Fernando Llorente ngồi lặng câm trên ghế dự bị của Juventus, đôi mắt hờ hững nhìn những gì đang diễn ra trên sân, như thể anh đang theo dõi một đội bóng khác chứ không phải tập thể mà anh cũng là một phần trong đó. Nhưng cay đắng thay, đó đang là sự thật.
Llorente không có cơ hội ở Juve?
Llorente được đăng ký đá dự bị dường như chỉ vì đó là một quy định bắt buộc trong hợp đồng chứ không phải vì cần anh ra sân. Bởi nếu không, khi Juve dứt điểm tệ hại suốt từ đầu trận và càng lúc càng kém cỏi hơn, “sát thủ” tóc vàng đến từ Bilbao đã được sử dụng. Gần 50 quả tạt bóng từ hai biên và 16 pha đá phạt góc đã bị Juve hoang phí trên sân Copenhagen, trong khi hoàn toàn có thể biến chúng thành những bàn thắng với chiều cao, kỹ năng chiếm khoảng không và chơi đầu rất tốt của Llorente. Conte chắc chắn nhìn thấy điều đó, nhưng ông coi như mù. Thay vì chân sút người xứ Basque, Conte cố chấp đưa Giovinco vào thay Quagliarella, dù rằng ai cũng thấy tiền đạo nhỏ bé này sẽ mất hút giữa hàng thủ khổng lồ của chủ nhà. Trước trận này, khi Juve chơi bế tắc trước Sampdoria và Inter ở Serie A, Llorente cũng không được đoái hoài.
Điều không người hâm mộ Juve nào mong chờ đã đến quá sớm. Chỉ sau đúng hai tháng kể từ khi Llorente đặt chân đến Italy, anh đã gần như không còn tồn tại. Những mộng tưởng về một cặp tiền đạo hoàn hảo Tevez-Llorente, những ngôi sao ngốn của Juve 10 triệu euro tiền lương mỗi năm, nhanh chóng tan vỡ bởi phong độ rất đáng thất vọng của Llorente trong kỳ tập huấn trước mùa giải. Conte giận đến mức phải gặp riêng Llorente để tìm hiểu ngọn ngành và đưa tối hậu thư trước trận đá tập cuối cùng của Juve, nhưng dường như những gì ông thu hoạch được là rất hạn chế. Những con số nói thay tất cả. Từ đầu giải, Llorente chỉ được ra sân vẻn vẹn… 1 phút cuối trận thắng 1-0 trên sân Sampdoria ngày mở màn Serie A (không hề chạm bóng). Đó giống như là một sự ban ơn, hoặc là chỉ là chiêu trò nhằm đáp ứng trên giấy tờ các ràng buộc hợp đồng mà Juve đã đặt ra để thuyết phục Llorente đặt bút ký. Trong các kế hoạch của Conte, anh không đáng một xu.
Hiển nhiên Llorente có lỗi trong bi kịch của chính anh, nhưng Conte đã quá khắc nghiệt với anh. Sự khác biệt giữa hai nền bóng đá, giữa hai đội bóng là quá lớn để Llorente có thể nhanh chóng thích nghi, trong khi bản thân anh phải chịu áp lực khổng lồ từ mức lương cao thứ nhì đội (chỉ kém Tevez), từ cả kỳ vọng và nghi hoặc, điều anh chưa từng nếm trải trong nhiều năm khoác áo Bilbao. Song không thể nói anh không nỗ lực, không khao khát được tái chứng tỏ khả năng. Conte thậm chí không cho anh một cơ hội để thể hiện điều đó, giữa lúc trong sân, các tiền đạo “chân gỗ” vẫn cứ đá văng những cơ hội lên khán đài. Ban huấn luyện Juve lờ đi thực tế rằng họ từng rất muốn có Llorente để khai thác hiệu quả nhất lối chơi đánh biên với sơ đồ 3-5-2. Đưa Giovinco, cầu thủ chỉ cao có 1m64, vào sân thay vì Llorente, cao 1m94, giống như chỉ để trêu ngươi chân sút người Tây Ban Nha.
Không ngạc nhiên khi Arsenal đã lên kế hoạch “giải cứu” Llorente ngay từ bây giờ, và điều quan trọng là anh không phủ nhận khả năng ra đi. Juve dường như không phải là nơi dành cho anh.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)