Barca đã có màn tàn sát không thương tiếc trước chủ nhà Vallecano. Ở Vallecas, đội bóng của Tito Vilanova đã nã vào lưới Vallecano đến 5 bàn. Một chiến thắng thuyết phục của Barca, qua đó giúp họ giữ vững thế thượng phong trong cuộc đua đến chức vô địch Liga mùa này.
Hàng thủ luôn là nỗi lo lớn nhất của Barca vào lúc này khi phòng tuyến ấy liên tục phạm phải những sai lầm trong các trận đấu gần đây. Vấn nạn chấn thương, sự sa sút của một vài cá nhân đã nhiều lần đẩy Barca vào thế nguy khốn. Khó khăn chồng chất khó khăn khi mà trận này họ thiếu vắng Mascherano do án phạt.
Trước một chủ nhà Vallecano chơi áp sát nhanh và tổ chức phòng ngự khu vực chặt chẽ, Barca đã gặp khá nhiều những trở ngại trong việc triển khai lối chơi và thực hiện các ý đồ chiến thuật. Đêm Vallecas, bộ 3 huyền ảo dưới thời Pep Guardiola là Messi-Villa-Pedro đã được sát cánh cùng nhau. Ở khu trung tuyến, sự vắng mặt của Iniesta có lẽ cũng không ảnh hưởng nhiều đến Barca khi mà phong độ của Cesc Fabregas đang rất ấn tượng. Trong khi đó, hàng thủ là một sự chắp vá mang tính tình thế với sự hiện diện của bộ tứ Montoya-Song-Adriano-Alba.
Thưc tế, trận này Barca không quá áp đảo về thời lượng kiểm soát bóng. Điều này đến từ hai nguyên nhân: Thứ nhất, chủ nhà Vallecano thi đấu khá tự tin, phòng thủ kín kẽ và vẫn biết cách gây khó khăn cho Barca. Thứ hai, do tính chất của trận đấu không quá quan trọng và để duy trì trạng thái thể lực cho những trận sắp tới nên Barca tỏ ra đủng đỉnh và thong dong hơn trong cách chơi. Tuy nhiên, Barca vẫn không mất quá nhiều sức lực để giành chiến thắng với một cú đúp của Messi và 3 bàn còn lại chia đều cho Villa, Xavi cùng với Fabregas.
Cách chơi tấn công của Barca trận này cũng khộng có nhiều điểm khác biệt so với mọi khi. Các phương án tấn công đều mang lại hiệu quả dựa trên khả năng di chuyển linh hoạt của các cầu thủ, và đặc biệt khả năng cụ thể hoá các cơ hội thành bàn thắng đã được cải thiện một cách rõ rệt. Trong khi đó, vấn đề hàng thủ của Barca cũng tạm thời lắng dịu. Sự tập trung và khả năng đeo bám được cải thiện, cánh trái của Alba nhiều lần bị khoét nhưng nhìn chung vẫn chưa đến mức quá nguy hiểm; trong khi đó Busquets lùi khá sâu, đá như một trung vệ bên cạnh Adriano, càng làm tăng độ chắc chắn trong cách tổ chức phòng ngự của Barca. Tất nhiên, hàng công của Vallecano khá tầm thường nên chưa thể xuyên thủng mành lưới Barca, nhưng nói như thế cũng không thể phủ nhận những nét tích cực đã được thể hiện ở phòng tuyến này của đội bóng xứ Catalunya.
Cần giảm tải cho Messi
Messi vẫn chạy, vẫn sút và vẫn ghi bàn. Điều này dường như đã trở thành bản năng của siêu sao người Argentina. Tuy nhiên, đằng sau những bước chạy ấy, những pha xuyên phá ấy là cả một sự nặng nhọc trên đôi chân. Messi là biểu tượng của Barca, là đức tin về văn hoá chiến thắng của người hâm mộ. Khi anh ghi bàn, Barca luôn giành chiến thắng, thậm chí là những thắng lợi đẹp mắt và giòn giã; ngược lại, khi anh không còn là chính mình, Barca trở nên lạc lối. Đêm Vallecas, Messi lại ghi bàn (một cú đúp), nâng bàn thắng của anh ở Liga mùa này lên con số 13, hơn thế nữa, anh đang hướng đến việc vượt qua các kỉ lục ghi bàn của những huyền thoại như Pele hay Gerd Muller. Nhưng phải chăng Barca đang lạm dụng Messi quá mức?
Ở Barca có vô vàn những ngôi sao, nhưng chỉ có Messi mới có thể làm được những điều siêu phàm, cứu rỗi đội bóng qua những cơn bĩ cực. Khi đó, trận nào anh cũng phải ra sân, cũng phải chiến đấu và bản thân Messi vẫn tận lực cống hiến, vẫn thể hiện sự hăng say trong từng nhịp chạy. Nhưng khi đấy, một giả thuyết đặt ra, nếu một ngày nào đó, Messi không còn sung sức nữa thì Barca lấy ai để mà bấu víu cho niềm tin thắng lợi? Tất nhiên, suy cho cùng, ngôi sao lớn nhất vẫn là tập thể, nhưng trong cái tập thể ấy luôn có một ngôi sao sáng nhất. Barca vẫn có thể giành chiến thắng khi không có Messi nhưng liệu chiến thắng ấy có đến dễ dàng, có long lanh như những lúc có Messi hiện diện?
Vậy giải pháp nào để duy trì cho một Messi luôn đạt trạng thái thăng hoa nhất? Barca phải cần tìm ra những người chia lửa với Messi khi cần, giữ sức và cho anh nghỉ ngơi trong những trận đấu không quá quan trọng, giảm tải những áp lực vô hình mà anh phải hứng chịu. Khi đấy, Messi có được những khoảng lặng cần thiết, những giây phút yên ả mà không hề vướng bận bất cứ điều gì. Nói thì dễ, làm mới khó. Bởi lẽ, Barca sẽ không còn là một Barca ảo diệu khi thiếu vắng anh, và còn bởi người hâm mộ lúc nào cũng muốn Messi bước ra sân thi đấu!.
Không cần phải ồn ào và huyên náo, vẫn thắng đậm!
Barca đang hướng đến những chiến thắng theo cách đơn giản nhất có thể trong bối cảnh sự khủng hoảng lực lượng vẫn đang dày vò họ. Những sự thay đổi luôn cần thiết và cấp bách nhưng vấn đề đặt ra ở chỗ, liệu những sự thay đổi ấy có mang lại những kết quả tích cực được hay không? Những đổi thay mang tính bước ngoặt đã được thực hiện dưới thời Tito từ trong tư tưởng hình thành và phát triển lối chơi cho đến cơ chế hướng đến chiến thắng. Khi đó, sự hiệu quả bao giờ cũng được đặt lên hàng đầu. Barca dưới thời Tito có thể không phải lúc nào cũng hừng hực tấn công, lúc nào cũng nã vào lưới đối phương thật nhiều bàn như thời Pep trước đây; mà Barca còn biết thực dụng hơn, biết thể hiện tính chiến đấu đến hơi thở cuối cùng, biết cách vượt qua những lằn ranh sinh tử và những giới hạn ngỡ như chẳng thể nào chinh phục được. Khi đấy, Barca không hoàn hảo nhưng vẫn hết sức đáng xem.
Chiến thắng trước Vallecano càng khẳng định vai trò và dấu ấn của Tito. Trận thứ 9 bất bại liên tiếp ở Liga, trong đó có đến 8 chiến thắng, cho thấy được năng lực và khả năng chèo lái con thuyền Barca của Tito là hiệu quả đến mức nào. Khoan hãy nói về những thành công, vì đó là chuyện của tương lai, bây giờ chúng ta hãy nói về một Tito-Barca dạn dĩ, mới lạ và mang một phong thái vô cùng đặc biệt. Tito đã kế thừa những thành quả mà người tiền nhiệm Pep Guardiola để lại nhưng ông không hề rập khuôn, khộng đi theo lối mòn xưa cũ mà vận hành nó theo ý thức của bản thân. Đó chính là sự khác biệt rất lớn giữa Barca hiện tại so với Barca dưới thời Pep: Thực dụng nhưng cũng không kém phần đẹp mắt và hiệu quả.
Cái đẹp đôi khi không cần phải là sự bóng bẩy, trau chuốt mà nó có thể đến từ những điều hết sức bình dị, giản đơn. Barca không cần phải hì hục tấn công, không cần phải vắt kiệt sức nhưng vẫn có thể làm mành lưới Vallecano rung lên đến 5 lần! Sự đủng đỉnh trong lối chơi, cơ chế điều tiết trận đấu và đặc biệt là cách hướng đến chiến thắng hết sức bình dị mà không cần phải phô trương thanh thế. Chặng đường phía trước của Barca vẫn còn rất dài, họ cần phải giữ được trạng thái cân bằng ở mức cao nhất. Đôi khi chiến thắng với họ không cần phải ồn ào và huyên náo, thay vào đó sự hiệu quả và khoa học phải đặt lên hàng đầu. Có những khoảnh khắc nhẹ tênh như thế…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)