“Mamma mia, che Juve” (Mẹ ơi, Juve). Fabio Caressa đã kêu lên như thế khi kết thúc hiệp 1 của một trận đấu không có kịch bản mà Juve đã dẫn đội chủ nhà đến 5-1. Nhưng có lẽ không chỉ có người BLV nổi tiếng của Sky Italia thốt lên như thế. Nhiều người khác cũng chung cảm giác tương tự: Juve quá mạnh, và quá trình thức tỉnh của họ sau trận thua Inter thật kinh khủng.
Juve thắng đậm Pescara 6-1
Sau Inter là một cơn giận dữ điên cuồng. Trận thua kết thúc chuỗi 49 trận bất bại đã biến Juve thành cơn bão cuốn bay những nạn nhân mà họ đối mặt một tuần sau đó. 4 bàn vào lưới Nordsjaelland, 6 bàn vào lưới Pescara, tổng cộng 10 bàn thắng trong hai trận, với 6 trong đó thuộc về bộ đôi Giovinco (2) - Quagliarella (4) mới tìm lại phong độ, cảm hứng và bản năng ghi bàn của những sát thủ. Chính những tiền đạo ấy là chân dung của một Juve biến chuyển, từ những câu hỏi đã đặt ra về phong độ và hiệu suất ghi bàn của các chân sút, đến sức mạnh của cả một đội bóng dựa trên những bàn thắng của họ: Giovinco đã có 40 ngày không ghi bàn, Quagliarella bị đày lên ghế dự bị vì những phát biểu của anh liên quan đến Zeman, kẻ thù của Juve. Khi những tiền đạo tỉnh giấc, khi đội bóng tìm thấy trong trận thua Inter cảm hứng vùng dậy và sức ép từ thành tích bất bại được cởi bỏ, Juve biến trận đấu với đội mới lên hạng Pescara thành một màn trình diễn của sức mạnh, cơ bắp và lòng quyết tâm dữ dội.
Nordsjaelland và Pescara là hai trận đấu hầu như đã kết thúc chỉ trong hiệp 1. Juve nã vào lưới Nordsjaelland 3 bàn trong 45 phút đầu. Ở Pescara, khi hiệp 1 chấm dứt, Juve đã dẫn 5-1, bằng đúng tỉ số mà họ đã thua ở đây tháng 5/1993, trận chia tay Serie A hoành tráng của Pescara để rồi vắng mặt cho đến tận mùa này. Sự thay đổi về cách tiếp cận trận đấu của Juve và việc họ chỉnh thước ngắm để dứt điểm tốt hơn, lạnh lùng hơn, với hai nhân tố bùng nổ đúng lúc là Giovinco-Quagliarella, đã đưa Juve đến những thắng lợi đậm đà ấy. Quagliarella cho thấy, anh đã trở lại phong độ chói sáng trước thời kì bị chấn thương nặng hồi 2010, lúc anh đang chơi tốt nhất và ghi một serie 9 bàn thắng cho đến khi gục ngã vào tháng 12 năm ấy. Phong độ tuyệt vời của anh và cả Giovinco lúc này là điều khiến người ta tin rằng, Juve có thể tin tưởng ở hàng công, khi họ bắt đầu đóng góp những bàn thắng có sức nặng, trong hoàn cảnh Matri mất cảm giác ghi bàn, Bendtner mới chỉ dừng lại ở những cú đi bóng và chạy chỗ, còn Vucinic đóng vai trò của một người kiến tạo và làm tường hơn là lập công ghi bàn.
Nhưng một điều cần phải làm rõ: Nordsjaelland và Pescara là hai đối thủ không tương xứng về tầm vóc với Juve. Họ quá yếu và nhanh chóng tan chảy trước sức ép của Juve, được Conte tung đội hình gần như không quay vòng vào sân. Những bàn thắng của bộ đôi Giovinco-Quagliarella chỉ đơn giản giải tỏa áp lực sau khi Juve thua Inter. Người ta chờ đợi họ sẽ lập công trong những trận đấu khó hơn, bắt đầu từ tuần tới, khi Juve bước vào giai đoạn căng thẳng, với các cuộc đối đầu với Lazio, Chelsea và Milan. 6 bàn thắng trước Pescara có thể được coi là sự chuẩn bị tốt nhất cho giai đoạn ấy, nhưng không hẳn là không có vết đen: Pirlo phạm một lỗi không cần thiết, nhận một thẻ vàng, và do đó, sẽ vắng mặt trong trận đấu quan trọng sắp tới gặp Lazio…
(Theo Thể Thao Văn Hoá)