Ông Laurent Blanc được biết đến với tư cách là nhà vô địch thế giới năm 1998 lẫn châu Âu năm 2000, là cầu thủ từng giành nhiều danh hiệu cùng những đội bóng hàng đầu thế giới (Barcelona, Inter Milan, Manchester United), và hiện tại là người đang mở ra một kỷ nguyên mới cho tuyển Pháp sau giai đoạn đen tối dưới thời HLV Raymond Domenech. Nhưng chân dung ngoài sân cỏ của HLV có biệt danh “Tổng thống” vẫn là một bí ẩn với hầu hết công chúng.
Con người của khoảng cách
Ký giả người Pháp Arnaud Ramsay đã bỏ công tìm hiểu và viết một cuốn sách về Blanc với tựa đề “Khoảng tối của Tổng thống”. Trong đó, Ramsay viết: “Với kinh nghiệm qua hàng trăm lần phỏng vấn tôi đã thực hiện nhằm khắc họa lại chân dung của ông ấy, tôi nhận thấy một số đặc điểm tính cách nổi bật: Hầu hết các cuộc đối thoại đều tạo ấn tượng cho tôi về một người đàn ông ít nói, sống khép kín, bình lặng và thậm chí có phần nhút nhát, dù ông thường xuyên xuất hiện với hình ảnh rất cởi mở và hay cười. Một con người tạo hình ảnh hoàn toàn khác so với trách nhiệm phải liên kết với truyền thông. Blanc tạo ra cảm giác rằng ông luôn giữ một khoảng cách nhất định với cánh phóng viên, ngay từ khi còn là cầu thủ”.HLV Laurent Blanc
Thậm chí là ngay với các cầu thủ, ông Blanc cũng không quá thân mật. Cung cách chỉ đạo và cách thức huấn luyện của ông ở tuyển Pháp, không khác là bao so với thời còn ở Bordeaux, là thông qua các cộng sự đóng vai trò trung gian, mà người quan trọng nhất thực hiện nhiệm vụ này hiện nay là trợ lý HLV Jean-Louis Gasset. Ông Gasset trực tiếp giám sát các cầu thủ tập luyện, trong khi ông Blanc đóng vai trò một người quan sát. Tất nhiên, người ra những quyết định hệ trọng cuối cùng là Blanc. Mặc dù có sức thu hút tự nhiên, nhưng Blanc không bao giờ là mẫu HLV trực tiếp kích thích tinh thần và đưa ra các chỉ đạo quá cụ thể cho các cầu thủ.
Thận trọng, giản dị và không ồn ào, đó là những đặc điểm tính cách điển hình của một người đàn ông có xuất thân khiêm tốn (Blanc sinh ra trong một gia đình lao động) và lớn lên ở mảnh đất của chủ nghĩa cộng sản (ông trưởng thành ở thị trấn Rousson, nằm ở phía Nam nước Pháp). Tính cách ấy cũng được hình thành trong một sự nghiệp đầy sóng gió. Vào giai đoạn mà Blanc khởi nghiệp ở Montpellier, Chủ tịch đội bóng, ông Louis Nicollin tiết lộ rằng Blanc luôn giữ thái độ kiêu kỳ và ngạo mạn: “Anh ta luôn tỏ ra rằng mình biết hết mọi thứ”. Nhưng sau này, rất nhiều khoảnh khắc nghiệt ngã đã tạo ra Blanc của ngày hôm nay, như khi cùng đội Pháp dừng bước trước ngưỡng cửa World Cup 1994, sau trận thua Bulgaria, thất bại khiến ông quyết định rút khỏi đội tuyển Pháp, trước khi được Aime Jacquet thuyết phục trở lại. Như tấm thẻ đỏ khiến Blanc không thể dự trận chung kết cùng đội Pháp ở World Cup 1998. Hay như thời điểm bị Marseille bán cho Inter vào năm 1999, khi họ cảm thấy sự nghiệp của anh bắt đầu xuống dốc.
Tính cách hình thành từ những thời khắc nghiệt ngã
Blanc đã vượt qua tất cả, nhưng song song với quá trình ấy, ông bắt đầu hình thành tâm lý “tự vệ” trước đám đông. Mặc dù là một con người rất thành công về mặt nghề nghiệp, nhưng với truyền thông, ông gần như là con số không. Bức ảnh duy nhất về gia đình Blanc mà báo chí khai thác được là tấm hình ông chụp với vợ vào năm 1998, thời điểm Pháp đoạt chức vô địch thế giới. Tính cách lặng lẽ của Blanc hoàn toàn tương phản với các cầu thủ ở cùng thế hệ của ông, những người “mạnh miệng” và thích bông đùa, như Christophe Dugarry, Fabien Barthez, và đặc biệt là Eric Cantona, người đã chơi cùng Blanc ở đội bóng khởi nghiệp Montpellier và sau này là tuyển Pháp. Sự xuất hiện của trợ lý Jean-Louis Gasset, một con người hướng ngoại và khá nhiều lời, là một sự bổ sung tích cực cho Blanc, tạo ra một cặp bài trùng ăn ý ở khu kỹ thuật.
Đó có thể xem như một sự trưởng thành về mặt tính cách của ông Blanc. Các đồng đội của ông ở thế hệ 1998 mô tả rằng Blanc rất kiệm lời, nhưng luôn biết lắng nghe. Sự điềm tĩnh đến lạnh lùng ấy sau này trở thành một đặc điểm nổi bật giúp Blanc trở thành điểm tựa tinh thần cho các đồng đội, khi còn là cầu thủ, và cho các học trò, khi trở thành HLV, dù như đã nói, lúc nào ông cũng giữ một khoảng cách. Blanc chấp nhận sự cô đơn trong thế giới mà ông bao quanh nó bằng vẻ trầm tư thường trực, mà nụ cười ấm áp và cử chỉ lịch lãm không thể phá tan được bức tường mà ông bao quanh đời tư, cũng như tính cách của mình. Đó là một bức tranh hoàn toàn tương phản với Raymond Domenech, người luôn tìm ra lý do để tiếp cận với truyền thông bất chấp việc hình ảnh ấy là tốt hay xấu, về đời tư của chính ông, cũng như đời tư của đội tuyển Pháp (scandal ở đồi Knysna là minh chứng).
Chính với tính cách ấy, Blanc đã đưa đội tuyển Pháp đi qua rất nhiều bão tố, và giờ đã sẵn sàng để đến EURO. Đội bóng áo Lam hiện cũng đang mang trong mình cá tính của Blanc: Không ồn ào, không hào nhoáng, nhưng sắt đá, giàu nghị lực, và biết cách bùng nổ khi cần thiết, như họ thể hiện trong màn lội ngược dòng trước Iceland ở trận giao hữu vào đầu tuần. Đội bóng ấy cũng giữ được sức tập trung đáng nể, khi đời tư của các cầu thủ không còn bị khai thác quá kỹ lưỡng như dưới thời ông Domenech, nhờ việc giữ một khoảng cách nhất định với giới truyền thông.
Một cách khá lặng lẽ, Blanc đang giải quyết rất tốt một giai đoạn chuyển giao thế hệ nhiều đau đớn của đội Pháp, mà không cần phải lên gân và những phát ngôn đao to búa lớn. Nhìn lại hành trình đã qua, với 19 trận bất bại liên tiếp và danh sách nạn nhân của họ bao gồm cả những đội tuyển mạnh như Anh và Brazil, ai cũng hiểu sự lặng lẽ ấy đã tạo ra một thành quả lớn lao đến nhường nào.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)