“Không xảy ra, mà nếu xảy ra…” (non succede, ma se succede). Người hâm mộ của những đội bóng đã tiệm cận Scudetto luôn nói ra câu đó trong những ngày mà sự mê tín theo kiểu “nói trước bước không qua” đã chiến thắng tất cả.
“Scudetto” là từ cấm kị, nhưng trong lòng những người Juventus những ngày này, từ ấy đã vang vọng và thôi thúc, để rồi khi Serie A càng đến ngày khép lại, với những chiến thắng tiếp nối chiến thắng của đội quân Conte, người ta càng khao khát nói ra điều đó với khát khao cháy bỏng. Đã 6 năm trôi qua kể từ mùa hè Calciopoli với những hậu quả khủng khiếp. Đã 9 năm trôi qua kể từ ngày người ta chứng kiến Juve đoạt một Scudetto mà không bị tòa án thể thao nào tước đi hay làm vấy bẩn. Đã 17 năm trôi qua tính từ lần gần nhất Juve đoạt một cú đúp, Scudetto và Cúp Italia. Mùa 1994/95 ấy, Lippi đưa Juve đến những danh hiệu đầu tiên sau 8 năm, mở ra một kỉ nguyên đầy rẫy vinh quang và chiến thắng cho đội bóng áo sọc trắng-đen. Đấy là mùa đầu tiên của Lippi ở Juve, nhưng Conte đã là một thành viên trụ cột của Juve ngày ấy. Giờ đây, lịch sử đang được tiếp nối, theo một cách dữ dội hơn: hạ Novara 4-0, Juve của Conte trở thành đội bóng đầu tiên trong lịch sử calcio trải qua 35 trận liên tiếp từ đầu giải bất bại.
Juve đã ở rất gần Scudetto
Ở Torino, những ngày này người ta đang hít thở một bầu không khí của lễ hội ở cả hai bên bờ sông Po. Ở phía bên này là những người Juventus, đã lâu lắm rồi mới trải qua một quãng thời gian trắng tay dài đến thế, và giờ đang không nhắc đến Scudetto, nhưng hoàn toàn tin tưởng rằng, tại sao lại không thể nghĩ đến Scudetto một khi Juve đang dẫn đầu bảng, đang bất bại, đang hơn Milan 3 điểm và chỉ còn 3 trận nữa là giải kết thúc? Ở phía bên kia, các CĐV của Torino, vốn chiếm đa số (chỉ có 30 % dân số của thành phố này ủng hộ Juve), đang nóng lòng chờ đợi đội bóng áo đỏ sậm này vô địch Serie B và trở lại hạng đấu cao nhất nước trong nay mai.
Lần gần nhất một ngày hội kép diễn ra ở thủ phủ của xứ Piemonte diễn ra tháng 5/2006, khi Juve của Capello đoạt Scudetto thứ 29 và Torino vượt qua Mantova ở vòng cuối để trở lại Serie A. Nhưng Scudetto ấy đã bị tước ngay sau đó. Người ta chưa thể quên được những giọt nước mắt của huyền thoại Bettega (trong bộ ba quản lí Moggi-Giraudo-Bettega) trong ngày đăng quang, khi ông biết chuyện gì sẽ xảy ra với Juve mùa hè ấy. Torino cũng không trụ lại Serie A lâu sau đó. Sau 6 năm, là một thế giới khác, và những niềm vui cùng sự lạc quan sẽ lớn hơn rất nhiều cái năm 2006 đầy biến cố ấy. Mùa bóng thứ hai của Lippi ở Juve, ông đã đem đến cho đội chức vô địch Champions League. Còn Conte? Giờ còn quá sớm để nhắc đến danh hiệu ấy, nhưng có một sự liên tưởng sau 16 năm: chiếc Cúp ấy được chinh phục ở Olimpico tại Roma. Một tuần sau Scudetto 2012 sẽ là trận chung kết Cúp Italia mùa này cũng trên sân ấy. Cú đúp là mục tiêu hướng tới. Champions League là giấc mơ xa.
Juventus đang bắt đầu in ngôi sao thứ 3 trên áo, tượng trưng cho 30 Scudetto mà họ có được. FIGC và Lega Calcio có vẻ không phản đối điều đó, dù họ tuyên bố, với các nhà chức trách, Juve mới chỉ có 28 Scudetto. Nhưng để vô địch, Juve phải vượt qua trở ngại lớn nhất trong 3 vòng cuối cùng: Lecce. Đội bóng cũ của Conte, cũng là đội bóng quê hương anh, vẫn chưa chắc chắn trụ hạng, và đánh bại Lecce là cách duy nhất để tiếp tục bứt xa Milan, hướng đến Scudetto. Trong 3 vòng liên tiếp, để hướng đến Scudetto, Juve phải đẩy 3 đội xuống hạng, trong đó có Lecce và Conte sẽ không thực sự vui. Nhưng biết sao được, nếu số phận bắt Juve và anh làm vậy, trên con đường đến vinh quang…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)