Bayer Leverkusen có lẽ chính là hiện thân của một trong những “bi kịch” lớn nhất thế giới bóng đá. Tất nhiên, bi kịch ở đây hiểu theo nghĩa bóng, nhưng với các cổ động viên của đội bóng này, với các thành viên của tập thể năm ấy, việc 3 lần về nhì chỉ trong 1 mùa giải thực sự là một nỗi ám ảnh cũng như nỗi buồn vô tận.
Lịch để bàn 2025 - ấn phẩm ĐẶC BIỆT dành riêng cho fan bóng đá. Mang cả thế giới bóng đá đến với bàn làm việc của bạn! Nhanh tay đặt mua ngay hôm nay: https://forms.gle/ed5b32S9hPR9vWvK7 |
Cũng chính vì kết quả đáng quên đó, cái tên “Neverkusen” ra đời. Mùa giải 2001/02 sẽ mãi mãi là mùa giải đặc biệt nhất trong lịch sử Bayer Leverkusen. Họ đã từ mặt đất đi đến trước ngưỡng cửa thiên đường và rồi bị xô ngã trở lại mặt đất, để rồi giấc mơ tươi đẹp đã hóa thành cơn ác mộng. “Chúng tôi đã gần đạt được những điều mà không ai nghĩ chúng tôi có thể làm được. Chúng tôi gần như đã chạm tay vào những danh hiệu”, cựu HLV Klaus Toppmoller của Bayer Leverkusen chia sẻ với FourFourTwo.
Thực tế, đó không phải mùa giải đầu tiên Leverkusen nếm trải cảm giác “bi kịch” như thế. Mùa giải 1999/2000, Leverkusen cũng đi một hành trình tuyệt vời tại Bundesliga. Suốt cả mùa giải, họ chỉ thua đúng 3 trận đấu, và trớ trêu thay, trận thua thứ 3 cũng là vòng đấu cuối cùng của mùa bóng. Leverkusen hành quân đến sân của Unterhaching. Pha phản lưới nhà của Michael Ballack đã mở đầu cho thất bại 0-2 của Die Werkself và rồi sau đó chứng kiến Bayern Munich lên ngôi khi Die Roten đánh bại Werder Bremen ở vòng cuối cùng. Điều đáng nói là Leverkusen chỉ cần 1 trận hòa là đủ để giành chiếc đĩa bạc, nhưng kịch bản tồi tệ nhất đã tới với họ.
Tổng giám đốc Uli Hoeness của Bayern Munich thời điểm đó phát biểu: “Bayer sẽ không bao giờ đoạt được danh hiệu nào hết. Mỗi khi đá những trận quyết định cứ như thể họ lại phải đóng bỉm vậy”. Những lời của Hoeness hóa ra lại giống như một lời nguyền dành cho Bayer Leverkusen vậy. Thành lập vào năm 1903 bởi các công nhân của công ty dược Bayer, suốt chiều dài lịch sử, đội bóng này 5 lần về nhì tại Bundesliga và chưa từng một lần lên ngôi. Ngoài ra, họ chỉ đoạt 1 danh hiệu Cúp Quốc gia năm 1993 và 1 UEFA Cup năm 1988 (bên cạnh danh hiệu vô địch Bundesliga North – là giải hạng Hai Đức hiện tại). Lịch sử đội bóng này có thể đã có một mốc son nếu như có 1 chiếc đĩa bạc.
Trở lại thời điểm năm 2000, việc về nhì ở vòng cuối cùng Bundesliga mùa đó là nỗi thất vọng to lớn. Cuối năm ấy, HLV Christoph Daum – người đã đưa Bayer Leverkusen về nhì 3 lần trong 4 năm dẫn dắt CLB – bị sa thải sau khi bị phát hiện sử dụng cocaine. Cựu HLV ĐT Đức Berti Vogts được mời ngồi vào chiếc ghế nóng. Nhưng chỉ hết mùa giải đó, Vogts cũng bị sa thải. Klaus Toppmoller là người tiếp theo được mời vào vị trí HLV trưởng.
Bayer Leverkusen đã có khởi đầu vô cùng tuyệt vời trong hành trình mùa giải 2001/2002. Tại Bundesliga, họ trải qua chuỗi 14 trận bất bại bắt đầu từ vòng đầu tiên, trong đó bao gồm 11 chiến thắng. Tại UEFA Champions League, hành trình của họ bắt đầu từ vòng sơ loại và sau đó họ đi đến vòng đấu loại trực tiếp sau khi đã chạm mặt những đối thủ sừng sỏ như Deportivo La Coruna, Arsenal, Juventus, Barcelona, Lyon, Fenerbahce.
HLV Klaus Toppmoller đã giúp Bayer Leverkusen có một mùa giải thăng hoa. Ảnh: Bayer Leverkusen |
Tiền đạo nhỏ con Oliver Neuville là mũi nhọn trên hàng công, nhưng không thể không nhắc đến Ulf Kirsten và tiền đạo trẻ Dimitar Berbatov, hỗ trợ ở phía sau là những cầu thủ giàu sự cơ động như Ze Roberto, Michael Ballack, Bernd Schneider và nhạc trưởng Yildiray Basturk. Trong khi đó, công việc phòng ngự ở phía sau trở nên an tâm với sự hiện diện của tiền vệ trụ Carsten Ramelow cũng như các trung vệ Jens Nowotny và Lucio. Năm đó, Bayer Leverkusen trình diễn một lối chơi thực sự ấn tượng với lứa cầu thủ tuyệt vời.
Cây bút kỳ cựu về bóng đá Đức Uli Hesse nhận xét về Die Werkself mùa giải ấy như sau: “Họ chơi thứ bóng đá tấn công, thậm chí có lúc giống như phiên bản cập nhật của ‘Bóng đá Tổng lực’ của người Hà Lan trong thập niên 70. Trong khi Bayern và Dortmund dựa vào hệ thống ‘các ngôi sao Hollywood’ thì thứ bóng đá của Leverkusen lại nổi bật nhờ sự hiệu quả, và khả năng di chuyển liên tục của mọi cầu thủ”.
Tại Champions League, sau khi để thua Liverpool 0-1 ở trận tứ kết lượt đi trên sân Anfield, thầy trò Toppmoller đã cho thấy phong độ và sức mạnh ấn tượng của mình khi đánh bại “Lữ đoàn đỏ” 4-2 ở trận lượt về. Ngày hôm đó, Ballack lập một cú đúp, 2 bàn thắng con lại được ghi do công của Berbatov và Lucio.
Sau chiến thắng trên sân BayArena đó, một bài viết trên tờ Bild có đoạn: “Chắc chắn một đội bóng xuất sắc như vậy không thể trắng tay sau khi hết mùa giải được. Đó không thể là ý muốn của những vị thần bóng đá”. Trong khi đó, một bài viết trên tờ The Guardian thì có nội dung: “Chiến thắng 4-2 trước Liverpool đó đã trở thành một phần lịch sử bóng đá Đức bởi họ (Bayer Leverkusen) đã chơi một thứ bóng đá đầy tính giải trí trong suốt mùa giải, tất cả đều ủng hộ họ ở Champions League”.
Niềm hân hoan và sự thăng hoa tiếp tục được nối dài sau khi Ballack cùng các đồng đội vượt qua Manchester United ở vòng bán kết. Dù cả 2 lượt trận đều có kết quả hòa nhưng Bayer Leverkusen đã giành quyền đi tiếp nhờ luật bàn thắng sân khách. Khi tiếng còi chung cuộc ở trận bán kết lượt về trên sân BayArena vang lên, HLV Toppmoller đã không giấu được niềm vui sướng và chạy vào sân. “Đây là lúc dành cho rượu và những điếu thuốc lá. Chúng tôi đã biến giấc mơ trở thành hiện thực”, chiến lược gia người Đức chia sẻ.
Niềm vui của Klaus Toppmoller sau khi lọt vào chung kết Champions League. Ảnh: Bayer Leverkusen |
Thế nhưng, có lẽ ông không thể ngờ rằng cơn ác mộng vẫn đang chờ ông cùng các học trò ở phía trước, một sự nghiệt ngã mà trái bóng tròn đã mang đến cho tập thể Bayer Leverkusen năm ấy. Ngày 20/4/2002, mùa giải Bundesliga chỉ còn 3 vòng đấu nữa và Bayer Lverkusen có cuộc tiếp đón Werder Bremen. Lúc này, Leverkusen đang hơn đội bám đuổi là Dortmund 5 điểm. Cơn ác mộng bắt đầu từ đây khi đoàn quân của Klaus Toppmoller để thua với tỷ số 1-2. Điều đáng chú ý, thủ thành Hans-Jorg Butt – người có khả năng đá 11m tốt – lại sút hỏng trong một pha phạt đền. Trong khi đó, Dortmund đánh bại Cologne và thu hẹp khoảng cách xuống còn 2 điểm. 1 tuần sau đó, vẫn chưa tỉnh đòn sau thất bại trước Bremen, Bayer Leverkusen để thua trên sân của Nuremberg, trong khi Dortmund đánh bại Hamburg trong trận cầu kịch tính có tỷ số 4-3. Toppmoller đã để đối thủ vượt qua trên bảng xếp hạng ngay trước vòng đấu cuối cùng và họ không còn quyền tự quyết.
Sau một mùa giải vất vả nhưng lực lượng không quá dày, Bayer Leverkusen bắt đầu nhận trái đắng. Đầu tiên là chấn thương dây chằng của đội trưởng Nowotny trong trận bán kết lượt về Champions League với Man United khi trận đấu mới chỉ diễn ra 10 phút. Vòng đấu cuối cùng ở Bundesliga, dù đánh bại Hertha Berlin nhờ cú đúp của Ballack nhưng chiến thắng trở nên vô nghĩa khi Dortmund cũng thắng Bremen. Bayer Leverkusen đã để tuột mất chiếc đĩa bạc khi tưởng như đã chạm vào nó. Tệ hơn nữa, Ballack gặp chấn thương bàn chân và sau đó phải tiêm thuốc giảm đau để đá 2 trận chung kết phía trước.
Nhớ lại cảm giác sau khi mất chức vô địch quốc gia Đức năm đó, HLV Toppmoller tiết lộ khi ấy ông vẫn tràn trề niềm tin rằng Leverkusen sẽ giành một danh hiệu: “Tất cả chúng tôi đều đau đớn khi thất bại. Chúng tôi đã rất gần và suốt nhiều tháng gần như đã là nhà vô địch. Tuy nhiên tôi nói với các cổ động viên rằng hãy giữ sự tích cực, chúng tôi vẫn còn 2 cơ hội nữa để đoạt cúp”.
Nhưng bi kịch chưa dừng lại. 1 tuần sau trận đấu cuối cùng của Bundesliga, Bayer Leverkusen bước vào trận chung kết Cúp Quốc gia với tràn đầy quyết tâm. Dù Berbatov đã ghi bàn mở tỷ số, nhưng cuối cùng anh và các đồng đội lại ngậm ngùi nhìn Schalke 04 lên ngôi sau màn lội ngược dòng với tỷ số 4-2 của đối thủ. “Chúng ta vẫn còn cơ hội để đoạt danh hiệu lớn nhất của bóng đá châu Âu sau khi mùa giải khép lại”, Toppmoller nhớ lại cảm giác sau khi để tuột mất danh hiệu thứ 2 trong mùa giải.
Và đỉnh cao của sự đau đớn với đoàn quân của Toppmoller cùng các cổ động viên của họ chính là trận chung kết Champions League trên sân Hampden Park tại Glasgow, Scotland. Trận đấu đó Bayer Leverkusen là đội cầm bóng nhiều hơn và có nhiều cơ hội hơn. Tuy nhiên, thứ họ thiếu là những gương mặt có thể định đoạt trận đấu. Nếu thủ thành trẻ Iker Casillas bên phía Real Madrid đã hóa giải gần như mọi cơ hội bên phía đội bóng nước Đức thì cú vô-lê thiên tài của Zinedine Zidane đã đánh sập pháo đài của Bayer Leverkusen.
Mùa giải "bi kịch" của Bayer Leverkusen kết thúc bằng trận thua Real Madrid ở chung kết Champions League. Ảnh: Bayer Leverkusen |
Tiếng còi chung cuộc của trọng tài Urs Meier vang lên, các cầu thủ Bayer Leverkusen đổ gục xuống sân sau khi nếm trải cảm giác bi kịch nhất vì để tuột mất 3 danh hiệu trong cùng 1 mùa giải. Chỉ trong vài tuần, tưởng như đã có rất nhiều trong tay thì Bayer Leverkusen đã đánh mất tất cả. Không có một câu chuyện cổ tích nào diễn ra, thay vào đó là một vở bi kịch mà Klaus Toppmoller cùng các học trò là nhân vật chính.
Mùa giải sau đó, Ballack cùng Ze Roberto gia nhập Bayern Munich và ngay lập tức có danh hiệu. Trong khi HLV Toppmoller bị sa thải ngay tháng 2/2003 khi Bayer Leverkusen ngấp nghé khu vực xuống hạng, một mùa giải mà CEO Reiner Calmund của chính Bayer Leverkusen phải nói: “Các cầu thủ vẫn đang ngồi trong rạp chiếu phim và mơ mộng về mùa giải trước. Không may là họ không nhận ra bộ phim đã kết thúc”.
Dù sau này Toppmoller khẳng định mùa giải 2001/2002 “vẫn là mùa giải thành công nhất trong lịch sử Bayer Leverkusen” và là “giai đoạn hoàng kim” của CLB thì không thể nào phủ nhận đó vẫn là một trong những câu chuyện nghiệt ngã nhất trong lịch sử bóng đá.