Không ai biết Mourinho muốn gì khi liên tục mỉa mai Preciado tới mức HLV của Sporting Gijon phải nổi cáu rồi chửi ông không ra gì trên mặt báo. Có thể Mourinho muốn người ta phải nói nhiều hơn về ông và nói ít đi về trận "Kinh điển", vốn là một phần trong chiến thuật di dịch sức ép mà Mou rất ưa dùng. Cũng có thể ông muốn chọc tức đối phương, làm cho bầu không khí nóng lên, để qua đó làm ấm trở lại tinh thần chiến đấu đang có dấu hiệu chùng xuống ở các học trò. Dù thế nào thì Mou cũng đã thành công rực rỡ. Ở El Molinon, trong một bầu không khí đặc quánh sự thù hận, Real Madrid đã phải trải qua 90 phút thực sự nhọc nhằn, nhưng bằng sự quả cảm và lòng kiên nhẫn, họ cuối cùng cũng đã có được 3 điểm, 3 điểm xứng đáng và quan trọng.
Real Madrid vẫn là đội bóng duy nhất ở TBN chưa phải chịu một trận thua nào trong thời điểm mùa giải đã trôi đi được gần 3 tháng, và là đội thứ hai trong năm giải lớn ở châu Âu làm được điều này (cùng với Manchester United). Nhưng không phải tất cả đều thuận lợi như ấn tượng từ những thống kê hào nhoáng. Hơn ai hết, Mou hiểu đội bóng của ông đang có vấn đề, không ít vấn đề, chỉ là những vấn đề ấy đã được che mờ bởi những kết quả tích cực đôi khi có được nhờ sự tỏa sáng cá nhân. Do Mou không có thói quen xoay vòng, thể lực chính là bài toán khó giải nhất. Những Alonso, Carvalho, Ronaldo... rõ ràng khó có thể sung sức trong cả 90 phút khi đã liên tục phải cày ải với mật độ 3 ngày/trận. Mà khi đôi chân mỏi mệt, những cái đầu cũng rất dễ "xuội" theo.
Cái chất "đặc biệt" làm nên con người và thành công cho Jose Mourinho
Trong hoàn cảnh chưa có giải pháp nào cho vấn đề thể lực của các trụ cột, vì xoay vòng là chưa thể khi còn phải so kè từng điểm một với Barca, Mou có lẽ cho rằng cần phải "làm mới" cái đầu của họ trước đã. Bằng cách nào thì tất cả đã thấy. Mou cố tình phản ứng quyết liệt với trọng tài trong trận gặp Murcia ở Cúp Nhà Vua, nhận thẻ đỏ và kèm theo đó là án treo quyền chỉ đạo, tạo ra khó khăn đầu tiên. Rồi Mou lại móc máy Preciado, khiến HLV của Gijon tức điên lên và thề sẽ "đá với 300% khả năng khi gặp Real", tạo ra khó khăn thứ hai. Hành động "thiếu tôn trọng" của Mou với Gijon còn dẫn tới một hệ quả là cả xứ Asturias sôi sục như muốn nhấn chìm Mou và đội bóng của ông, đó là khó khăn thứ ba. Và cũng là động lực thứ ba.
Không ai biết điều gì sẽ xảy ra ở El Molinon nếu Mourinho không cố tình vẽ ra một kịch bản nghẹt thở như thế. Không biết liệu các cầu thủ Gijon có chơi với tinh thần của những cảm tử quân như họ đã chơi hay không? Nhưng ngược lại, cũng không thể biết liệu các cầu thủ Real Madrid có thể chơi với sự quả cảm và lòng quyết tâm cao ngút như họ đã thể hiện hay không? Thực tế là ở El Molinon, Real Madrid đã chơi không thực sự hay, và họ cũng có không ít lần luống cuống trước sự máu lửa của đối thủ. Nhưng họ luôn có thừa quyết tâm và sự nhẫn nại. Hãy nhìn Higuain! Anh sút trúng cột, không thắng được thủ môn, bị trọng tài từ chối một bàn thắng, nhưng anh không nản lòng, và cuối cùng đã được tưởng thưởng xứng đáng với bàn thắng quyết định khi trận đấu chỉ còn 8 phút.
Chặng đường nào trải bước trên hoa hồng. Chính vì là người đã nhiều lần đứng trên tột đỉnh vinh quang, Mourinho lại càng thấu hiểu điều này hơn ai hết. Và chính vì là người sinh ra để chiến thắng, Mou lại càng biết rằng một người muốn chiến thắng phải chấp nhận và phải biết làm tất cả vì nó. Nhiều HLV đã chiến thắng tất cả. Nhiều HLV sẵn sàng làm tất cả để chiến thắng. Nhưng vì sao Mou vẫn là một "người đặc biệt"? Vì ông có những cách đặc biệt để chiến thắng. Cách của riêng Mou.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)