Tất cả chờ đợi một “cơn điên” của Inter, sau chuỗi 3 trận bất thắng đầy thất vọng. Tuy nhiên, mọi chuyện đã không hề đổi khác. Bế tắc và vô hồn, chỉ nhờ thần may mắn hiển linh đúng trong thời khắc nguy nan, đội bóng xanh-đen mới giành nổi 3 điểm cực kì cần thiết ở vòng này.
Những chiến thắng của Juve và Napoli khiến Inter bị đẩy vào tình thế buộc phải thắng bằng mọi giá. Họ đã thắng, nhưng thiếu thuyết phục, vì lối chơi quá thiếu sáng tạo và số cơ hội ghi bàn không nhiều. Các pha lên bóng của đội xanh-đen thường xuyên đứt gẫy chỉ sau 2-3 điểm chạm. Không có một tiền vệ dẫn dắt lối chơi, Inter tỏ ra mất phương hướng và thiếu ý tưởng trầm trọng trong triển khai tấn công. Khoảng cách các tuyến bất ổn, cộng với việc thiếu hẳn những đường chuyền quyết định, khiến Inter không thể áp đặt được thế trận trước đội khách, vốn chủ động lùi sâu.
Cassano không thể thi đấu khiến Inter vất vả
Philippe Coutinho đá lệch trái, trám vào vị trí của Cassano trong mũi đinh ba Coutinho-Palacio-Milito, chính là nhân tố được kì vọng tạo ra sự đột biến. Tuy nhiên, tiền vệ trẻ người Brazil còn quá non nớt trong xử lý bóng và thi đấu bột phát. “Cou” có tốc độ, nhưng thiếu tinh quái và một “đôi mắt” để xé toang bức tường phòng ngự của đội bóng xứ đảo.
Đó là thời điểm mà Strama và các interista, có lẽ, cảm thấy nhớ Cassano da diết. Họ thực sự cần đôi chân ma thuật tiền đạo/tiền vệ tổ chức mang áo số 99, người luôn cung cấp những pha chạm bóng chết chóc trong khoảng 20m cuối cùng, trong các pha bật nhả với đồng đội ở trung lộ. Trong lối chơi Stramaccioni xây dựng cho Inter, Cassano chính là chất keo kết dính Palacio và Milito lại với nhau. Vắng anh, “chất keo” Coutinho (và cả Alvarez, trong trận thua Parma) tỏ ra không đủ chất lượng. Bộ đôi tiền đạo Argentina, tối qua, thường xuyên phải nhận những đường chuyền “thách đố” từ đồng đội, hoàn toàn phải hoạt động độc lập vì không được sự hỗ trợ đầy đủ.
Khi không có Cassano, Inter-Strama và Inter-Gasp gần như tương đồng nhau trong cách vận hành, với cùng một “chi tiết lỗi” Sneijder đã bị gạt ra ngoài bộ máy. Inter-Strama, có lẽ, chỉ hơn Inter-Gasp ở tính năng tối tân Cassano. Vắng anh, “StramacInter” đã tê liệt hoàn toàn nơi tuyến giữa, phải trông cậy vào những tình huống lên biên của Pereira-Zanetti (sau đó là Nagatomo), hệt như thời Gasp: kiên quyết sử dụng hai tiền đạo cánh và thất bại.
Đó là một chiến thắng để lại nhiều nỗi lo. Inter đã đạt được điều họ cần là 3 điểm và Cassano sẽ trở lại từ lượt đấu tới, nhưng những trăn trở của Stramaccioni về một đội ngũ không đủ chiều sâu, đã ngay lập tức mất dạng khi thiếu vắng 1 cá nhân, chắc chắn, sẽ còn tồn tại trong một thời gian dài nữa.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)