễn ra gồm Giám đốc điều hành của Chelsea Peter Kenyon, huấn luyện viên Chelsea José Mourinho, Pini Zahavi -“siêu cò” và cũng là bạn của chủ tịch Abramovich, người đại diện Jonathan Barnett và Ashley Cole - thân chủ của Barnett.
 
Những gì được thảo luận trong cuộc gặp này đến nay chính xác vẫn còn là điều bí ẩn, tuy nhiên thực tế là nó đủ để tạo nên tin tức ở tầm quốc gia và đặt tất cả những ai tham dự ở trạng thái nóng nhất.
 
Ashley Cole vẫn bảo vệ tính đạo đức của mình ngay cả khi vụ việc được giao cho một ủy ban kỷ luật hoạt động độc lập của Liên đoàn bóng đá Anh điều tra cuộc gặp và các chủ đề của nó. Cole tỏ ra rất cẩn trọng khi phát biểu “Tôi chỉ có thể nói về những điều được nói và không được nói ra khi tôi ở trong phòng. Và trong 15-20 phút đó, cuộc nói chuyện chưa bao giờ sa vào bất cứ chủ đề gì được coi như sự tiếp cận của Chelsea. Không một lần nào đề cập đến những con số, những cuộc chuyển nhượng, các cuộc gặp tiếp theo hay thậm chí là việc rời Arsenal.”
 
Tuy nhiên, Cole đã gặp gỡ người đại diện của câu lạc bộ Chelsea mà không có sự đồng ý bằng văn bản của câu lạc bộ hiện tại của anh và đó là đủ để tất cả các bên - Cole, Chelsea và những người đại diện - đã vi phạm quy định của Premier League về việc cấm các cuộc đàm phán hợp đồng không được thừa nhận.
 
Các bên có tội (như những gì được xác định trong bản án của FA) đã bị phạt một số tiền khá lớn. Chelsea bị phạt 300 nghìn bảng và trừ ba điểm vì “tiếp cận cầu thủ để đàm phán hợp đồng mà không có sự cho phép từ câu lạc bộ chủ quản của cầu thủ đó” và vi phạm luật K3. Cole bị phạt 100 nghìn bảng vì vi phạm luật K5 trong đó “tiếp cận một câu lạc bộ nhằm đàm phán hợp đồng nhưng không có sự đồng ý trước bằng văn bản từ câu lạc bộ chủ quản của anh.” Dù đã phản đối vì cho rằng mình vô tội, José Mourinho cũng bị phạt 200 nghìn bảng vì vai trò của mình trong cuộc gặp trong khi người đại diện của Cole là Jonathan Barnett bị phạt 100 nghìn bảng và đình chỉ giấy phép hoạt động trong 18 tháng.
 
Sau đó, Ủy ban Kháng cáo đã giảm mức tiền phạt cho Cole và Mourinho xuống 75 nghìn bảng và thời gian cấm hoạt động của Barnett chỉ còn 12 tháng. Mặc dù vậy, Tòa án Trọng tài Thể thao đã phản đối lại kháng cáo này và cho rằng phán quyết ban đầu liên quan đến việc vi phạm luật của Premier League đã được xử đúng.
 
Câu chuyện kéo dài khiến mối quan hệ giữa Cole và Arsenal gần như đã tan vỡ và nhiều người tin rằng dù cùng tuyên bố vô tội nhưng vấn đề chỉ còn là thời gian cho đến khi Cole và Chelsea chính thức là một.
Ashley Cole: Manh ghep cuoi cung lam thay doi dien mao hai nua London2
 
Một tia sáng hy vọng bất chợt lóe lên với những người vẫn giữ tình yêu dành cho Cole khi một tháng sau, không lâu sau khi giành được FA Cup, Arsenal tuyên bố họ đã đạt được một thỏa thuận gia hạn hợp đồng với Cole thêm một năm nữa cùng mức lương tăng lên khoảng 70 nghìn bảng.
Điều này khiến nhiều người cho rằng vụ lùm xùm này là một “chiêu trò” của Cole và người đại diện để buộc câu lạc bộ trả anh số tiền mà anh thấy mình xứng đáng. Mặc dù vậy chiến thuật rất “hiểm” này có lẽ sẽ được các cổ động viên bỏ qua nếu Cole và Arsenal ngồi lại với nhau. Sau tất cả, với khả năng của Cole, nhiều người tin rằng không có nhiều những hậu vệ trái trên thế giới giỏi hơn anh.
 
Thế nhưng thay vào đó, nó chỉ làm trì hoãn một điều không thể nào tránh khỏi. Kenyon và Mourinho có thể phủ nhận bất kì sự quan tâm nào với việc kí hợp đồng với Cole vào năm 2005 nhưng đến mùa hè 2006, các cuộc đàm phán chính thức về thương vụ chuyển nhượng Cole đã được bắt đầu.
 
Ban đầu Arsenal khẳng định rằng họ không đòi tiền chuộc lỗi mà chỉ yêu cầu số tiền 25 triệu bảng để gặp gỡ hoặc không thì sẽ chẳng có thỏa thuận nào hết. Nhưng với khả năng kiềm chế sự tức giận, việc Ashley Cole ra đi ngày càng trở nên chắc chắn hơn khi thị trường chuyển nhượng đang trôi dần về deadline day. Pháo thủ cuối cùng phải chấp nhận một bản hợp đồng trao đổi khi hậu vệ William Gallas sẽ đến từ Chelsea để thay thế Cole với số tiền 5 triệu bảng. Cole kí vào bản hợp đồng có thời hạn năm năm của Chelsea có giá trị khoảng 90 nghìn bảng/tuần.
 
Sau khi chuyển tới tây London, Cole không cố để giấu diếm cảm xúc về một câu lạc bộ mà anh từng yêu quý khi công khai tuyên bố rằng: “Arsenal không ở bên tôi, họ sử dụng tôi như một vật tế thần để trở lại trước Chelsea. [Arsenal] để tôi cho cá mập ăn. Ban lãnh đạo “thưởng” cho tôi với một sự sỉ nhục và vứt bỏ đi những năm tháng trung thành của tôi. Điều đó đã mãi mãi thay đổi hình ảnh một câu lạc bộ mà tôi từng coi là gia đình.”
 
Suốt toàn bộ vụ scandal này, Arsenal vẫn kiên quyết muốn giữ Cole ở lại. David Dein nói với các phóng viên “chúng tôi muốn Ashley ở lại Arsenal, cậu ấy là một cầu thủ đẳng cấp thế giới” trong khi huấn luyện viên Arsène Wenger cũng thể hiện lập trường tương tự.
Ashley Cole: Manh ghep cuoi cung lam thay doi dien mao hai nua London1
 
Khi hai đội bóng gặp nhau vào ngày 10/12/2006, lần đầu tiên kể từ khi Cole và Gallas đổi vị trí cho nhau, người hâm mộ Arsenal không thể nào kiềm chế được cảm xúc đối với Cole khi hô vang “Cashley” không hề thương tiếc và ném những tờ tiền giả 20 bảng màu xanh và trang điểm khuôn mặt của Cole thay cho khuôn mặt Nữ hoàng.
 
Dù sự thật đằng sau cuộc chuyển nhượng này như thế nào, sự ngược đãi đối với Ashley Cole sau sự ra đi ấy có thể đổ cho những yếu nhân trong ban lãnh đạo sân Emirates; sự quyến rũ của đồng tiền hay đơn thuần chỉ là khao khát theo đuổi vinh quang thì cuộc chuyển nhượng của anh đã tạo ra một hình ảnh khắc sâu mà đến ngày nay vẫn không thể nào xóa nhòa.
 
Trong 11 mùa giải kể từ khi Ashley Cole chuyển từ Arsenal đến Chelsea - mặc dù Cole đã rời The Blues sau tám mùa giải thành công - Chelsea đã hai lần vô địch Premier League, giành được bốn FA Cup, hai League Cup, một Europa League và danh hiệu cao quý nhất của bóng đá châu Âu - Champions League.
 
Trong cùng giai đoạn này, Arsenal chỉ có được hai FA Cup và chỉ xếp trên Chelsea tại Premier League đúng hai lần. Với nhiều người mà chua chát nhất chính là Cole thì đây là bằng chứng cho thấy quyết định rời Arsenal vì Chelsea là một quyết định đúng đắn. Như Cole từng nói về bản thân mình: “Tôi không bước vào trận đấu để kết bạn. Tôi ra ngoài, cống hiến hết sức và giành chiến thắng.” Dù với nhiều cổ động viên sẽ thật đau đớn để thừa nhận điều này nhưng giành chiến thắng ở Chelsea chính là những gì Cole đã làm được.
 
4. Giữ Ashley Cole thoát khỏi sức cám dỗ mạnh mẽ từ những đồng đô la dầu mỏ của Chelsea là điều Arsène Wenger hoàn toàn có thể thực hiện được. Tuy nhiên đây vẫn sẽ là một giả thiết hấp dẫn: Sau một thập kỉ kể từ năm 2005, hai đội bóng sẽ khác đi như thế nào nếu thực sự vụ chuyển nhượng Ashley Cole không bao giờ xảy ra? Điều gì sẽ đến với Arsenal và Chelsea nếu Cole không bao giờ ra đi?
Ashley Cole: Manh ghep cuoi cung lam thay doi dien mao hai nua London3
 
Rất nhiều những câu chuyện lí thú nhất xoay quanh một bàn thắng, một đường chuyền xuất sắc đến mức hoàn hảo hay một pha cứu thua bằng những đầu ngón tay. Một pha xử lý khéo léo trên sân hay một tai nạn dù chỉ thoáng trôi qua cũng có thể làm thay đổi lịch sử của một cầu thủ, một câu lạc bộ và một quốc gia mãi mãi.
 
Ở trường hợp này, lịch sử trong tương lai của hai trong số những câu lạc bộ vĩ đại nhất nước Anh có lẽ chỉ xoay quanh một bản hợp đồng gây tranh cãi, một sự hiểu lầm hay lừa gạt hoặc một cuộc gặp ngắn ngủi trong một khách sạn ở London. Thậm chí sau ngần ấy năm trôi qua, số lượng các cầu thủ đến và đi từ phía bắc sang phía tây London cũng vẫn diễn ra nhưng trong thâm tâm, Wenger vẫn mang một cảm giác nuối tiếc khi Cole rời Arsenal. “Một nỗi nuối tiếc trong sự nghiệp của tôi. [Phần còn lại sự nghiệp của cậu ấy] đáng lẽ ra phải là ở đây.” Việc trở thành đội trưởng Arsenal đã không bao giờ trở thành hiện thực.
 
Vậy số phận hai đội bóng sẽ ra sao nếu Cole ở lại, tiếp quản tấm băng thủ quân và chiến đấu chống lại sự trỗi dậy của màu xanh thay vì hỗ trợ nó? Câu trả lời sẽ mãi mãi là một trong những chương hay nhất của một kịch bản không bao giờ trở thành hiện thực.”

Lược dịch từ bài viết The transfer that defined an era: Ashley Cole’s move from Arsenal to Chelsea của tác giả Will Sharp trên These Football Times. 

CG (TTVN)
 

Cùng tác giả

Cùng chuyên mục

Charles De Ketelaere: Gọi giấc mơ về xứ Bergamo

Sau những tháng ngày vỡ mộng tại kinh đô thời trang Milan hoa lệ, cuối cùng thì Charles De Ketelaere đã có thể tìm lại chính mình ở Atalanta, một đội bóng dù nhỏ nhưng lại đang mơ những giấc mơ lớn nhất trên hành trình chinh phục bóng đá Ý và châu Âu.

Nụ cười chân thành của Xuân Son

Với tài năng xuất chúng, Nguyễn Xuân Son có thể không phải một ví dụ điển hình, nhưng vẫn là trường hợp đáng tham khảo cho bất kỳ ai trong chúng ta. Bất kỳ ai đang bước đi mà mang theo sự biết ơn, chân thành và niềm nở bên mình. Đó là 3 lớp kính chồng tạo nên phép màu “vạn hoa” của trung phong số một Việt Nam hiện tại.

X
top-arrow