Đấy là một Juve hoàn toàn khác Juve chúng ta đã thấy trong một tháng trước trận derby thành phố sau 3 năm mới lại diễn ra. Một sơ đồ chiến thuật khác (4-3-3), một kết quả khác (thắng lợi đầu tiên sau 3 trận không thắng, chuỗi trận tồi tệ dài nhất dưới thời Conte), một tuần trước ngày Conte trở lại băng ghế huấn luyện và một niềm tin sắt đá cho trận đấu ba ngày sau đó trên đất Ukraine. Juve chỉ còn cách vòng knock-out Champions League đúng 1 điểm.
Nhưng để có những giây phút nổi giận và bừng dậy, biến Torino thành nạn nhân đau khổ cho một cuộc thể hiện cơ bắp hoành tráng sau một chuỗi trận đầy thất vọng, với 2 trận thua đầu tiên ở Serie A trong 20 tháng và trận hòa Lazio trong thế áp đảo, Juve đã trải qua gần nửa tiếng đầu trong sức ép của một đối thủ đang háo hức trở lại Serie A và gặp lại kẻ thù cùng thành phố sau 1.365 ngày xa cách.
Nhưng Torino không phải Milan, và tinh thần chiến đấu đáng ngợi khen của họ không đem đến chiến thắng, mà sự sụp đổ. Bước ngoặt lớn đã xuất hiện và đưa Juve trở lại cuộc sống khi trọng tài rút thẻ đỏ đuổi một cầu thủ (Glik) của Torino ở phút 35 vì vào bóng quá thô bạo, giúp Juve chơi trong thế hơn người trong cả tiếng còn lại. Ngay cả khi Pogba đánh đầu ra ngoài trước khung thành gần như đã bỏ trống ở cự li gần, khi Pirlo bỏ lỡ một quả phạt đền ở cuối hiệp 1 bằng một cú sút lên trời, không ai trong số 4 vạn khán giả ngồi chật sân Juventus Stadium cảm thấy đấy là bi kịch, vì họ hiểu rằng cái thòng lọng đang ngày càng thít chặt vào cổ đối thủ, giống như người đấu sĩ La Mã, trước khi kết liễu đối phương bằng một cú đâm chí tử vào cổ họng, phải làm một động tác giả, là đâm trượt.
Để kéo dài giờ thưởng thức cái chết của kẻ thù cho những khán giả ngồi ken đặc trên sân. Để làm cho cảm giác chết chóc ấy thêm có ý nghĩa. Để khiến cho những ai đang chờ đợi họ thất bại thêm một lần nữa có cơ hội để hy vọng, và rồi, Juve dập tắt điều đó một cách tàn nhẫn sau giờ nghỉ. Chiến thắng đến với Juve bằng những bàn thắng của Marchisio (2 bàn) và Giovinco (1 bàn), những người sinh ra ở Torino nhưng chiến đấu cho sự nghiệp vĩ đại của Juve, đội bóng chỉ giành được trái tim của 1/3 người dân thành phố công nghiệp lớn nhất Italia này, khi phần lớn người dân dành tình cảm và sự ngưỡng mộ cho đội bóng áo đỏ sậm trong nhiều năm qua đã luôn sống trong cái bóng của Juve.
Ai cản nổi Juventus vào lúc này?
Glik, tiền vệ người Ba Lan của Torino, cũng là một đấu sĩ, nhưng anh ở Torino chưa đủ lâu để chất chiến đấu của Torino chảy trong huyết quản của mình. Những người Torino có thể lao vào đối phương như những con thú bằng sự giận dữ, nhưng là để quật ngã Juve chứ không phải để tự sát. Lịch sử Torino trong những trận derby thành phố luôn ghi nhớ những đấu sĩ đã đem đến cho đội bóng chiến thắng, chứ không ghi ơn những liệt sĩ vô tích sự. Hiệp 2 không phải là một hiệp đấu, mà là một trận tàn sát.
Không có Vidal vì chấn thương, không nốt Chiellini, người đã ghi bàn duy nhất quyết định trận derby Torino 3 năm về trước vì lí do tương tự, trong khi Quagliarella bị đầy lên ghế dự bị như một sự trừng phạt vì phản ứng của anh sau khi bị thay ra trong trận thua Milan, Conte quay trở lại với sơ đồ 4-3-3 mà anh đã áp dụng trong nhiều trận đấu ở mùa bóng trước, với Giaccherini đá ở hàng công cùng Vucinic và Giovinco để tạo thành một mũi đinh ba. Một điều khẳng định: sơ đồ ấy không đem đến cho người xem cảm giác hùng vĩ về bóng đá như khi Juve đá 3-5-2, nhưng an toàn hơn, chắc chắn hơn, nhất là trong phòng ngự biên, một cảm giác mà bản thân Conte muốn có sau khi chứng kiến Juve đã bị nung chảy thế nào trên sân San Siro tuần trước, khi đối phương thành công trong việc vô hiệu hóa họ.
Tinh thần chiến đấu từ một sơ đồ hợp lí đã đem đến cho Juve thắng lợi đầu tiên sau khi chỉ giành được đúng 4 điểm trong 4 trận đã đấu. Các đối thủ của Juve đã không tận dụng được những cơ hội ấy để đuổi kịp và vượt họ, và giờ đây, Juve trở lại đầy mạnh mẽ. Họ chỉ cần giành 1 điểm thủ tục trên sân Donetsk và rồi sau đó, từ giờ đến tháng 2/2013, khi Champions League trở lại, tập trung toàn bộ sức lực cho việc củng cố ngôi vị bá chủ Serie A. Thật khó có thể tin rằng, Juve sẽ lại mắc những sai lầm mới và để những đội bám đuổi có hy vọng.
Những tháng ngày đen tối đã kết thúc. Cuối tuần này, Conte trở lại với Juve…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)