Cuối cùng thì chuỗi thắng của Inter đã dừng lại ở con số 10. Tính riêng ở Serie A là 7 trận. Có thể nói là bất ngờ và cũng có thể nói là không bất ngờ.
Phong độ của Inter với điểm nhấn là những trận thắng trước Milan, Fiorentina và đặc biệt là chiến thắng trước Juve cộng với cái tên Atalanta khiến cho thất bại của họ trước đối thủ này được coi là bất ngờ. Nhưng nếu đi sâu phân tích thì người ta sẽ thấy chuyện Inter thất bại cũng không có gì ngạc nhiên lắm.
Đội bóng nào thì cũng đến lúc phải thua. Vấn đề chỉ là họ thua vào lúc nào. Inter đã thắng 10 trận liên tiếp ở các giải nhưng có những điểm cần lưu ý. Thứ nhất, trước khi bắt đầu chuỗi thắng 10 trận thì Inter đã để thua 2 trận. Mùa trước thì họ đá rất chán. Từ mùa trước đến mùa này họ có một số thay đổi về nhân sự nhưng chưa đủ nhiều và lực lượng của Inter vẫn còn mỏng. Xét trong một quá trình xuyên suốt thì sau khi lên đỉnh cao ở mùa giải 2010, Inter cần phải thay máu ở rất nhiều vị trí nhưng những gì họ đã làm tuy là tốt nhưng chưa đủ nhiều. Thế nên, độ ổn định của Nerazzurri vẫn chỉ là tương đối.
Trận thua Juve không chỉ có vị ngọt mà còn cả vị đắng. Để thắng được Juve, Inter đã phải gồng mình lên đá. Lực lượng của họ vốn chưa phải là dày mà hầu hết các cầu thủ ra sân ở trận gặp Juve đều đã đá với hơn 100% sức lực của họ. Nói cách khác, Inter đã phải rất cố gắng về mặt thể lực mới có thể chơi được thứ bóng đá tốc độ như vậy trước Juve. Và trận đấu quyết liệt ấy cũng khiến họ phải trả giá bằng chấn thương sau đó của Samuel và Ranocchia. Vì lực lượng của Inter không đủ dày nên mất hai trung vệ này là là vấn đề lớn với họ và nó là một trong những nguyên nhân khiến họ để thua tới 3 bàn ở trận gặp Atalanta vì đương nhiên Silvestre không thể là sự thay thế xứng đáng cho Samuel hay Ranocchia được.
Một yếu tố khác nữa cũng góp phần khiến Inter thất bại chính bởi…chuỗi thắng của họ. Chính những chiến thắng liên tiếp của Inter đã tạo cảm hứng cho Atalanta, kích thích họ nỗ lực thật nhiều để đánh bại đội quân của Stramaccioni. Thế là đủ cho Inter thất bại. Cũng như Napoli, nếu chỉ đá một trận duy nhất hoặc một vài trận thì Inter có thể không kém đội nào (kể cả Juve).
Khát vọng chiến thắng có thể kích thích các cầu thủ của họ chơi hay hơn phong độ thường thấy để lập chiến công, khỏa lấp những hạn chế về chiều sâu đội hình và chất lượng cầu thủ chưa thật đều ở các vị trí của họ. Nhưng Serie A là cuộc đua đường trường mà ở đó yếu tố cảm hứng và khát khao chỉ đóng vai trò bổ sung, hỗ trợ chứ không thể quyết định thành bại của một đội bóng. Điều quan trọng nhất vẫn là chiều sâu đội ngũ, chất lượng cầu thủ và bản lĩnh thi đấu. Những yếu tố này Inter còn phải bổ sung, tích lũy thêm theo thời gian.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)