Ngay đến bây giờ cũng không có nhiều người biết đến sự hiện diện quan trọng của cựu chủ tịch Kurt Landauer trong lịch sử Bayern Munich nói riêng và bóng đá Đức nói chung. Vết thương lòng và sự tủi hổ sinh ra từ thời kì Đệ Tam Đế Chế khiến người Đức có lúc muốn chôn vùi hết kí ức, mãi không phải nhớ về nó nữa; nhưng bằng cách này hay cách khác, những lưu giữ về Landauer, về tình yêu vô điều kiện và những đóng góp to lớn của ông cho Bayern Munich vẫn hiện diện trong lòng người hâm mộ.
Khi Messi và gia đình đang trú ở khách sạn một vài tuần nhằm chuẩn bị trở vào một căn hộ và chờ bản hợp đồng hoàn tất – câu lạc bộ đã thất bại trong việc trả chi phí điều trị hóc-môn cho cậu bé. Việc đó thật đáng xấu hổ. Lecueva đã không thể trả đủ cho lượng thuốc đầu tiên, chi phí lên đến gần 2,000 Euro, và ông thì cháy túi ...
Và việc chơi bóng đã giúp tôi vững bước. Tôi biết rằng có những thứ tôi làm được trên sân nằm ngoài khả năng của bọn trẻ đồng trang lứa. Tôi còn nhớ lần đầu tiên tôi đã nghe một đứa trong bọn nói với bạn nó rằng, “Mày có thấy thằng kia không? Nó đá như yêu quái.”
Tôi có một câu chuyện dành cho các nhà làm phim Hollywood. Một câu chuyện hài lãng mạn nhưng có có thật. Nó được bắt đầu khi một chàng trai Croatia bước chân vào một quán bar…
Những cơn mây đen kéo đến đầy u ám. Thậm chí vị chủ tịch tương lai Laporta và cánh tay phải của ông là Evarist Murta, những người đã cùng nhau xây dựng đế chế Barca những năm về sau nhờ vào tài năng của Messi, lúc ấy cũng phản đối việc ký kết, họ nói đó là “nỗi xấu hổ” khi câu lạc bộ chỉ lo tuyển dụng một cầu thủ quá trẻ.
“Cuộc đời của tôi hoàn toàn là ý Chúa”, nở một nụ cười giản dị, Paulinho thực sự tin tưởng vào cuộc đời, số phận và cả giấc mơ mà Chúa đã trao cho anh.
Hè vừa rồi, thương vụ Coutinho sang Barcelona đổ vỡ. Trong cùng khoảng thời gian đó, Alexis Sanchez muốn thoát khỏi Arsenal, và nơi anh muốn tới là… bất kỳ đâu cũng được, miễn không phải là Emirates. Và cũng như người đồng nghiệp đến từ Brazil, Sanchez thất bại trong việc tìm một điểm đến lý tưởng hơn cho mình.
Mái tóc dài, bờ mái rũ xuống cặp mắt như chiếc rèm cửa, không một thằng bé nào thèm để ý đến Lionel Messi. Trong mắt chúng, cậu không khác gì những đứa trẻ còn lại trong trại huấn luyện của Barcelona.
“Chơi bóng rất đơn giản,” Johan Cruyff từng khẳng định. “Nhưng chơi thứ bóng đá đơn giản lại là điều khó nhất.” Đó là suy nghĩ luôn hiện diện trong tâm trí của Marcos Senna khi anh bước vào sân. “Phong cách thi đấu của tôi đơn giản và có mục đích,” anh nói. “Tôi không thích khi mà các cầu thủ cố gắng làm những điều dễ dàng theo một cách phức tạp.”
Mành lưới của Fernebahce, đêm Moscow huyền thoại, hay cú móc người kinh điển vào lưới người hàng xóm? 250 bàn thắng với bao cảm xúc thăng trầm, và giờ mọi thứ ở lại phía sau như một giấc mơ chưa trọn vẹn ở Nhà hát.
“Tất cả chúng tôi đều nhảy lên ăn mừng. Các cổ động viên Arsenal tỏ ra bình thường dù một trong những người bạn tôi, ngồi cạnh một cổ động viên Arsenal to lớn không dám thể hiện gì.”
Bước vào phòng thay đồ...các bạn sẽ thấy Robinho, Cicinho, Julio Baptista, Emerson, Ronaldo, Roberto Carlos. Và dĩ nhiên là cả Casillas, Raul, Beckham, Cannavaro. Marcelito bé nhỏ đang bước vào một nơi như thế. “Hỡi trời, tôi chỉ biết những người đàn ông này qua trò chơi điện tử!”
Tôi muốn cho bạn biết ông tôi đã ảnh hưởng đến cuộc đời tôi như thế nào. Nhưng tôi cũng muốn kể với bạn về Ronaldo. Hay chuyện Romario treo mình trên máy bay, và cả câu chuyện về chiếc Volkswagen màu cam...
Khi chứng kiến Mario Mandžukić tung chân hạ gục thủ môn của Real Madrid, tôi đã nghĩ, Wow… Có thể lắm chứ. Sau đó bóng bay vào lưới, và tôi lại nghĩ, OK, có thể đây là cơ hội của chúng tôi...
Trên Đường Pitch gửi tới bạn bài trả lời phỏng vấn của Henrik Larsson gồm những chia sẻ của ông về đồng đội cũ, sự nghiệp cầu thủ và cầm quân của mình trên trang FourFourTwo
Ở Liverpool, Pepe Reina đã tạo nên hình ảnh đặc trưng khó phai mờ trong ký ức Kopites. Thế nhưng, anh cũng tựa những cầu thủ đã gắn cả tuổi xuân ở màu áo đỏ như Agger, Kuyt hay Skrtel, giống như cây viết Euan McTear của These Football Times nói: họ đã cống hiến đúng nơi nhưng lại sai thời điểm.
Hold the door-Giữ cái cửa ở đó: có chắc là chúng ta đang làm điều này chứ? Đúng đấy. Đây là bài viết chỉ ra những điểm tương đồng giữa Premier League và bộ phim Trò chơi vương quyền.
Có thể chẳng phải người tài năng nhất - dù những kĩ năng chơi bóng của anh chưa bao giờ bị đánh giá thấp - nhưng anh là một quý ông đích thực của bóng đá, luôn luôn giúp đỡ các đồng đội và chưa bao giờ phải nhận một tấm thẻ đỏ nào trong suốt 590 trận đấu ở châu Âu. Cũng chẳng cần phải để ai đó ngợi ca là cầu thủ hào nhoáng nhất mọi thời đại, đơn giản vì phẩm giá Maxwell là một điều chẳng ai có thể bàn cãi.