Chức vô địch AYA Bank Cup là thành quả xứng đáng dành cho ĐT Việt Nam. Thầy trò HLV Hữu Thắng đã thể hiện tinh thần tuyệt vời để đem lại vinh quang cho tổ quốc nhưng sẽ là sai lầm nếu chúng ta sớm tự mãn với danh hiệu vừa giành được.
⇒ Theo dõi thông tin Euro 2016 và lịch euro 2016. |
Đã lâu lắm rồi, bóng đá Việt Nam nói chung và ĐT Việt Nam nói chung mới giành được một chức vô địch. Kể cả là giao hữu thì cảm giác vui mừng là điều dễ hiểu. Càng hoàn hảo hơn khi đây là giải đầu tiên của tân thuyền trưởng HLV Hữu Thắng, một sự khởi đầu tốt cho AFF Cup 2016 và SEA Games 2017, những giải đấu mà chúng ta đặt tham vọng lớn. Điều đáng ghi nhận nhất của đội bóng áo đỏ tại giải lần này là tinh thần. Các cầu thủ gần như luôn chơi với hơn 100% sự quyết tâm trong cả 2 trận đấu khó khăn trước Hồng Kông (TQ) và Singapore. Minh chứng là chúng ta tấn công không biết mệt mỏi trong suốt 90 phút, thậm chí là 120 phút ở chung kết khi chưa thể tìm ra bàn thắng quyết định trận đấu.
Thật ra việc ĐT Việt Nam vô địch ở các giải giao hữu không hề mới nhưng vấn đề là chúng ta sẽ thi đấu rao sao ở giải chính thức sau đó mới đáng bàn. Có một điểm chung, đó là tất cả các giải giao hữu đều là sự chuẩn bị cho AFF Cup hoặc SEA Games sau đó vài tháng. AYA Bank Cup 2016 cũng vậy. Chúng ta đã lên ngôi trên đất Myanmar nhưng đó chỉ là chặng “khởi động” cho giải đấu vào cuối năm nay mà thôi. Tất nhiên như đã nói, lối chơi, đấu pháp, bộ khung lực lượng mới là điều mà HLV Hữu Thắng cần quan tâm. Chứ không phải là danh hiệu đầu tiên rồi sau đó đắc chí rằng chúng ta sẽ rất mạnh tại AFF up 2016 sắp tới.
Chức vô địch AYA Bank Cup chỉ là bước đi đầu tiên |
Thậm chí quá khứ đã chứng minh điều ngược lại của các ĐTQG Việt Nam. Nếu vô địch ở một giải giao hữu là y như rằng sẽ thất bại ở giải lớn sau đó. Có thể kể đến danh hiệu gần nhất là chức vô địch Eximbank Cup 2010 nhân dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, Olympic Việt Nam lên ngôi trong giải tứ hùng gồm Olympic Malaysia, Olympic Singapore và Olympic Iran. Nòng cốt của đội hình vô địch năm đó là những Văn Thắng, Đình Tùng, Văn Bình, Danh Ngọc, Thành Lương, Văn Quyết, Hoàng Thiên, Thanh Trung đã thất bại muối mặt ở AFF Cup 2010 (bị loại từ vòng bảng) và SEA Games 2011 (thua đậm Myanmar ở trận tranh giải 3). Năm 2008, đội U22 Việt Nam do HLV Mai Đức Chung dẫn dắt đã giành chức vô địch Merdeka Cup đầy oai hùng tại Malaysia. Thế nhưng lứa cầu thủ đó lại gục ngã trước chính người Mã ở chung kết SEA Games 2009.
Năm mà bóng đá Việt Nam “no nê” danh hiệu nhất là 2005 với lứa cầu thủ đầy tài năng Văn Quyến, Quốc Vượng, Quốc Anh, Phước Vĩnh, Vũ Phong, Tấn Tài, Minh Phương, Tài Em, Thanh Bình, Anh Đức, Quang Thanh, Minh Đức, Công Vinh. Thầy trò HLV Alfred Riedl lần lượt chinh phục ngôi vương tại LG Cup và Agribank Cup trong quá trình chuẩn bị cho SEA Games 23. Nhưng rồi sau đó thì tất cả đã rõ điều gì đã xảy ra. U23 Việt Nam không còn là chính mình, không còn tinh thần chiến đấu hừng hực như các giải giao hữu trước đó. Để rồi thay vì quyết tâm giành HCV thì hầu hết lứa cầu thủ ấy lao vào bán độ. Và kết cục là chúng ta thua đau đớn trong trận chung kết dù đó là năm hiếm hoi mà U23 Việt Nam được đánh giá mạnh hơn U23 Thái Lan.
AFF Cup 2016 mới là sân chơi thật sự cho ĐT Việt Nam |
Không phải ngẫu nhiên mà dư luận râm ran chuyện các ĐTQG Việt Nam rất giỏi đá giao hữu nhưng vào giải chính thức lại thất bại. Nguyên nhân hàng đầu mà người trong nghề không ai còn lạ là tâm lý và sự chuyên nghiệp của cầu thủ. Trong một nền bóng đá còn nhiều sự nghiệp dư như của chúng ta thì đôi khi các giải phụ cầu thủ đá quyết tâm hơn giải chính. Thật lạ nhưng đó là sự thật đã tồn tại biết bao năm qua. Vì sao lại có sự thật tréo ngoe ngày? Xin thưa đó là vì các cầu thủ chỉ quan tâm đến “nồi cơm” của bản thân mình mà thôi. Họ thi đấu quyết tâm trong quá trình chuẩn bị, trong các trận giao hữu để lọt vào danh sách cuối cùng tham dự AFF Cup hoặc SEA Games. Sau khi gắn mác tuyển là sẽ được CLB tăng lương, tiền lót tay là hoàn thành mục đích. Còn đội tuyển thua ư? Khi đó thì chẳng còn quan trọng nữa.
Sau 120 phút thi đấu, ĐT Việt Nam đã giành chiến thắng 3-0 trước Singapore bằng tinh thần và bản lĩnh của một đội bóng lớn thực sự.
AYA Bank Cup trôi qua thật ngọt ngào khi tất cả các tuyển thủ đều chơi lăn xả hết mình, thậm chí trong thời điểm cuối trận hay hiệp phụ vẫn thấy họ chạy không biết mệt mỏi. Thế nhưng màn trình diễn tại Myanmar không nói lên bất cứ điều gì tại AFF Cup 2016. Chuyên môn là một chuyện, với bóng đá Việt Nam thì chúng ta còn phải tìm câu trả lời về tinh thần, động lực thi đấu của cầu thủ nữa. Vì thế danh hiệu đầu tiên của HLV Hữu Thắng là sự khởi đầu thuận lợi nhưng chỉ mong nó không tái hiện quá khứ như trước kia. Một hình ảnh “đầu voi đuôi chuột” trái ngược quen thuộc của các đội bóng áo đỏ tại giải giao hữu và giải chính thức.
Doãn Công