Nếu Paul Pogba có thể sẵn sàng cho cuộc tái khởi động của Premier League, lần đầu tiên ở mùa giải 2019/2020, Solskjaer sẽ có trong tay một đội hình lý tưởng để chọn lựa nhân sự và thi triển những ý tưởng của bản thân. Bruno Fernandes đã giúp cho khâu tấn công của Quỷ Đỏ trở nên khó đoán hơn, Pogba sẽ giúp cho toàn đội tốt hơn, và nhiệm vụ của Solskjaer chính là tìm ra cách để có thể tận dụng tối đa hai nhân tố kiệt xuất này.
Lịch để bàn bóng đá 2025 - Đậm chất thể thao, đong đầy cảm xúc!
Khả năng “mở khóa” một tuyến phòng ngự lùi sâu của Bruno Fernandes có thể kết hợp với khả năng chuyền bóng đa dạng của Paul Pogba – miễn là có sự hỗ trợ của một tiền vệ phòng ngự chất lượng.
Động thái chiêu mộ Bruno Fernandes đã đưa Manchester United của Ole Gunnar Solskjaer lên một tầm cao mới – tiền vệ mang tư duy tấn công sắc bén, khả năng sáng tạo cực kỳ cao, cũng như có phong cách thi đấu đầy táo bạo và trực diện này đang bổ sung thêm một ngòi nổ cực kỳ cần thiết vào công tác tổ chức tấn công của Quỷ Đỏ.
Manchester United đã không thua một trận nào kể từ khi Fernandes cập bến nước Anh vào ngày 29 tháng 1, trong chuỗi thành tích đó bao gồm những màn trình diễn xuất sắc tại Premier League như chiến thắng 2-0 trước Chelsea ở Stamford Bridge và chiến thắng 2-0 trước Manchester City ở Old Trafford. Cho đến hiện tại, cầu thủ người Bồ Đào Nha đã ghi được 2 bàn thắng và có 3 pha kiến tạo sau 5 trận đã chơi ở giải đấu hạng cao nhất Xứ Sở Sương Mù, thể hiện những phẩm chất của một mẫu tiền vệ tấn công vốn được xem là “đặc sản” của Pogba.
Vậy, nếu tiền vệ người Pháp đã từng được xem là nguồn sáng tạo chính cho công tác tấn công ở hàng tiền vệ của Man United, thế thì giờ đây, đâu sẽ là vai trò phù hợp với anh?
Về mặt chiến thuật, hệ thống nào sẽ phù hợp với cả Pogba và Fernandes?
Fernandes là một số 10, hoạt động ở phía sau trung phong, mang đến một sự liên kết giữa hàng tiền vệ và các tiền đạo, rất giỏi việc xoay sở, xử lý bóng ở những không gian chật hẹp và có thể tự mình dẫn bóng đột phá hoặc tung ra những cú sút xa cực kỳ chất lượng.
Trong khi đó, Pogba thiên về hướng một “số 8”, vừa có khả năng thực hiện những đường chuyền dài để chuyển đổi trạng thái lối chơi, vừa sở hữu tư duy cực kỳ nhanh nhạy và kỹ thuật cá nhân đẳng cấp cho phép anh có thể tự mình cầm bóng thoát khỏi nguy hiểm, sau đó “lướt” đến khung thành đối phương, kích hoạt những pha phản công.
Để đạt được sự cân bằng trong một tuyến giữa ba người, nếu cả Fernandes và Pogba đều thiên về tấn công, thì họ sẽ cần đến một tiền vệ “mỏ neo” như Nemanja Matic bên cạnh để duy trì sự vững vàng, ổn định trong khâu phòng ngự. Khi chạm trán với những đối thủ mà Man United biết rằng họ sẽ áp đảo về tỷ lệ kiểm soát bóng, một “tiền vệ con thoi” như Fred có thể tạo ra sự liên kết với các hậu vệ và cho phép Pogba cầm trịch lối chơi.
Solskjaer là một nhà cầm quân linh hoạt về mặt chiến thuật và thường xuyên xoay vòng hệ thống giữa 4-3-3/4-2-3-1 và 4-4-2 kim cương, một đội hình sẽ cho phép ông triển khai Fernandes ở vị trí “số 10”, Pogba “sắm vai” một “số 8 tấn công” bên cạnh Fred hoặc Scott McTominay đảm nhận vai trò “tiền vệ tranh cướp bóng” (ball-winning midfielder), còn Matic đá thấp nhất trong khối kim cương, tạo nên một tấm lá chắn phía trước hàng thủ.
Tìm kiếm sự cân bằng ở tuyến giữa
Pogba đã phải trải qua một khoảng thời gian rất khó khăn, đó là điều mà ai cũng biết, nhưng anh chính là cầu thủ đạt “đẳng cấp thế giới” duy nhất trong đội hình Man United (không xét đến vị trí thủ môn) – hoặc ít nhất là cho đến khi Fernandes gia nhập Quỷ Đỏ và gây ấn tượng mạnh mẽ - và sở hữu một bộ kỹ năng cực kỳ độc đáo mà những cầu thủ mang “thuộc tính” thể chất giống anh thường không có.
Solskjaer cần phải tìm ra các phương án chuẩn xác để kết hợp những cá nhân mà ông đang nắm trong tay một cách lý tưởng nhất. Các passing map của Pogba, Fred và McTominay sẽ cho thấy, mỗi người trong số họ bổ khuyết cho nhau như thế nào. Fred có xu hướng thiên về những đường chuyền ngắn và an toàn, như trong passing map từ trận thua 2-0 trước Watford vào tháng 12 năm 2019 dưới đây cho thấy:
Ảnh (Opta): Pass map của Fred trong trận thua Watford 2-0 vào ngày 22 tháng 12. Những đường chuyền thành công (màu đỏ) và những đường chuyền hỏng (màu xanh)
McTominay có xu hướng thực hiện những đường chuyền ngang khiến nhịp độ của lối chơi chậm đi, rất hiếm khi phát triển bóng:
Ảnh (Opta): Pass map của McTominay trong trận thua Watford 2-0 vào ngày 22 tháng 12.
Mặt khác, Pogba mang một tư duy tấn công mạnh mẽ và táo bạo hơn rõ rệt, tiền vệ người Pháp đã thực hiện rất nhiều những đường chuyền chéo và dọc sân sau khi vào sân thay người ở phút thứ 64 trong trận thua đó:
Ảnh (Opta): Pass map của Pogba trong trận thua Watford 2-0 vào ngày 22 tháng 12.
Với một tuyến giữa ba người tạo nên bởi sự kết hợp giữa một tiền vệ con thoi – Fred, một tiền vệ mỏ neo đảm nhận nhiệm vụ chính là tranh cướp bóng (ball-winning anchor) – McTominay, và một “nhạc trưởng lùi sâu” (deep-lying playmaker) – Paul Pogba. Nắm phần lớn quyền kiểm soát bóng nhưng thiếu đi khả năng xâm nhập và xuyên phá, Quỷ Đỏ đã hoàn toàn bất lực trong việc “mở khóa” hàng phòng ngự của Watford, và thua trận.
Solskjaer đã tìm ra được một phương án tốt hơn, mang đến một chút cân bằng hơn về công tác tấn công ở hàng tiền vệ, triển khai Fred đá cặp với Nemanja Matic ở phía sau Fernandes trong hệ thống 3-4-1-2 vào trận thắng 2-0 trước Chelsea, và một lần nữa trong hệ thống 4-2-3-1 trong chiến thắng 3-0 trước Watford.
Số đường chuyền mà Man United thực hiện khi tái đấu Watford vào tháng 2 chỉ nhiều hơn cuộc đối đầu vào tháng Một một chút, 597 so với 562, nhưng xu hướng chuyền bóng mà hàng tiền vệ của họ thể hiện trong chiến thắng 3-0 đã cho thấy một sự thay đổi rõ rệt về phong cách thi đấu so với trong trận thua 2-0. Bất kể là vì những chỉ đạo của huấn luyện viên trưởng, hay là vì sự bổ khuyết cho nhau về phong cách giữa Matic và Fred – thay vì sự tương đồng đến kỳ quặc giữa Fred và McTominay – thì Quỷ Đỏ cũng đã thi đấu trực diện và có nhiều đường chuyền dọc sân đưa bóng lên phía trên hơn.
Lần này, Matic là người đóng vai trò tiền vệ mỏ neo trong hệ thống 4-2-3-1, thực hiện rất nhiều những đường chuyền mang tính an toàn, nhưng cũng giúp chuyển đổi trạng thái lối chơi và tung ra những đường chuyền chéo sân sang hai cánh để giúp Man United có thể phản công nhanh sau khi chiếm được quyền kiểm soát bóng:
Ảnh (Opta): Pass map của Matic trong trận thắng Watford 3-0 vào ngày 23 tháng 2.
Fred, người đã thể hiện sự tiến bộ rõ rệt trong mọi trận đấu ở mùa giải này, đã tạo nên hầu hết sự liên kết giữa hàng tiền vệ với hàng thủ, lùi sâu để nhận bóng và phân phối nó đến một người đồng đội. Trong trận thua vào tháng 12, cả anh lẫn McTominay đều có xu hướng thi đấu đặt nặng tính an toàn.
Ảnh (Opta): Pass map của Fred trong trận thắng Watford 3-0 vào ngày 23 tháng 2.
Trong công tác tổ chức tấn công ở phần sân đối phương, Fred cũng sẽ dâng cao sang phần sân bên kia, hoạt động ở gần khu vực vòng tròn trung tâm của sân, đảm bảo cho quả bóng tiếp tục được luân chuyển một cách trơn tru và Man United giữ được nhịp độ của họ. Những đường chuyền ngắn sẽ giúp giữ cho nhịp độ triển khai tấn công ở mức cao – còn các đường chuyền luân chuyển bóng của McTominay lại khiến cho mọi thứ bị chậm đi.
Sự khác biệt lớn nhất trong hai cuộc đối đầu với Watford chính là Bruno Fernandes. Anh có phong cách thi đấu trực diện hơn rất nhiều so với các tiền vệ đồng đội khác, luôn hướng về phía trước và không ngừng đưa ra các quyết định đầy táo bạo, mạo hiểm.
Ảnh (Opta): Pass map của Fernandes trong trận thắng Watford 3-0 vào ngày 23 tháng 2.
Những số liệu thống kê của các cầu thủ sẽ cho phép chúng ta thực hiện một vài sự so sánh. Fred kém hơn McTominay về khía cạnh thể hiện sức mạnh thể chất, nhưng cầu thủ người Brazil thực hiện nhiều đường chuyền ngắn hơn, như các thông số của họ tại Premier League mùa giải 2019/2020 cho thấy:
Vì chấn thương, Pogba đã không thể ra sân quá nhiều ở mùa giải này để tạo nên một ấn tượng đủ lớn, nhưng khi so sánh profile của tiền vệ người Pháp với Matic ở mùa giải 2018/2019, có thể thấy một sự bổ khuyết cho nhau về phong cách thi đấu. Một người thiên về phòng ngự một cách rõ rệt, còn một người mang xu hướng tấn công rất mạnh mẽ:
Fernandes là một tiền vệ mang tư duy thiên về tấn công thậm chí còn nặng hơn cả Pogba, một kiểu cầu thủ thích mạo hiểm và tung ra những đường chuyền xuyên phá các tuyến phòng ngự. Với sự hiện diện của Fernandes trong đội, nhiều khả năng radar của Pogba sẽ thể hiện hình ảnh của một tiền vệ toàn diện hơn, giúp cho tuyến giữa trở nên kết nối hơn. Cầu thủ người Pháp xuất sắc trong cả hai khía cạnh phòng ngự lẫn tấn công và thể hiện ấn tượng nhất là trong giai đoạn chuyển tiếp – Một tuyến giữa được tạo nên từ sự kết hợp của Matic hoặc Fred trong vai trò mỏ neo, Fernandes là mũi nhọn trong công tác triển khai tấn công, và Pogba là một con thoi, tạo ra tính kết nối, sẽ mang đến một sự cân bằng lý tưởng.
HỌ SẼ KẾT HỢP VỚI NHAU NHƯ THẾ NÀO ĐỂ GIÚP MANCHESTER UNITED TRỞ NÊN NGUY HIỂM HƠN?
Một trong những vấn đề của Man United trong vài mùa giải qua là họ đã quá phụ thuộc vào Pogba ở khâu sáng tạo, để cho công tác tổ chức tấn công của đội dựa dẫm vào anh rất nhiều. Do đó, các đối thủ có thể tìm cách “dẫn dụ” cho tiền vệ người Pháp cầm bóng lâu hơn, hoặc thử thực hiện một tình huống phô diễn kỹ thuật không cần thiết ở một vị trí nguy hiểm, và trừng phạt sai lầm bằng một pha phản công nhanh.
Với việc vai trò tiền vệ công giờ đây là chắc suất thuộc về Fernandes, Pogba sẽ không cần phải thực hiện quá nhiều quyết định rủi ro để tạo ra các cơ hội, và sẽ có được những khoảng trống ở trước mặt khi tấn công – anh là kiểu cầu thủ sẽ thể hiện tốt hơn khi ở phía sau đợt tấn công thay vì dẫn đầu nó. Fernandes đang biến Man United thành một đội bóng tấn công tinh tế hơn, một sự chuyển biến sẽ giúp Pogba có thể thoải mái tung ra những đường chuyền dài tận dụng tốc độ của Quỷ Đỏ trong các đợt tấn công, giống như anh đã thực hiện trong chiến thắng 4-0 trước Chelsea hồi đầu mùa giải, đưa quả bóng vượt qua hàng phòng ngự đối phương và vào đường chạy của Marcus Rashford một cách hoàn hảo như hình minh họa bên dưới:
Pogba chuyền dài cho Rashford
Rashford nhận bóng và ghi bàn
Đó là một trong hai pha kiến tạo của cầu thủ người Pháp trong chiến thắng ấy, và cũng là lần duy nhất mà anh kiến tạo kiểu đó ở mùa giải này vì những chấn thương đã khiến anh phải ngồi ngoài trong phần lớn chiến dịch.
Các đội bóng có thể phòng ngừa Man United có được những cơ hội kiểu này bằng cách tổ chức một hàng thủ lùi sâu, và đó cũng chính là thứ đấu pháp đã khiến đội chủ sân Old Trafford phải rất chật vật, gần như bất lực trong việc xuyên phá những đối thủ triển khai một khối đội hình phòng ngự thấp (low-block).
Trong suốt một khoảng thời gian dài ở mùa giải này, cách hiệu quả nhất để đánh bại đoàn quân của Solskjaer là … nhường quả bóng lại cho họ, và trong những trận đấu vượt trội hơn đối phương về quyền kiểm soát bóng, kết quả mà Quỷ Đỏ nhận được thường là thua hoặc hòa.
Từ sau trận thắng 4-0 trước Chelsea, các đối thủ Wolves, Crystal Palace và Southampton đều triển khai một tuyến phòng ngự lùi sâu, bố trí quân số đông đảo ở hàng tiền vệ và nhường cho Man United nắm phần lớn quyền kiểm soát bóng.
Fernandes là một cầu thủ có thể xoay sở và xử lý bóng rất tốt ở những không gian chật hẹp kiểu vậy tại khu vực 1/3 cuối sân đối phương, và chính vì sự hiện diện của anh, Man United đã có được khả năng phá vỡ những hàng phòng ngự đông người và chặt chẽ. Chơi lùi sâu trước đội chủ sân Old Trafford hiện tại đã chẳng còn là một giải pháp hoàn hảo nữa, và cộng thêm mối đe dọa từ khả năng chuyền dài kiệt xuất của Pogba, một hàng thủ dâng cao cũng không hề là một sự lựa chọn lý tưởng. Quỷ Đỏ giờ đây sẽ trở nên khó đoán và khó đối phó hơn rất nhiều.
KẾT LUẬN
Nếu Paul Pogba có thể sẵn sàng cho cuộc tái khởi động của Premier League, lần đầu tiên ở mùa giải 2019/2020, Solskjaer sẽ có trong tay một đội hình lý tưởng để chọn lựa nhân sự và thi triển những ý tưởng của bản thân.
Fernandes đã giúp cho khâu tấn công của Quỷ Đỏ trở nên khó đoán hơn, Pogba sẽ giúp cho toàn đội tốt hơn, và nhiệm vụ của Solskjaer chính là tìm ra cách để có thể tận dụng tối đa hai nhân tố kiệt xuất này.
Dịch từ: How Manchester United can become more threatening by playing Paul Pogba and Bruno Fernandes together/ Telegraph
Vì từng có thời gian làm trợ lý cho Pep Guardiola tại Manchester City, Enzo Maresca thường được dư luận xem là “môn đồ” của chiến lược gia người Tây Ban Nha – giống như Mikel Arteta, đối thủ của ông trong trận hòa 1-1 của Chelsea với Arsenal tại Stamford Bridge hôm Chủ Nhật tuần trước và là một cựu thành viên trong đội ngũ hậu trường của Guardiola tại đội chủ sân Etihad.
Cho đến hết thời gian của hiệp 1 trận đấu giữa Brighton và Man City, đội khách có vẻ như đã có một thể trận đủ tốt để hướng tới việc chấm dứt chuỗi bất bại của mình.
Thông thường, mọi người cho rằng việc cao lớn là một lợi thế. Nhưng vấn đề là đôi khi những quan niệm thông thường này lại không cho ra kết quả chính xác cho lắm.
Sau chiến thắng 2-1 của Liverpool trước Chelsea vào cuối tuần trước, Arne Slot đã đùa với Trent Alexander-Arnold rằng anh đã có thêm một đối thủ cạnh tranh ở vị trí hậu vệ phải: Mohamed Salah. Huấn luyện viên của Liverpool không chỉ ấn tượng với nỗ lực phòng ngự của Salah mà còn với cả bàn thắng và pha kiến tạo của anh.
Chuyên trang phân tích dữ liệu The Analyst đã có bài viết để phân tích các loại hình phạt góc phong phú để xem đội bóng và cầu thủ nào đang có màn trình diễn tốt và kém nhất tại Premier League mùa giải này.