Rafael da Silva và Fabio da Silva là cặp anh em sinh đôi nổi tiếng một thời ở Manchester United. Mối lương duyên của họ với đội bóng chủ sân Old Trafford tuy không kết thúc hoàn hảo, nhưng với họ quãng thời gian khoác áo Man United là niềm tự hào.
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn!
“Đến tận bây giờ, chuyện đó vẫn xảy ra thường xuyên,” Rafael da Silva kể. “Vẫn có những lúc mọi người gọi tôi là Fabio. Sau đó, họ nhận ra mình đã lầm và nói xin lỗi. Tôi đáp lại: ‘Không sao đâu, vụ này xảy ra tận 31 năm rồi’.”
Trong một trận đấu trên sân nhà của Barnsley lúc còn chơi cho Manchester United, Fabio thậm chí từng bị trọng tài Chris Foy rút thẻ vàng vì một pha tắc bóng của… Rafael.
Đôi khi, Fabio sẽ đeo nhẫn cưới của Rafael để chơi khăm các đồng đội và nhân viên của CLB. Ngay cả Sir Alex Ferguson cũng có những lúc bị “quê” vì không thể phân biệt được hai anh em nhà da Silva, và theo như Fabio kể, anh đã từng phải thay mặt ông anh trai sinh trước 2 phút của mình nếm trải thương hiệu “máy sấy tóc” trứ danh của nhà cầm quân người Scotland.
“Tôi cố thanh minh là mình vô tội và điều đó càng khiến ông ấy tức giận hơn trong một giây trước khi nhận ra toàn bộ phòng thay đồ đều im lặng, bởi vì tôi đang nói sự thật. ‘Tức thật!’, ông ấy sẽ thốt lên, và sau đó mọi người cười phá lên. Ông ấy cũng vậy.”
Rafael hiện đang chơi cho Istanbul Basaksehir sau 5 năm gắn bó với Lyon kể từ khi rời Old Trafford một cách không vui vẻ gì trong kỷ nguyên Louis Van Gaal. Còn Fabio đang ở Nantes, sau những lần kết duyên với Middlesbrough và Cardiff City kể từ lúc chia tay Man United. Hiển nhiên, cả hai anh em đều đồng tình rằng những năm tháng ở Manchester, lên công về thủ tại hai cánh, khoác trên người chiếc áo đấu Quỷ Đỏ, chính là khoảng thời gian hạnh phúc nhất và có nhiều kỷ niệm đáng nhớ nhất trong cuộc đời họ, dù cho mọi chuyện không phải lúc nào cũng thuận buồm xuôi gió.
“Manchester United đã thay đổi cuộc đời của chúng tôi,” Fabio chia sẻ trong một cuộc trả lời phỏng vấn gần đây với nhà báo Daniel Taylor của tờ The Athletic. “Họ thực sự đã trao cho chúng tôi rất nhiều sự giúp đỡ ngay từ khi chỉ là hai thằng nhóc chân ướt chân ráo vừa gia nhập CLB. Chính vì vậy, tôi vô cùng biết ơn tất cả mọi thứ họ đã làm cho chúng tôi.”
“United có thể mang đến cho bạn một cảm xúc rất đặc biệt,” Rafael chia sẻ. “Họ đối xử với bạn như một gia đình: ‘OK, giờ đây cậu là một thành viên của chúng tôi, chúng tôi sẽ làm mọi thứ để giúp đỡ cậu.’ Ngay cả trong những khoảnh khắc hết sức tồi tệ, họ vẫn luôn tin tưởng chúng tôi.”
Cùng thăng tiến từ hệ thống đào tạo trẻ của Fluminense đến thẳng Old Trafford hoa lệ dù cho chưa từng chơi một trận đấu chuyên nghiệp nào, đây thực sự là một câu chuyện nhuốm màu “cổ tích” và đầy “lãng mạn” về sự khởi đầu của Fabio và Rafael da Silva ở bóng đá Anh. Hình ảnh một cặp song sinh trông giống hệt nhau chơi ở hai cánh của hàng thủ của Manchester United có sức gợi nhớ lớn đến mức tờ The Times đã mô tả cặp huynh đệ tóc xoăn này là “câu trả lời của người Brazil dành cho anh em nhà Neville”.
Đương nhiên, anh em da Silva không thể sánh được với những gì mà anh em Neville đã làm được ở Manchester United – đặc biệt là về mức độ đóng góp cho các danh hiệu. Nhưng chẳng có gì phải xấu hổ về điều đó cả; cặp đôi này vẫn sẽ được nhớ đến một cách trìu mến ở United với những kỷ niệm đáng trân trọng và hết sức thú vị đã được tạo nên trong mối duyên này.
Rafael da Silva và Fabio da Silva đã giành được những danh hiệu cao quý ở Man United. Ảnh: Getty Images
“Mỗi khi nghe tên họ được nhắc đến, tôi đều mỉm cười,” Ferguson chia sẻ trong phần lời tựa của The Sunshine Kids - cuốn tự truyện chung sắp được phát hành của anh em da Silva. “Trong số tất cả những cầu thủ tuyệt vời mà tôi từng dẫn dắt, không ai khiến tôi cảm thấy thích thú bằng hai chàng trai này. Ý của tôi là về phong thái, tính cách và bản chất của họ.”
Anh em da Silva đã lần đầu tiên “lọt vào mắt xanh” của Manchester United sau khi trưởng ban trinh sát của CLB này nhìn thấy màn trình diễn của họ trong màu áo Fluminense ở Nike Premier Cup – một giải đấu dành cho các cầu thủ thanh thiếu niên diễn ra tại Hong Kong. “Có một cặp song sinh thi đấu rất khó tin ở đây,” ông ca ngợi phát hiện mới của mình với Ferguson qua điện thoại. “Không cần phải là một siêu trinh sát viên mới có thể nhận thấy tài năng của họ,” Kershaw khẳng định sau này. “Điều khiến tôi ấn tượng nhất chính là việc họ luôn ngay lập tức đứng dậy sau những lần ngã trên sân và tiếp tục chiến đấu hết mình. Họ cứ như thể những quả bóng đang nảy vậy… bật lên một cách rất, rất nhanh.”
Trên thực tế, Kershaw và Ferguson không phải là những người duy nhất bị anh em da Silva đốn tim. Arsenal và Real Madrid cũng đã theo dõi sát sao cặp song sinh phi thường này, hoàn toàn bị ấn tượng bởi sự nhiệt huyết, nguồn năng lượng tưởng như vô tận và kỹ thuật vượt trội so với các cầu thủ cùng trang lứa mà họ sở hữu. Nhưng cuối cùng, đội chủ sân Old Trafford mới là kẻ giành chiến thắng trong cuộc đua chiêu mộ nhân tài này.
Trong những năm tháng khoác áo Man United, một trong những phẩm chất khiến anh em nhà Silva được yêu mến, ngoài tài năng, còn có sự chăm chỉ trong luyện tập và ý thức duy trì thể trạng – một điều đặc biệt hiếm thấy ở các cầu thủ Brazil.
Trong cuốn sách hồi ký của mình, Sir Alex Ferguson đã kể về khía cạnh này cùng sự khâm phục rõ rệt: “Anh em nhà Silva có một tinh thần làm việc đáng ngạc nhiên: Họ có mặt tại sân tập vào những ngày lạnh lẽo nhất ở Manchester với độc một chiếc quần cụt và áo thun ngắn tay trong khi mọi người khác, kể cả tôi, quấn trên mình hết lớp này đến lớp khác. Vào cuối một mùa bóng, tôi đã yêu cầu họ phải nghỉ ngơi hoàn toàn vào kỳ nghỉ hè, để rồi phát hiện ra rằng… cha của họ đã xây hẳn một sân bóng ở quê nhà để họ có thể chơi bóng mỗi ngày cùng bạn bè.”
Vào năm 2019, Fabio cũng đã có những chia sẻ của riêng mình về chuyện này với nhà báo Andy Mitten của ESPN: “Chúng tôi luôn trở lại với một thể trạng không có gì để chê sau các kỳ nghỉ. Chúng tôi không bao giờ béo lên; chúng tôi có một lượng mỡ chuẩn không cần chỉnh trong cơ thể vì đã chơi bóng và tập luyện hàng ngày ở quê nhà.”
Rafael thời điểm hiện tại đang chơi bóng ở Thổ Nhĩ Kỳ. Ảnh: Getty Images
Ban đầu, rõ ràng Fabio là người nhận được nhiều sự kỳ vọng hơn. Anh từng là một tiền vệ phòng ngự ghi đến 10 bàn sau 13 lần ra sân cho đội tuyển U-17 Brazil, cũng như mang băng đội trưởng ở World Cup 2007. Rafael cũng đã góp mặt trong đội bóng đó, chơi ở vị trí hậu vệ cánh sau khi được chuyển xuống từ vị trí trung phong tại học viện của Fluminense.
Tuy nhiên, rốt cuộc, Rafael lại có số lần ra sân nhiều hơn gấp ba so với người em trai ở Manchester United, thậm chí còn có khoảng thời gian trở thành sự lựa chọn hàng đầu ở vị trí hậu vệ phải của đội chủ sân Old Trafford. Còn Fabio đã phải vô cùng khổ sở với hai trở ngại quá khó vượt qua trong những năm tháng khoác áo Quỷ Đỏ: Những chấn thương và Patrice Evra.
Ngoài ra, theo như chính Fabio thừa nhận gần đây, “tâm lý yếu ớt” trước những kỳ vọng và áp lực cũng là một vấn đề đã kìm hãm sự phát triển, cũng như làm suy yếu các màn trình diễn của anh. Fabio đã kể trong Sunshine Kids rằng anh thậm chí đã có lần trốn vào nhà vệ sinh để nôn vào thời gian nghỉ giữa hiệp vì quá căng thẳng, trong một trận đấu với Everton.
Tuy nhiên, không phải là không có những thời điểm mà cả hai anh em Da Silva cùng tỏa sáng cho đội chủ sân Old Trafford.
Chắc chắn không thể không nhắc đến trận đấu với Arsenal ở vòng tứ kết FA Cup 2010/2011. Bởi các ca chấn thương và lịch thi đấu dày đặt, Sir Alex đã buộc phải tung ra một đội hình siêu dị với 7 hậu vệ trên sân. Trong đó 2 anh em Rafael và Fabio mỗi người gánh vác một bên cánh trên hàng tiền vệ, “Thánh vá” John O'Shea và Gibson đóng vai trò tiền vệ trung tâm. Cả hai đều đã thi đấu rất năng nổ, làm tốt cả nhiệm vụ phòng ngự lẫn tấn công – Man United thắng 2-0, trong đó, Fabio ghi 1 bàn, Rafael kiến tạo 1 bàn.
2010/2011 cũng là mùa giải tốt nhất về số lần ra sân của Fabio ở Man United – với 25 lần ra sân trên mọi đấu trường, chỉ ít hơn 3 trận so với người anh em song sinh, thậm chí anh còn được đá chính trong trận chung kết Champions League trước đối thủ hùng mạnh Barcelona.
Fabio đang khoác áo Nantes. Ảnh: Getty Images
Còn với Rafael, đỉnh cao của anh ở Old Trafford chắc chắn là mùa giải 2012/2013 – mùa giải cuối cùng trong sự nghiệp cầm quân của Ferguson và mang đến cơ hội tận hưởng vinh quang Premier League lần thứ ba cho hậu vệ cánh người Brazil. “Đó là một mùa giải rất đặc biệt. Tôi đã chơi mọi trận đấu, và cũng chơi rất hay. Cả đời tôi sẽ không bao giờ quên đi khoảng thời gian ấy,” Rafael chia sẻ trên tờ The Athletic.
Dĩ nhiên, với nhiều cơ hội ra sân hơn và một tâm lý mạnh mẽ hơn cậu em trai, Rafael đã tạo nên nhiều khoảnh khắc nổi tiếng hơn trong “cuộc tình” với Man United; những ví dụ tiêu biểu bao gồm màn “ăn thua đủ” với Carlos Tevez, hiên ngang đứng trước Martin Skrtel, Lucas Leiva, Maxi Rodriguez và Glen Johnson của Liverpool để bảo vệ các đồng đội sau khi Jamie Carragher phạm lỗi với Nani vào năm 2011, hay siêu phẩm vào lưới Liverpool hồi năm 2012.
Thật đáng tiếc, rốt cuộc mối duyên của hai anh em Da Silva với Quỷ Đỏ lại phải kết thúc theo một cách chẳng vui vẻ gì.
Sau một chuyến “du học” không quá nổi bật ở Queen Park Ranger, và nửa mùa giải hoàn toàn không có chút hy vọng nào dưới thời tân HLV trưởng David Moyes sau khi trở lại đội chủ sân Old Trafford, mối duyên của Fabio với Quỷ Đỏ đã hoàn toàn chấm dứt vào năm 2014.
Còn với Rafael, cái kết đã diễn ra theo một cách thậm chí còn cay đắng hơn nữa, sau khi Man United bổ nhiệm Louis Van Gaal, một nhà cầm quân từng được cựu tiền đạo của Barcelona, Giovanni, mô tả là “một Hitler đối với các cầu thủ Brazil”.
“Tôi chưa bao giờ nhận được một lời giải thích nào cả,” Rafael bực bội kể lại trong một cuộc phỏng vấn với tờ The Athletic. “Khi Van Gaal đến, ông ta chỉ bảo: ‘OK, cậu phải ra đi’. Ông ta đã kết luận ý tưởng về những cầu thủ mà mình muốn sử dụng và không muốn hiện diện trong đội, rồi bắt đầu thực hiện những thay đổi đó ngay lập tức. Ông ta chưa bao giờ giải thích lý do cho tôi cả. Nhưng tôi đã được nghe một vài lời giải thích từ những người khác và, thậm chí trước khi ông ta đến, tất cả mọi người đều nói với tôi rằng: ‘Ông ấy ghét người Brazil’.
Tôi không biết chuyện đó có phải là sự thật hay không, nhưng tôi nghe kể rằng tâm lý này được khởi đầu bởi Rivaldo khi Van Gaal còn là HLV của Barcelona. Ông ta đã để Rivaldo ngồi dự bị và Rivaldo đã bắt đầu nói xấu ông ta, cố khiến ông ta bị sa thải. Sau đó, mọi người bảo rằng ông ta đã trở nên căm ghét các cầu thủ Brazil: ‘Bọn nó thích đâm sau lưng HLV trưởng’, đại loại như vậy.”
Còn theo như chính bản thân Van Gaal giải thích với The Athletic, nguyên nhân Rafael phải ra đi chỉ đơn giản là vì anh không giỏi bằng Antonio Valencia ở vai trò hậu vệ phải: “Valencia cũng đã đảm nhận vị trí hậu vệ phải sau khi tôi bị thay thế bởi Jose Mourinho, vậy sự lựa chọn của tôi có phải là một quyết định tồi?”
Nhưng dù cho lý do thật sự có là gì đi chăng nữa, thì điều mà chúng ta biết chắc chắn là cuộc chia tay đó đã tạo nên một sự tổn thương sâu sắc đối với Rafael – khi anh thấy rằng mình đã bị “đá” một cách tàn nhẫn khỏi chính CLB đã định hình đời cầu thủ chuyên nghiệp của anh.
Fabio và Rafael từng cùng thi đấu ở Pháp. Ảnh: Le Progres
Ngay từ đầu cuộc hành trình, cặp song sinh da Silva đã sở hữu tài năng ngang bằng nhau. Tuy nhiên, những chấn thương và hoàn cảnh đã khiến cho sự nghiệp của Fabio diễn ra không như ý muốn, trong khi sự may mắn và tình cờ đã giúp Rafael thăng hoa. Mặc dù vậy, kết cục của cả hai trong mối duyên với Man United đều là những câu chuyện thật đáng buồn.
Thế nhưng, dẫu cho đều đã phải nhận lấy một cái kết không vui vẻ, nhưng khoảng thời gian cống hiến cho Quỷ Đỏ, với những cảm xúc và thành công đã trải qua, đây vẫn là một kỷ niệm sẽ khiến anh em nhà Da Silva mỉm cười hạnh phúc khi hồi tưởng lại.
Cuối cùng, bức thư của Rafael dành cho cậu em trai Fabio sau khi chuyển đến Lyon, chính thức kết thúc mối duyên của anh em da Silva với Manchester United, sẽ là một đoạn kết phù hợp nhất dành cho bài viết này.
“Anh đoán nhiều người sẽ bảo nhau rằng chúng ta đã thất bại ở Manchester, rằng chúng ta cần phòng ngự tốt hơn và gặp ít chấn thương hơn.
Nhưng anh không nghĩ vậy. Thành công không chỉ được đo đếm bằng số bàn thắng, bằng số lần ra sân, mà bằng những điều khác nữa.
Nghĩ mà xem. Các cổ động viên yêu quý chúng ta nhiều hơn cả trăm cầu thủ khác có số trận ra sân tương đương, hay thậm chí là nhiều hơn. Anh đã sẵn sàng ăn thua đủ với Tevez và bọn ngốc Liverpool. Chú thì từng chơi ở chung kết Champions League và ghi bàn vào lưới Arsenal. Ngài Ferguson thường nói chuyện với chúng ta như con cái trong nhà. Máy sấy tóc ư, chúng ta chỉ cảm nhận sự ấm áp, chứ có nóng tẹo nào đâu.
Và quan trọng nhất, chúng ta đã được là chính mình. Anh biết giờ đây người ta cần các hậu vệ cánh thi đấu như mấy con quái vật. Van Gaal cũng đã nói rõ những gì ông ấy nghĩ về khả năng đánh đầu của anh. Nhưng khi chúng ta ở đây, chúng ta đã được chơi theo phong cách riêng của mình. Đó thực sự là một điều đáng trân quý, phải chứ?”
Gặp chấn thương phải nghỉ thi đấu dài hạn, Rodri, chủ nhân của Quả bóng Vàng 2024, đã mời tạp chí France Football đến nhà riêng ở Madrid để chia sẻ những cảm xúc của anh về buổi lễ trao giải Ballon d’Or, những lời khen mà anh nhận được và về giải thưởng mà một cá nhân chơi ở vị trí tiền vệ phòng ngự hiếm hoi lắm mới nhận được.
Là cựu đội trưởng của cả Bayern Munich và đội tuyển Đức, Philipp Lahm có thể nói đã có một sự nghiệp thi đấu vô cùng thành công. Trong bài viết này, chúng ta sẽ được trở về với những kỷ niệm để tôn vinh nhà vô địch Champions League, World Cup và đã tham gia sâu vào kế hoạch tổ chức UEFA Euro 2024 của Đức.