Không có gì đáng phải bàn cãi về vị trí của Arteta vào thời điểm này. Cậu ấy cần ít nhất là cuối mùa giải tới để thực sự đưa Arsenal vươn mình.
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7 |
Một lời chỉ trích thường thấy đối với các nhà cầm quân không thành công là họ đã chú trọng vào phong cách hơn thực chất. Nhưng bên cạnh đó, một sự thật khác cũng đang hiện hữu là các nhà cầm quân hiện đại cũng có thể chịu “đau khổ” vì chú trọng vào thực chất hơn phong cách.
Mauricio Sarri và Unai Emery là hai ví dụ điển hình nhất gần đây. CV và kể cả thành tích của họ tại Chelsea và Arsenal nếu mang ra so sánh với những người kế nhiệm thì rõ ràng là vượt trội hơn rất nhiều.
Nhưng điều đó đã chẳng thể cứu được họ, vì các cổ động viên và giới truyền thông không đứng về phía họ.
Với Frank Lampard và Mikel Arteta, ban lãnh đạo của hai câu lạc bộ đã chuyển giao “chiếc dây cương” sang cho những con người mang hình ảnh hoàn toàn đối lập, bổ nhiệm những nhân vật trẻ trung hơn, mang một phong thái tích cực, quyến rũ, có khả năng thể hiện bản thân một cách xuất sắc trước ống kính camera, và nhìn chung là rất hấp dẫn. Với tư cách là những cựu cầu thủ của câu lạc bộ, họ có lợi thế là có thể tạo nên – cũng như có được – sự thân thuộc ngay lập tức.
Điều này nghe có vẻ như một sự thiển cận, và có lẽ nên được nhận thức như vậy khi đánh giá về các nhà cầm quân. Nhưng thực tế thì hoàn toàn trái ngược. Cách mà một vị huấn luyện viên thể hiện bản thân trước mọi người đã trở nên quan trọng hơn bao giờ hết. Các cổ động viên phải cảm nhận được rằng con người kia phù hợp với biểu tượng của câu lạc bộ mà họ yêu. Nếu người đàn ông nắm quyền huấn luyện viên trưởng không thể khiến họ hứng thú với việc lắng nghe mình nói, thì họ thường sẽ trở nên bất khoan dung và thiếu kiên nhẫn hơn khi những kết quả không được như ý.
|
Arsenal đang là đương kim vô địch FA Cup |
Đó chính là vấn đề của Sarri tại Stamford Bridge, thậm chí còn lớn hơn cả những kết quả thực tế trên sân cỏ.
Emery cũng đã gặp vấn đề tương tự ở The Emirates. Với việc không thể truyền đạt những ý tưởng của mình, ông ta chẳng thể thuyết phục bất cứ ai rằng mình đang đi đúng hướng.
Ngay từ ngày đầu tiên, các cổ động viên Arsenal đã rất thích thú với hình ảnh mà Arteta thể hiện trước công chúng, cảm thấy thoải mái khi nghe một vị huấn luyện viên diễn đạt với phong thái đầy tích cực và đáng tin cậy về các kế hoạch và những nguyên tắc của mình. Điều đó sẽ giúp ích rất nhiều cho cậu ấy – chắc chắn là hơn hẳn Emery – trong việc tránh được những hệ quả tiêu cực thường xuất hiện sau một chuỗi thành tích không tốt. Không có gì đáng phải bàn cãi về vị trí của Arteta vào thời điểm này cả. Cậu ấy cần ít nhất là cuối mùa giải tới để thực sự đưa Arsenal vươn mình.
Arteta đã chứng minh rằng cậu ấy cũng mang nhiều phẩm chất giá trị khác chứ không chỉ có hình ảnh bên ngoài. Tác động ban đầu của cậu ấy đã khiến tôi nhớ lại Jurgen Klopp khi mới ngồi vào chiếc ghế huấn luyện viên trưởng tại Liverpool vào năm 2015. Mặc dù thiếu đi sự ổn định, nhưng các trận đấu với những đối thủ đẳng cấp cao đã được họ xử lý rất tốt. Arteta đã giành được chiếc cúp lớn đầu tiên trong sự nghiệp cầm quân của mình, mặc dù khi đó cậu ấy đang phải dẫn dắt một đội ngũ cần được cải tổ.
Sự tương đồng với Klopp đã không kéo dài đến mùa giải này khi Arsenal đang phải chật vật ở nửa dưới bảng xếp hạng. Một trong những lý do chính cho điều đó là trong khi Klopp đã trải qua kỳ chuyển nhượng đầu tiên của ông ấy tại Anfield để loại bỏ những người không phù hợp với lý tưởng của mình – và những người đảm nhận vận hành công tác tuyển dụng tại câu lạc bộ đã tập trung vào việc mua những người phù hợp – thì những nhân vật chủ chốt tại Arsenal dường như đã ở trong tình trạng bất đồng quan điểm, chẳng hề đạt được sự đồng tâm nhất trí.
Chính sách tuyển dụng của Arsenal sẽ khiến cho tôi – nếu bản thân là một fan của câu lạc bộ này – cực kỳ lo lắng. Có quá nhiều sự hỗn loạn và lộn xộn.
Trung vệ Gabriel và tiền vệ trung tâm Thomas Partney đã phản ánh tầm nhìn của Arteta. Ngay cả khi cần một khoảng thời gian để thích ứng với đội bóng mới, thì họ cũng đều mang hình ảnh của những thương vụ khôn ngoan, những kế hoạch dài hạn đầy thú vị.
Sau đó, những thương vụ như Cedric Soares vào tháng Một và Willian vào mùa hè năm nay đã diễn ra, và tôi có thể nhìn thấy sự tương phản rất rõ ràng, nó đã đập ngay vào mắt tôi. Willian là một cầu thủ xuất sắc ở Chelsea, nhưng việc trao một bản hợp đồng đầy “hào phóng” cho một cầu thủ 32 tuổi đã gửi đi một thông điệp hoàn toàn trái ngược trong khi một câu lạc bộ đang tập trung xây dựng cho tương lai. Người đại diện của Willian, Kia Joorabchian, đã phản đối một cách kịch liệt khi tôi đặt câu hỏi về sự logic của thương vụ đó. Điều này là dễ hiểu thôi. Anh ta có quyền phản bác, bảo vệ thân chủ của mình. Nhưng với tư cách là một người ngoài cuộc, theo quan điểm của tôi thì các thương vụ Willian, Cedric và David Luiz đã mang đến lợi ích cho các khách hàng của anh ta nhiều hơn là Arsenal Football Club.
Tôi không có ý chống lại chuyện các câu lạc bộ duy trì mối quan hệ tốt với những người đại diện. Đó là một phần của thế giới bóng đá hiện đại. Nhưng sự hợp tác đó cần phải dựa trên cơ sở đôi bên cùng có lợi. Mọi người thường chế nhạo Wolverhampton Wanderers vì đã quá thân thiết với Jorge Mendes, nhưng Mendes đang cung cấp cho Nuno Espirito Santo những cầu thủ trẻ trung, đầy khát khao, và phù hợp với phong cách bóng đá mà ông ấy muốn triển khai. Họ đã thể hiện rất tuyệt vời, nâng cao giá trị của bản thân đến mức tối đa và ra đi với những khoản phí chuyển nhượng lớn. Tất cả các bên đều có lợi.
Đối với tôi, thương vụ Willian chuyển đến Arsenal chẳng khác nào một sự “ban ơn” cuối cùng dành cho một cầu thủ giỏi đã không còn ở đỉnh cao sự nghiệp. Đây không phải là lần đầu tiên Arsenal thực hiện một bản hợp đồng như vậy trong thời gian gần đây.
Việc đưa thêm về những cầu thủ lớn tuổi gần như chắc chắn chẳng có “giá trị bán lại” sẽ tạo ra thêm nhiều vấn đề tài chính hơn và ảnh hưởng đến sự cân bằng của đội. Với việc Mesut Ozil vốn đã là một trong những cầu thủ “ngồi chơi xơi nước” hưởng lương cao nhất thế giới, bạn hẳn sẽ nghĩ rằng ban lãnh đạo Arsenal đã rút ra được một bài học.
Tôi hiểu lý do Arteta loại bỏ Ozil là vì cảm thấy cậu ta không phù hợp với phong cách bóng đá của mình và cũng vì cậu ta đã từ chối yêu cầu giảm lương của câu lạc bộ. Sẽ là một sai lầm nếu đưa ra một quyết định “xuống nước”.
Sẽ không hề có bất kỳ lập luận nào đáng tin cậy và đủ sức thuyết phục khi các cổ động viên Arsenal chứng kiến đội bóng của họ đang cố gắng đưa high pressing trở thành một phần của lối chơi với một hàng công gồm Pierre-Emerick Aubameyang (31 tuổi), Willian (32 tuổi) và Alexandre Lacazette (29 tuổi).
Trong mùa giải trọn vẹn đầu tiên của Klopp tại Liverpool, ông ấy đã triển khai thứ high pressing của mình với Roberto Firmino, Adam Lallana và Philippe Coutinho, tất cả bọn họ vào thời điểm ấy đều đang ở đầu hoặc giữa độ tuổi 20s.
Còn Pep Guardiola đã làm điều đó với Raheem Sterling và Leroy Sane, trong khi Sergio Aguero cũng được yêu cầu phải đóng góp nhiều hơn vào lối chơi chung bên ngoài vòng cấm.
Bộ ba của Arsenal chẳng thể tạo nên một “bản sao” tương tự. Vào Chủ Nhật tuần trước, họ đã thi đấu như thể ba gã cầu thủ già nua đang ở trong vài năm cuối cùng của sự nghiệp.
Aubameyang là một thương vụ xuất sắc của Arsenal và câu lạc bộ này đã đúng khi làm mọi cách để giữ chân cậu ta. Nhưng sẽ luôn có rủi ro khi đầu tư lớn vào một cầu thủ đang ở độ tuổi 30, đặc biệt là các tiền đạo. Bạn không bao giờ có thể chắc chắn được việc họ sẽ bám trụ được ở đỉnh cao phong độ trong bao lâu nữa. Đó là lý do tại sao việc bổ sung một cầu thủ tấn công đang ở độ tuổi tam tuần khác, Willian, là khá vô nghĩa.
Arsenal đã rơi vào một cái bẫy đầy quen thuộc, đó là mơ mộng một cách cực kỳ tham lam và bất khả thi, tin rằng họ vừa có thể xây dựng tương lai, vừa được tận hưởng sự thành công ngay lập tức. Có lẽ chức vô địch FA Cup đã khiến họ mờ mắt.
Kể từ khi gia hạn hợp đồng với Arsenal, Aubameyang đã không còn thể hiện một phong độ ấn tượng như trước đây nữa, chỉ mới ghi được vỏn vẹn 1 bàn từ bóng sống. Đúng là cậu ta không có được nhiều cơ hội, nhưng cái kỷ nguyên mà việc đánh giá các tiền đạo chỉ dựa trên thành tích ghi bàn đã qua từ lâu rồi. Ngay cả những cây săn bàn kiệt xuất nhất cũng được yêu cầu phải đóng góp vào lối chơi chung nhiều hơn, giống như cách Guardiola sử dụng Aguero.
Trong bối cảnh đó, liệu bạn sẽ đưa ra nhận xét như thế nào về một tiền đạo vừa không thể ghi bàn, vừa chẳng đóng góp được gì vào lối chơi chung? Đáng lẽ ra Aubameyang nên kéo dãn các hàng phòng ngự với tốc độ của cậu ta, mở đầu khâu pressing của đội hoặc kiến tạo. Nếu làm được những điều đó thì cơn khô hạn bàn thắng của cậu ta sẽ chẳng bị xem là một vấn đề to tát.
Arteta đã gây ấn tượng với tôi vào mùa giải trước vì cậu ấy có thể hy sinh những ý tưởng nhất định của bản thân để tùy cơ ứng biến theo các hạn chế của đội ngũ mà cậu ấy thừa hưởng. Sai lầm ở mùa giải này là cậu ấy đã tìm cách áp dụng chiến pháp kiểm soát thế trận của Manchester City dưới thời Guardiola hàng tuần khi mà chất lượng nhân sự vẫn chưa đủ. Thất bại trước Tottenham Hotspur chính là ví dụ điển hình nhất.
Arteta thừa biết rằng lý do giúp hệ thống của Guardiola có thể hoạt động một cách xuất sắc đến vậy là nhờ mọi cầu thủ đều thi đấu với sự đồng bộ. Không hề tồn tại những kẻ vô dụng trong bất kỳ khía cạnh nào của cuộc chơi và họ đã thể hiện một cách cực kỳ xuất sắc cả khi có bóng và khi không kiểm soát bóng.
Arteta sẽ có cơ hội để hiện thực hóa những ý tưởng của mình bằng cách đặt niềm tin vào các cầu thủ sáng giá nhất nổi lên từ học viện của câu lạc bộ, được hỗ trợ bởi những người đàn anh giàu kinh nghiệm hơn – những người được chọn lựa một cách chuẩn xác. Bukayo Saka hiện đang là một trong những cầu thủ trẻ thú vị nhất tại Anh. Tôi cũng đã rất ngạc nhiên với việc chúng ta không được nhìn thấy hậu vệ tuổi teen được đánh giá cực kỳ cao William Saliba hiện diện trên sân đấu nhiều hơn kể từ khi cậu ấy được mang về từ Saint-Etienne.
Arteta cần phải “đánh cược” danh tiếng của mình vào họ khi cậu ấy tiến hành loại bỏ bớt những nhân tố không phù hợp với triết lý của bản thân, xây dựng một đội ngũ trẻ trung hơn, năng động hơn trong 2 hoặc 3 kỳ chuyền nhượng để sửa chữa những sai lầm của 5 hoặc 6 kỳ chuyển nhượng trước.
Không có con đường tắt nào trong thế giới bóng đá cả và mặc dù đã được dẫn dắt bởi 3 vị huấn luyện viên trưởng và thay đổi 3 giám đốc điều hành kể từ năm 2018, Arsenal vẫn còn một chặng đường rất dài cần phải vượt qua thì mới đến được cái đích mà họ muốn.
Arteta có thể giúp họ vươn tầm, nhưng chuyện đó sẽ không diễn ra một cách nhanh chóng. Arsenal và các cổ động viên của họ sẽ phải chuẩn bị sẵn sàng tinh thần để chịu đựng thêm nhiều nỗi đau hơn nữa.
Nguồn: Lược dịch từ bài viết “Mikel Arteta needs time — and the courage to stand up to super-agents — to succeed at Arsenal” của Jamie Carragher, đăng tải trên Telegraph.