Nếu Bayern vô địch mùa bóng này, tất cả chúng ta sẽ coi đó như một điều hiển nhiên. Chẳng có phép màu nào cả, đơn giản là chiến thắng của một gã khổng lồ muốn nuốt chửng tất cả. Nhưng khi Đĩa bạc ở lại Dortmund, có một triết lý đã nảy lên thành cái cây cứng cáp, những giá trị nhân văn của thể thao được tôn vinh, và những trái tim người yêu bóng đá như ấm lại.
Nụ cười như một người cha của HLV Juergen Klopp, những khán đài phủ kín màu vàng rực rỡ của Signal Iduna Park, các cầu thủ nắm tay nhau như những người anh em trong một gia đình, chạy về phía biển người CĐV đang gầm lên sung sướng... Tất cả những hình ảnh ấy làm rung cảm các giác quan của chúng ta. Mắt nhìn thấy cái đẹp hùng vĩ. Tai lắng nghe những thanh âm kinh khủng mà hào hùng. Và trái tim cảm nhận được những giá trị vượt xa cả một đội bóng đá. Không một CLB nào ở Bundesliga tạo ra những xúc cảm mãnh liệt đến như thế, và Đĩa bạc đã đẩy những rung động ấy lên đến đỉnh điểm.
Đó là chiến thắng của một đội bóng đã đi lên từ bờ vực cái chết vào năm 2005, khi họ suýt chút nữa phải tuyên bố phá sản sau rất nhiều năm đổ tiền ra mua thành công, và bây giờ xây dựng lại thành công dựa trên những giá trị nền tảng của bóng đá: Chú trọng công tác đào tạo trẻ, một nền tài chính vững vàng, và tạo cho đội bóng không khí như của một gia đình. Sức ép thành tích là có, nhưng không phải là tất cả: Chúng ta đừng quên rằng HLV Juergen Klopp đã giữ gìn Mario Goetze ra sao, sẵn sàng rút anh ngay ra khỏi sân trong những trận mà Dortmund đang thua, nhưng thần đồng ấy có biểu hiện bị tổn thương tâm lý. Không bao giờ có rắc rối liên quan đến những màn ăn chơi thâu đêm, đánh nhau, những cử chỉ vùng vằng bộc lộ thái độ phản ứng với HLV lẫn đồng đội. Ông Klopp là một người cha, và các cầu thủ là những đứa con ngoan.
Bóng đá, đối với họ, là niềm vui trong chiến thắng, và cả những ánh lạc quan, trong thất bại. Sự lạc quan đã giúp họ vượt qua khoảng cách lên đến 8 điểm chỉ sau 7 vòng đầu tiên, và bây giờ vô địch cũng với đúng 8 điểm nhiều hơn Bayern. Bóng đá, đối với họ, trước hết là để cống hiến và tận hưởng niềm đam mê chơi bóng: 540 cú sút trúng đích sau 32 vòng, 71 bàn thắng, rất nhiều những khoảnh khắc mà sân S.I.P, với hơn 8 vạn khán giả thường xuyên ngồi chật kín các khán đài (cũng là sân lớn nhất nước Đức), rung chuyển trong nỗi đam mê ấy. Đội bóng ấy thu hút trung bình 77,428 CĐV mỗi trận, tỉ lệ khán giả số một ở châu Âu, trên cả những gã khổng lồ của bóng đá thế giới là Barcelona (76,828) , Manchester United (74,839) và Real Madrid (74,622).
Chức vô địch của trái tim
Dortmund của mùa bóng này không chỉ đại diện cho niềm vui nguyên sơ trong thể thao, mà còn đại diện cho nghị lực: Cuộc chiến chống lại Bayern của họ là cuộc chiến giữa hai đội hình có trị giá chênh lệch gần 200 triệu euro (Dortmund 191 triệu và Bayern 360 triệu), với số tiền đầu tư để tăng cường lực lượng mùa bóng này ít hơn những 4 lần (10 triệu và 45 triệu), và thế lực không thể so sánh được với các “quan chức” cộm cán của Bayern.
Nhưng họ không những đã đánh bại một thế lực tưởng chừng không thể chống lại của Bundesliga mùa bóng này, mà còn đi vào lịch sử của giải đấu với tư cách là đội bóng duy nhất từng giành 26 trận bất bại liên tiếp. Cũng phải 15 năm, Bayern mới có 2 mùa bóng trắng tay liên tiếp ở Bundesliga, và đội đã hạ bệ họ lúc nào cũng là Dortmund. Các cầu thủ của ông Klopp cũng đang hướng đến một kỷ lục khác: Nếu giành chiến thắng tất cả các trận còn lại, họ sẽ đạt đến cột mốc 81 điểm, điều mà trong kỷ nguyên Bundesliga, cũng chưa có đội nào làm được.
Trên chiếc Đĩa bạc thứ tám trong lịch sử của Dortmund, chúng ta nhìn thấy niềm vui thật nguyên sơ của bóng đá, chiến thắng của nghị lực, sự đoàn kết và nền tảng, của yếu thắng mạnh, nghèo thắng giàu, khiêm tốn và lạc quan đánh bại sự kiêu ngạo và tham vọng bá chủ. Chức vô địch thuyết phục được mọi trái tim.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)