Đấy không phải là một cuộc đối đầu cá nhân theo đúng nghĩa, bởi vị trí của họ khác nhau, một người ghi bàn, còn người kia giúp người khác ghi bàn, nhưng có thể so đo được từ ảnh hưởng với đội bóng. Với 10 bàn thắng đã ghi ở Serie A, El Shaarawy là niềm hy vọng của toàn bộ thế giới Milan. Với ảnh hưởng cực lớn không thể chối cãi (và không phải bây giờ anh mới như thế), Pirlo là ngọn hải đăng của Juve, và là nỗi ân hận lịch sử của Milan.
Ảnh hưởng của họ lên lối chơi của 2 đội là rất lớn
Pirlo là một giá trị đương thời, nhưng El Shaarawy là người của tương lai. Khi cầu thủ trẻ này ra sân trong màu áo Genoa ở trận đội này thua Juve 2-3 ngày 14/2/2010, các cầu thủ Juve cũng khó có thể tưởng tượng được rằng chỉ 2 năm sau, cậu ta đã trưởng thành vượt bậc để trở thành ngôi sao sáng nhất của Milan. Không nghi ngờ gì nữa, El Shaarawy sẽ là mối nguy hiểm số 1 của Juve. Có ai nhớ những rủi ro mà Juve đã hứng chịu trong hiệp 1 của trận đấu với Chelsea, khi Oscar, nhanh, khéo và không lường trước được đã từ cánh trái chuyền bóng cho Hazard suýt ghi bàn vào lưới Buffon? Trong trận gặp Inter, Palacio, cũng nhanh, khỏe và thông minh, đã từng gây khó khăn liên tục cho Juve bằng lối đá lắt léo đó. Vấn đề sáng tỏ: Hàng thủ cơ bắp của Juve luôn gặp rắc rối khi phải đối mặt với những địch thủ có các ngôi sao chơi nhanh và kĩ thuật ở bên cánh phải của họ, tận dụng những khoảng trống hiếm hoi giữa tiền vệ biên (Lichtsteiner) và trung vệ lệch phải (Barzagli). Hành lang ấy là nơi mà El Shaarawy hoạt động và ghi bàn thắng, và sớm hay muộn, nếu không có giải pháp hạn chế anh, Juve sẽ biết El Shaarawy đã khác 2 năm trước ra sao.
Về Pirlo, Milan đã hiểu là họ đánh giá thấp sự ra đi của anh. Nhưng không có sự thù hận từ các tifosi. Lần gần nhất Pirlo có mặt ở San Siro, là trận Italia hạ Đan Mạch 3-1, và các CĐV hô vang tên anh, không chỉ để thể hiện rằng họ vẫn ngưỡng mộ anh, mà còn là sự tiếc nuối về quá khứ. Bởi “Giáo sư”, biệt danh mới của anh, trong vòng một năm kể từ ngày rời Milan, đã đưa Juve đến một Scudetto, một Siêu Cúp Italia, đưa Italia đến trận chung kết EURO 2012 và trở thành một trong những ứng viên tiềm năng của danh hiệu Quả bóng vàng FIFA. Đêm nay, ngày trở lại San Siro, sẽ không có hoa hồng đón chào anh, nhưng là sự tiếc nuối ngày càng lớn hơn nữa, nếu anh lại đưa Juve đến thắng lợi. Sự tồn vong của Allegri và Milan ở trận này phụ thuộc nhiều vào việc liệu họ có thể khống chế được anh ở giữa sân, thu hẹp những khoảng trống mà anh có, và cắt đứt mối liên lạc của anh với các cận vệ Marchisio và Vidal hay không. Trên lí thuyết, hàng tiền vệ 5 người của Juve mạnh hơn Milan ở mọi mặt và chỉ cần để Pirlo tự do trong tích tắc, Abbiati sẽ hiểu thế nào là đau đớn. Boateng, trong vai trò của một tiền đạo giả, sẽ có trách nhiệm ngăn trở Pirlo, trong khi Montolivo, thay anh ở Milan, sẽ là người thách thức “Giáo sư” trong một cuộc chiến lớn mang tính cá nhân có thể mang ý nghĩa lịch sử của calcio, nếu Pirlo thất bại.
El Shaarawy-Pirlo, và trong chừng mực nào đó, Montolivo-Pirlo, những cuộc chiến trong một cuộc chiến…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)