Đầu tháng 4, khi David Villa và Carles Puyol chưa chấn thương, Tây Ban Nha vẫn lạc quan về khả năng bảo vệ ngôi vô địch Euro.
Với 51 bàn thắng trong 82 lần ra sân, Villa đang giữ kỷ lục lập công nhiều nhất trong lịch sử đội tuyển Tây Ban Nha. Bên cạnh số bàn thắng, "con chấy" cũng thể hiện vai trò quan trọng qua các giải đấu lớn. Tại Euro 2008 và World Cup 2010, Villa đều dẫn đầu danh sách ghi bàn và giúp La Furia Roja giành chức vô địch.
Với mỗi đội bóng chơi tấn công, vai trò của chuyên gia ghi bàn có ý nghĩa rất quan trọng. Brazil có thể đã không vô địch World Cup 1994 và 2002 nếu thiếu "quỷ lùn" Romario và chàng béo Ronaldo. Hà Lan có thể đã không đi vào lịch sử Euro với chức vô địch năm 1988 nếu thiếu "sát thủ" Marco Van Basten. Ở cấp CLB, trong khi Villa phải nghỉ thi đấu nửa năm qua, Barca có thể đã chơi kém hơn trong mùa giải 2011-12 nếu Lionel Messi không ghi được 73 bàn thắng.
Vai trò ghi bàn chính sẽ dồn lên vai Fernando Torres - cầu thủ có phong độ thất thường hơn một năm qua và mới chỉ ghi 1 bàn cho Tây Ban Nha từ năm 2010
Việc mất Villa đã đặt một bài toán khó cho HLV Vicente Del Bosque về vấn đề lực lượng. Nửa năm qua, nhà cầm quân 61 tuổi đã dày công "đãi cát tìm vàng" trong nhóm tiền đạo đang thi đấu ở Liga. Tuy nhiên kết quả thu về gần như là vô nghĩa. Hai phương án thử nghiệm Adrian và Roberto Soldado đều không thể lọt vào "mắt xanh" của Del Bosque. 4 trong 5 tiền đạo ông chọn đem tới Euro - Fernando Torres, Pedro Rodriguez, Juan Mata và Fernando Llorente - đều là những cầu thủ thành danh từ World Cup 2010.
Không có trong tay một chuyên gia ghi bàn như Villa, Del Bosque đã phải thử nghiệm phương án cho Torres, Mata và tiền vệ David Silva cùng đá trên hàng công. Đây là ba cầu thủ có thời gian thi đấu cao trong giai đoạn cuối mùa giải vừa qua và tỷ lệ lập công khả quan: khoảng 0,3 bàn/trận.
Trong khi Tây Ban Nha mất tiền đạo chủ lực, các đối thủ lớn của họ hầu như đều có hàng công mạnh nhất. Đức là một ví dụ điển hình. Trong tay HLV Joachim Low hiện có 4 cầu thủ có thói quen ghi bàn đều đặn tại các giải đấu lớn là Miroslav Klose, Lukas Podolski, Thomas Muller và Bastian Schweinsteiger. Đó là chưa kể tiền đạo Mario Gomez.
Có vai trò quan trọng không kém Villa, trung vệ Carles Puyol là một trường hợp vắng mặt đáng tiếc khác của La Furia Roja. Ở hai giải đấu lớn gần đây, Puyol đều đóng vai trò chốt chặn hiệu quả nhất, giúp Tây Ban Nha lên ngôi. Bên cạnh khả năng phòng ngư, thủ quân Barca cũng tỏa sáng qua các pha lên tham gia tấn công bất ngờ. Bàn thắng quyết định trong trận bán kết World Cup 2010 là bằng chứng cho Puyol luôn nguy hiểm trong các pha lên tham gia đánh đầu dù chỉ cao 1,78 m.
Không có trung vệ đáng tin cậy nhất, HLV Del Bosque đang phải tính đến phương án cho Sergio Ramos đá cặp với Gerard Pique. Hai trung vệ của Barca và Real chưa có nhiều thời gian đá cặp với nhau ở đội tuyển quốc gia, do đó khả năng ăn ý có thể là một vấn đề. Ramos có sức trẻ và khả năng chơi đầu tốt, tuy nhiên Puyol vẫn được đánh giá cao hơn về kinh nghiệm. Việc đưa ngôi sao 26 tuổi vào giữa cũng gây ra vấn đề về tấn công biên. Ramos từng chơi nhiều năm ở cánh phải hàng thủ đội tuyển Tây Ban Nha và thường băng lên hỗ trợ tấn công hiệu quả. Việc xếp Arbeloa vào cánh phải hầu như chỉ giải quyết nhiệm vụ phòng ngự chứ chưa thay thế được vai trò hỗ trợ hai tuyến trên của Ramos.
Với Del Bosque, tuyến an tâm nhất hiện nay chính là hàng tiền vệ. Trong tay ông đang có những tiền vệ tốt nhất thế giới như Xavi Hernandez, Andres Iniesta, Sergio Busquets, Xabi Alonso, David Silva. Các đối thủ đang tìm cách bắt bài lối chơi tiki-taka (ví dụ Chelsea ở bán kết Champions League), nhưng nhìn rộng ra chưa thấy đội bóng nào có tuyến giữa mạnh hơn Tây Ban Nha. Nếu Del Bosque giải quyết được vấn đề ở hàng thủ và hàng tiền đạo, đồng thời một lần nữa phát huy điểm mạnh sẵn có của tuyến giữa, nhiều khả năng Tây Ban Nha sẽ bảo vệ thành công ngôi vương.
(Theo Vnexpress)