“Nếu bạn muốn kiếm tìm một loài hoa kiên cường nhất, loài hoa có thể vượt qua những điều kiện khắc nghiệt để có thể tồn tại, để có thể vươn lên tỏa sắc- thì đó chỉ có thể là những bông hoa cẩm chướng mà thôi.” Và Homare Sawa là một bông hoa cẩm chướng như thế...
Mùa hè 2000, Florentino Perez trở thành cái tên được nhắc nhiều nhất trên các mặt báo thể thao. Đánh bại Lorenzo Sanz để ngồi vào ghế chủ tịch của Real Madrid và sau đó đạo diễn thương vụ lịch sử Luis Figo, Perez một tay đặt những viên gạch đầu tiên trong kỷ nguyên Galacticos vĩ đại ở Bernabeu.
Ngày hôm nay Matthias Sammer sẽ thổi nến mừng sinh nhật lần thứ 49 của mình. Sẽ có những cảm xúc buồn vui lẫn lộn khi ông vừa phải rời khỏi cương vị Giám đốc thể thao (GĐTT) của Bayern Munich vì lí do sức khoẻ.
Câu chuyện hôm nay không phải bắt nguồn từ bất cứ lời văn của cây viết nào mà chính là nỗi lòng, là tâm sự của cựu thủ quân đội chủ sân Anfield - Steven Gerrard sau những năm tháng có những niềm vui xen lẫn nỗi buồn nơi thành phố Cảng, được viết theo lời kể của phóng viên The Guardian Donald Mc Rae sau buổi phỏng vấn vào một buổi chiều ở Los Angeles.
Tôi đã từng gửi đến các bạn bài viết về Lưỡng Thủ Vạn Năng Phạm Văn Rạng. Niềm hạnh phúc lớn lao khi tự bản thân có thể viết lên vài dòng nhằm gửi lời tri ân đến con người vĩ đại của bóng đá Việt, và niềm vui càng nhân lên gấp bội khi nhận ra được tình yêu của các bạn dành cho ông, và nhất là dành cho nền bóng đá xứng đáng được thừa nhận, cũng như để tự hào. Tôi đã lướt hết những dòng nhận xét để đọc, rồi khựng lại khi có một bạn chợt hỏi: “Sân
Carlos Valderrama là một người đàn ông có mái tóc vàng “bồng bềnh” nhưng không có chút tính nghệ sĩ nào trên gương mặt. Nếu như người ta cứ mãi bồi hồi về một thời quá vãng với mái tóc vàng bay trên đất Ý của Pavel Nedved, thì Valderrama trông xù xì, thô ráp và đầy chất phiêu bạt.
“Đất nước này sẽ chẳng đi về đâu nếu vẫn còn những người lãnh đạo như ông ta”, Hakan Sukur công khai chỉ trích Tổng thống Thổ Nhĩ Kỳ, Recep Tayyip Erdogan trên kênh Twitter vào tháng Hai năm 2016, một hành động sau đó đã khiến anh phải trả giá bằng việc đối mặt với án tù 4 năm. Trải qua những tháng ngày được đón nhận niềm vinh quang trên sân cỏ, con đường chính trị đầy bão táp đã đẩy cựu danh thủ Galatasaray bước vào cuộc đời của một kẻ lưu vong nơi đất khách quê người.
Joe Hart xuất hiện ở ban công với chiếc khăn Torino quàng quanh cổ và một nụ cười gượng gạo trước ống kính. Đó là cái kết cuối cùng cho câu chuyện mà báo chí đã đưa tin trong suôt nhiều ngày vừa qua xung quanh anh, Pep Guardiola và Claudio Bravo.
Patrick Vieira, 17 tuổi, ra mắt Cannes trong một trận đấu hạ màn Ligue 1 trước AS Monaco. Trên khán đài, một HLV ở độ trung tuần xem 45 phút rồi ra về, trong đầu ông đặt ra những con tính để mang tiền vệ người Pháp về phục vụ cho mình bằng được.
Trưởng thành trong một gia đình lao động bình thường ở khu ổ chuột Trappes, thuộc vùng ngoại ô thành phố Paris, cậu bé Anelka ngay từ nhỏ đã sớm thấu hiểu thế nào là sự bất công của cuộc sống. Cũng giống như rất nhiều đứa trẻ nhập cư đường thời khác, nguồn gốc Martinique (một hòn đảo thuộc Pháp nằm trên vùng biển Caribe) từng khiến cho cả gia đình Anelka phải đón nhận ánh mắt kỳ thị từ phía những người châu Âu “thuần chủng”. Mặc dù vậy, bất chấp hoàn cảnh sống khắc nghiệt thì những phẩm chất tự
“Báo đen” là hình ảnh mà mọi người vẫn thường liên tưởng đến Eto’o khi còn tung hoành trên các sân cỏ La Liga và Serie A. Một phong cách rình rập, nhẹ nhàng, uyển chuyển như một con báo đang thăm dò, tiếp cận con mồi và khi mà cơ hội đang ở trước mũi giày thì sẽ xuất hiện một pha bứt phá mạnh mẽ, nhanh nhẹn hệt một con báo tham gia vào bữa ăn thịnh soạn, không chần chừ, không do dự để tiếp theo là cú rướn người cùng một cú sút như tên bắn tầm thấp vào góc chết khung thành, nơi mà thủ thành dù mu
Chuyến du đấu chuẩn bị cho mùa giải mới của AC Milan tại Trung Quốc vào tháng 7/2015 dưới thời huấn luyện viên Sinisa Mihajlovic đã đánh dấu sự ra mắt của một cầu thủ trẻ mà sau đó đã làm cả châu Âu phải kinh ngạc. Cầu thủ đó không chơi ở những vị trí như tiền đạo, tiền vệ vốn có những cái tên nổi từ rất sớm mà là ở vị trí người gác đền. Đặc biệt hơn nữa, chàng trai, à không, nói đúng hơn là cậu bé đó mới 16 tuổi trong vóc dáng của một người trưởng thành với chiều cao tới 1,96m, đến nỗi mẹ của c
Cứ mỗi khi mùa giải mới bắt đầu, người hâm mộ bóng đá lại phải tự hỏi rằng liệu có gì còn sót lại gì hay ho ở Bundesliga khi mà Bayern Munich luôn áp đảo quần hùng với số lần vô địch đã gần bằng phân nửa số mùa giải (25 lần vô địch sau 52 mùa giải Bundesliga).
Bạn có thể yêu thích bóng đá hoặc không, bạn có thể biết Higuita hoặc không, nhưng chắc chắn đã từng một lần bạn đã xem cứu thua kiểu bọ cạp của thủ thành Colombia. Một khoảnh khắc của sự điên rồ, ngẫu hứng, kĩ thuật và phía sau một huyền thoại luôn có một câu chuyện…
Vào một ngày tháng Tám năm 2005, Chelsea đối đầu với một Wigan Athletic mới lên hạng. Trong một thế trận khá bế tắc, đoàn quân áo xanh không tài nào khoan thủng được hàng thủ của The Latics. Vào giờ nghỉ giữa hiệp, Người Đặc Biệt tung Hernan Crespo vào sân thay cho Damien Duff. Trận đấu càng trôi về những phút cuối, thì đội khách lại càng tỏ ra vô duyên trong những lần dứt điểm. Cho đến khi tất cả đều nghĩ về một kết quả hòa thì vào phút thi đấu chính thức cuối cùng, Crespo xoay sở và tung cú cứ
Sân Volksparkstadion một ngày cuối tháng Sáu, trận tứ kết World Cup 2006 đã dần đi đến hồi kết khi Italia dẫn trước Ukraine với tỷ số 2-0. Ngay cả HLV Marcello Lippi có lẽ cũng cảm thấy thư giãn đôi chút với trận đấu có thể coi là dễ thở nhất từ đầu giải.
Ngay khi vừa trở lại giải đấu cao nhất của bóng đá Anh, Middlesbrough đã hoạt động cực kì mạnh mẽ trên thị trường chuyển nhượng. 4 cái tên lớn nhất đã cập bến Riverside trong một tháng qua bao gồm Antonio Barragan, Fabio Da Silva, Victor Valdes và gây sốc nhất là Alvaro Negredo.
“Bring him home!” (Hãy mang cậu ấy trở về nhà!) – Đó là một trong những lời khẩn cầu của rất đông các CĐV Chelsea được gửi gắm trên các mặt báo sau khi mùa giải 2015-16 kết thúc, họ vẫn nhớ anh sau 2 năm xa cách.
Nhắc tới Carlo Ancelotti là nhắc tới một huấn luyện viên không chỉ là một chiến thuật gia với sự linh hoạt và ứng biến trong chiến thuật, mà còn là một nhà lãnh đạo với triết lý và phong cách rất riêng. Ông không chạy đi chạy lại dọc đường pitch để gào thét chỉ đạo các học trò như Klopp hay Conte, không đưa ra những chỉ đạo chiến thuật bằng một loạt những kí hiệu cơ thể phức tạp giống như Pep Guardiola.
“Nếu như được lựa chọn trở thành chủ tịch của Barcelona một lần nữa, tôi xin cam kết đội bóng sẽ tiếp tục chiến thắng. Tôi sẽ khôi phục lại lò La Masia và giúp đội bóng thành công trong vòng một thập kỷ tới. Đó là lý do vì sao tôi kêu gọi các bạn ủng hộ tôi. Cảm ơn các bạn rất nhiều. Visca Barça y visca Catalunya!”