Họ là những “đại biểu” của tuyến tiền vệ bây giờ, nhờ vào sự thông minh đặc biệt dù cả hai không hẳn là hiện thân của sự hoàn hảo trong bóng đá. Xavi và Pirlo, nhạc trưởng của Tây Ban Nha (TBN) và Italia, sẽ điều khiển hai hệ thống vận hành tuyến giữa khác nhau mà người nào thể hiện mình tốt hơn, đội bóng đó sẽ có ưu thế rõ rệt trong kiểm soát trận đấu.
Cần mẫn, khiêm nhường và tận hiến, họ giống nhau nhiều. Đây là hai nhà VĐTG gần nhất, ở Đức và Nam Phi, Pirlo và Xavi là trung tâm trong lối chơi của Italia và Tây Ban Nha, là người dẫn dắt cả đội thực hiện nhất quán, hiệu quả ý đồ chiến thuật và là những con bài quan trọng nhất trong đội. Tất nhiên, không cần phải bàn đến phẩm chất kỹ thuật của cả hai nữa dù rằng, Pirlo chuyền bóng bằng chân không thuận tốt hơn Xavi.
Nhưng trên nền tảng vận hành khác nhau, vai trò chỉ huy của Xavi và Pirlo cũng khác. Pirlo đạo diễn cho cách đá phản công của Italia với xuất phát điểm rất thấp ở tuyến tiền vệ, anh là người phát động tấn công đầu tiên và là cầu nối, giúp Italia chuyển rất nhanh từ trạng thái chủ động phòng ngự sang phản công. Pirlo có thể tỏa sáng ở những đội chủ động áp đặt thế trận (Milan) hay thiên về kiểm soát thế trận (Juve, Italia).
Xavi thì gắn bó cuộc đời với Barca, CLB luôn có sự tương đồng nhất định với TBN về triết lý bóng đá và anh chói sáng ở đội tuyển khi sự tương đồng ở Barca và TBN đạt mức cao nhất trong 4 năm lại đây, cả về con người lẫn lối chơi. Xavi luôn có những đồng đội giỏi chia sẻ việc tạo dựng thế trận, nhưng anh đã từng nổi bật hơn tất cả ở Euro 08 và World Cup 2010.
Xavi đã tỏ ra mỏi mệt ở cuối mùa giải vừa rồi trong khi Pirlo lại tái hiện phong độ đỉnh cao ở Juve.
Ý nghĩa của tương hỗ
Người TBN bảo rằng họ ngại Pirlo, họ không quá lời nhưng chưa nói hết ý rằng họ cũng có phương án để khắc chế anh. Vô hiệu Xavi khó hơn vì Del Bosque còn có những Xavi “phẩy” xung quanh anh.
Pirlo cần những tiền vệ thủ mạnh mẽ càn quét giúp anh, vừa để đỡ hao sức, vừa để có thời gian và không gian để chuyền bóng phản công. Ở Juve, Marchisio và Vidal giúp anh càn quét. Ở Italia, Prandelli chưa thấy ai hoàn toàn hợp như Vidal trong số Motta, De Rossi hay Nocerino. Điều đó phần nào ảnh hưởng đến sự tỏa sáng của Pirlo.
Câu chuyện của Xavi thì khác. Anh đã có thời gian hồi phục thể lực sau mùa giải và không cần phải có những tiền vệ làm “công nhân” bên cạnh. Xavi xuất phát cao hơn Pirlo đôi chút và anh giữ nhịp lối đá cho đội cùng Iniesta. TBN cũng không phải đau đầu với chuyện nhân sự, bộ khung trung tuyến đã ổn, và lại còn dồi dào.
4 năm trước ở tứ kết Euro gặp Italia, tiqui-taca chưa đạt độ nhuyễn như bây giờ và TBN cũng bị sức ép tâm lý quá lớn nên dù giữ bóng nhỉnh hơn, họ không tạo ra nhiều cơ hội ăn bàn. Trận ấy, Xavi vẫn là thủ lĩnh của TBN còn Pirlo ngồi trên khán đài (treo giò). Giờ thì TBN vẫn sẽ làm chủ cuộc chơi và ra sức bắt chết ngòi nổ Pirlo bằng khả năng vây ráp giành lại bóng đã đạt đến trình độ thường thừa.
Không hẳn là Xabi hay Busquets, trong thế trận áp đảo, cách hữu hiệu nhất để giảm độ nguy hiểm của Pirlo là việc chính Xavi hay Iniesta cũng tích theo “kèm” tiền vệ này.
Trong khi Xavi có sự hậu thuẫn của một tuyến giữa tuyệt hảo và Italia sẽ khó bắt chặt được cả anh lẫn Iniesta. Chưa kể chất lượng của đội ngũ dự bị khu trung tuyến của TBN cũng hơn hẳn Italia.
Pirlo đủ đẳng cấp để dù không có nhiều không gian và thời gian chơi bóng, những đường chuyền dài chính xác của anh vẫn sẽ là vũ khí của Italia.
Nhưng dù bóng có được hướng lên, vấn đề tổ chức phản công và ăn bàn của Prandelli có thể là trở ngại cho sự hoàn hảo của những đường chuyền từ Pirlo đó. “Ngôi sao” hàng công của họ giờ chỉ là Balotelli!
Phía TBN, dù ép sân nhưng ai đưa bóng vào lưới Buffon lại là một dấu hỏi khi Villa vắng mặt.
Để cụ thể hóa “tri thức” của Pirlo hay Xavi là cơn đau đầu của hai HLV, không hẳn cứ giành ưu thế về thế trận hay chủ động chiến thuật là thắng.
TBN bây giờ không còn kiểu “ngây thơ” truyền thống nữa và dù sao thì họ cũng có quyền tự tin rằng sẽ thắng Croatia và Ireland, điều mà Italia không dám chắc. Do vậy, TBN có thể không phô bày hết sức mạnh ở ngay trận mở màn.
Mà Italia cũng chỉ cần một trận hòa, như trận “hòa” giữa Pirlo và Xavi!
(TheoThể Thao Văn Hóa)