Jose Mourinho ra đi và để lại cho Giuseppe Meazza nhiều nỗi nhớ. Mỗi khi một nửa thành Milan chìm trong bế tắc là người ta lại nhớ tới ông, người chỉ cần hai năm đã thay đổi hoàn toàn bộ mặt câu lạc bộ. Nhưng giờ thì khác. Người mới Andrea Stramaccioni khiến cho các cổ động viên Inter nhớ rằng họ đang sống ở hiện tại và lạ thay, những gì chiến lược giả trẻ tuổi này đã và đang làm có gì đó khá tương đồng với Mourinho.
Từ lúc Serie A khởi tranh, đội chủ sân Meazza nhanh chóng giành được vị trí dẫn đầu trước những ứng viên sáng giá cho danh hiệu vô địch. Đầu tiên, Juventus mất chiến lược gia tài năng Antonio Conte vì án treo giò liên quan đến dàn xếp tỷ số. Trong khi đó, Milan không còn bộ đôi lợi hại Zlatan Ibrahimovic và Thiago Silva.
Về mặt khách quan, Inter gặp may khi các đối thủ phải chịu những tổn thất đáng kể về tướng tá lẫn binh lực. Nhưng chỉ may mắn là chưa đủ. Hạ AC Milan trong trận derby della Madonnina trong thế 10 chống 11 và lội ngược dòng đánh bại Juventus ngay trên sân đối phương đòi hỏi nhiều hơn sự may mắn.
Tuổi trẻ và sự táo bạo giúp Andrea Stramaccioni thành công với Inter Milan
Từ kẻ vô danh sánh ngang huyền thoại
Mới 7 tháng trước, có người thậm chí đã gọi Chủ tịch Massimo Moratti là kẻ mất trí khi ông quyết định bổ nhiệm Stramaccioni giữ chức huấn luyện viên trưởng Inter. Nhưng Moratti thật ra cũng còn biết làmgì hơn khi kể từ thời Mourinho, sân Meazza đã chứng kiến bốn lần chiếc ghế nóng Inter đổi chủ. Từ Rafael Benitez, Leonardo, Gian Piero Gasperini đến Claudio Ranieri, toàn những tên tuổi lớn trong làng huấn luyện, nhưng không ai trụ lại Inter quá một năm. Thành tích của Inter thời điểm đó trồi sụt thất thường trong nỗi nhớ da diết Mourinho. Vì vậy, đặt niềm tin vào một tay vô danh một phần cũng giúp Moratti sẽ dễ bề thanh lý.
Thật ngạc nhiên, ngày Stramaccioni đến, mọi thứ đã thay đổi. Vị huấn luyện viên mới 36 tuổi và chưa hề có kinh nghiệm dẫn dắt bất kỳ đội bóng nào trên hồ sơ công việc lúc này đang khiến cả Serie A há hốc. Tính đến trước trận Inter hạ Sampdoria 3-2 hai tuần trước, đội bóng áo sọc xanh đen có bảy trận thắng liên tiếp, thành tích giúp Stramaccioni sánh ngang huyền thoại Helenio Herrera lúc dẫn dắt Inter mùa 1961-1962. Kế tiếp, thắng lợi trước Bà đầm già đưa nhà cầm quân có vẻ bề ngoài lịch lãm san bằng thành tích của những người tiền nhiệm tại Inter như Ranieri, Gigi Simoni và cả Giovanni Trapattoni trứ danh với 8 trận toàn thắng.
Vì đâu một nhà cầm quân còn non kinh nghiệm có thể truyền cảm hứng cho Inter thi đấu thăng hoa khi đả bại Milan và đánh sập pháo đài bất bất xâm phạm của Juventus suốt 49 trận liền? Bất chấp cú vấp ngã bất ngờ ở Atalanta cuối tuần rồi, Inter Milan dưới thời Stramaccioni đã từ chỗ chơi đầy bất ổn, lạc lõng và thiếu cá tính, trở thành một đội bóng có chiều sâu, tinh tế, đầy cảm hứng và táo bạo.
Di sản của Mourinho
Stramaccioni đã rất khôn khéo tạo nên một đội bóng với sự kết hợp tinh tế giữa lứa cầu thủ trẻ và những người giàu kinh nghiệm. Chất táo bạo của tuổi trẻ kết hợp với chiều sâu của lớp tre già tạo nên sự nhuần nhuyễn trong lối chơi, từ trên sân đấu đến cả phòng thay đồ.
Trong kỳ chuyển nhượng mùa hè, Inter chia tay hàng loạt trụ cột như thủ môn Julio Cesar, hậu vệ phải Maicon và trung vệ Lucio, đồng thời đem về Samir Handanovic, Alvaro Pereira, Juan Jesus, Rodrigo Palacio, Walter Gargano và Antonio Cassano để thay thế. Hơn hết, Stramaccioni hiểu rành mạch Serie A vốn dĩ là cuộc đua hao tốn nhiều sức lực. Vì vậy, Inter khó lòng cạnh tranh với Juventus nếu sở hữu một đội hình toàn những ông già. Ngoài ra, sự bổ sung binh lực lúc này với đội bóng vô cùng cần thiết bởi Inter cần trình diện một bộ mặt mới sau liên tiếp nhiều năm liền sử dụng toàn những người cũ.
Ngoài ra, triết lý bóng đá của Stramaccioni có một số nét tương đồng với những gì Mourinho từng thực hiện cách đây 4 năm. Để xây dựng thành công cho một đội bóng, tất cả phải khởi đầu từ một hàng thủ vững chắc. Hè qua, Inter thay máu hàng thủ gần như toàn bộ. Không phải đợi lâu, trái ngọt đến với Inter ngay sau đó. Hàng thủ trở lại với sự chắc chắn thường thấy, chưa được như thời Mourinho, nhưng rõ ràng hơn hẳn so với thời kỳ bất ổn trước kia.
Góp công lớn giúp Inter có vị trí thứ hai trên bảng xếp hạng không thể không nhắc đến hai trụ cột nơi hàng thủ là Andrea Ranocchia và Juan Jesus. Với Ranocchia, cầu thủ người Ý ngày càng trưởng thành và cho thấy anh không chỉ chơi tốt trong vai trò trung vệ mà còn có thể đá khá hay ở cánh. Trong khi đó, tân binh đến từ Brazil, Juan Jesus, hòa nhập nhanh và màn trình diễn của anh khiến người ta dần quên đi Lucio. Trong những chiến thắng của Inter trước Milan, Fiorentina rồi Juventus, Ranocchia và Juan Jesus đều được Stramaccioni tin tưởng giao đá chính và cả hai đều không làm ông thầy thất vọng.
Tinh binh trong tay chỉ là một phần. Dấu ấn đậm nét nhất của Stramaccioni phải kể đến cách bố trí đội hình rất tinh tế. Chiến lược gia này đã và đang cho thấy sự hiệu quả tối đa từ chính sách xoay tua cầu thủ. Qua từng trận đấu, Stramaccioni linh hoạt thay đổi nhiều hệ thống chiến đấu khác nhau với 4-4-2, khi lại chuyển sang 3-5-2 hay 4-5-1 rồi 3-4-3. Thông thường, một đội bóng cần một sơ đồ cố định để vận hành để các cầu thủ chơi quen thuộc và nhuần nhuyễn. Tuy nhiên, Inter của Stramaccioni đã là một ngoại lệ.
Một điều quan trọng khác là giờ Inter đã trở thành một khối tập thể đoàn kết, không phụ thuộc bất kỳ cá nhân nào. Ví dụ về Wesley Sneijder là một điển hình. Ai cũng biết tiền vệ người Hà Lan được xem như linh hồn kết nối lối chơi Inter từ ngày chuyển đến sân Meazza. Nhưng với Stramaccioni, không ai ở Inter là bất khả xâm phạm. Vắng Sneijder, Inter vẫn hạ được Fiorentina, vượt qua Milan và đả bại Juventus. Tất cả nằm ở sự quyết đoán, tinh tế và không thiên vị bất kỳ cầu thủ nào. Fredy Guarin từng là một trong những cầu thủ được cổ động viên yêu thích nhất tại Inter. Song Stramaccioni lại không nghĩ vậy. Ông vẫn thấy những hạn chế của Guarin và chỉ sử dụng cầu thủ này đúng theo chiến thuật khi cần.
Tuổi trẻ của Stramaccioni đã giúp ông thổi vào Inter lối chơi táo bạo chưa từng thấy trước đây, khác hẳn với những huấn luyện viên chơi quá thiên về phòng thủ như Ranieri, Benitez hay chính Mourinho. Ai dám nghĩ Stramaccioni dám dẫn quân quấy phá thành Turin với ba tiền đạo? Thậm chí, Giám đốc điều hành Beppe Marotta của Juventus sau trận thua 1-3 trước Inter còn bị sốc khi chứng kiến đối thủ dám chơi đôi công với đội nhà. “Thật đáng khen cho Inter khi đem đến Juventus Stadium ba tiền đạo, rất ít khi có một câu lạc bộ nào khác dám làm điều này”, Marotta nói.
Mùa đông ở Ý hãy còn chưa đến thời kỳ khắc nghiệt nhất. Song, đại bản doanh của Juventus lúc này bắt đầu cảm thấy lạnh với những gì Inter của Stramaccioni trình diễn. Khi khoảng cách giữa hai đội chỉ là những điểm số mong manh, bất cứ điều gì cũng có thể xảy ra. Mùa này, người ta nói nhiều về Juventus với những bàn thắng đầy tranh cãi thông qua quyết định của trọng tài. Nhưng nếu như vào cuối mùa Inter có lên ngôi thì đó cũng không phải là điều ngạc nhiên, bởi họ đã có Stramaccioni.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)