Tinh thần của Milan đang xuống rất thấp, đến mức người ta phải đặt câu hỏi rằng vai trò đội trưởng của Riccardo Montolivo đã ở đâu trong những ngày gian khó này.
Các khán đài của người hâm mộ Milan trên sân San Siro cuối tuần qua chia ra hai khu vực trái ngược. Một bên, người ta giăng hai thông điệp lớn chỉ trích ban lãnh đạo đội. Một bên, là rực rỡ các biểu ngữ chào mừng và ca ngợi Massimo Ambrosini, người đã có 18 năm gắn bó với Milan trước khi trở thành người của Fiorentina, khi tiền vệ kỳ cựu này đến “làm khách” ở nơi anh coi là nhà mình. Ambrosini là người kế tục băng đội trưởng của những tiền bối vĩ đại Baresi và Maldini trong 4 năm trước khi nó thuộc về Montolivo, người chỉ có 1 năm chơi cho Milan.
Nhớ về Ambrosini, nghĩ về vai trò thủ lĩnh của Montolivo, dù rằng trong những năm tháng đeo băng đội trưởng, Ambrosini cũng không tỏ ra nổi bật (phần nhiều vì anh ít ra sân do tuổi tác). Mùa giải trước, Montolivo là một thủ lĩnh được thừa nhận. Anh là một trong bốn cầu thủ chơi tốt nhất của Milan, bên cạnh El Shaarawy, De Sciglio và Balotelli. Đặc biệt trong giai đoạn khó khăn đầu mùa giải, anh là nguồn cảm hứng, là chìa khóa chiến thuật, là điểm tựa của cả đội cho dù mới chỉ vừa chân ướt chân ráo đến sân San Siro. Sự xuất sắc của Monty tạo điều kiện cho HLV Allegri chuyển đổi chiến thuật từ 4-3-1-2 sang 4-3-3 và từ đó, thoát ra khỏi cuộc khủng hoảng. Bớt một người ở tuyến giữa là tăng gánh nặng lên Montolivo, người cầm nhịp, nhưng cựu đội trưởng Fiorentina đã chơi xuất sắc.
Triết lý chọn đội trưởng của Milan hàng chục năm qua đã phải thay đổi khi Ambrosini ra đi, bởi đội bóng không còn ai đủ gắn bó lâu dài để có thể truyền được “chất Milan” cho các đồng đội, trừ Abbiati, mà thường thủ môn không thích hợp cho vai trò này. Montolivo có kinh nghiệm làm đội trưởng từ khi mới ngoài 20 tuổi, nhưng chiếc băng đỏ ở Milan dường như vẫn là quá rộng với anh trong giai đoạn đầy áp lực này. Trở lại sau chấn thương hồi đầu mùa, Monty vẫn chơi với trọn vẹn trách nhiệm, tận tụy và nhiệt huyết, nhưng anh hơi trầm trong vai trò thủ lĩnh tinh thần. Milan sa sút, Balotelli nổi loạn, cả đội bóng rơi vào khủng hoảng tâm lý. Giữa lúc HLV Allegri hoang mang vì sức ép sa thải, Monty cần là người xốc vai các đồng đội, đứng lên bảo vệ đội bóng. Milan càng khó khăn, sự trông đợi vào anh càng lớn. Khi Milan bị dồn vào chân tường, người hâm mộ muốn nhìn thấy anh là người đầu tiên vùng lên.
Sự vững vàng của Monty, chứ không phải kinh nghiệm của Kaka hay khả năng bùng nổ của Balotelli, là cơ sở để Milan hướng đến một kết quả tích cực tại Camp Nou đêm nay.
Theo Thể Thao Văn Hoá