HLV Max Allegri gào thét đến bấn loạn bên đường biên trong phần còn lại của trận đấu, và cả đội thực sự căng thẳng và mệt mỏi khi phải đá thiếu người. Riccardo Montolivo, lúc cần nhất thì anh phản bội lại tất cả.
Đó là pha bóng ở phút 22: Montolivo lao đến kê chân Christian Poulsen của Ajax và trọng tài Howard Webb rút thẻ đỏ sau khi hội ý với các trợ lý. Đó là pha bóng không hề cấp bách đến mức phải đá rắn, thậm chí là triệt hạ như vậy. Bóng xa khung thành đến 40 mét, tình huống không nguy hiểm và còn đông đồng đội ở sân nhà. Nhưng Monty như bị ma ám, trở thành gã đồ tể bằng cách hành xử xấu xí. Gazzetta dello Sport không ngần ngại dùng từ “ngu ngốc”.
Montolivo không xứng đáng làm đội trưởng Milan? |
Còn quá trẻ để làm đội trưởng?
Đó không phải cách hành động của một thủ lĩnh. Khi đội bóng bị dồn vào chân tường, để thúc đẩy tinh thần chiến đấu của cả đội, những đội trưởng cá tính như Roy Keane, như Bergomi, đôi khi không ngần ngại chơi xấu đối phương, chấp nhận bị đuổi. Trường hợp của Montolivo khác hẳn, như đã phân tích. Anh hành động non nớt và làm hại đồng đội.
HLV Max Allegri thừa nhận “trút được gánh nặng” khi trọng tài Webb thổi còi hết trận. Một tiếng còi giải thoát: Milan bị Ajax ép cứng cả trận, cầm bóng chỉ 30% và gần như không thể tấn công. Cánh cửa Europa League đã suýt mở toang khi cú đá giây cuối trận đấu của … đi chệch cột. Câu giờ, tiểu xảo, chơi xấu và nhận thẻ vàng, Milan mới sống sót. Frank de Boer giận dữ gọi trận hòa của Milan là “nhục nhã” và “phản bóng đá”
Đây không phải lần đầu Montolivo gây thất vọng. Trận gặp Chievo, anh cũng nhận thẻ đỏ (hai thẻ vàng) khi đội bóng đang bế tắc. Đó cũng là một tình huống xấu chơi không cần thiết, cho thấy Monty căng thẳng và cần giải tỏa. Những lúc như thế, hình như Monty quên anh là thủ lĩnh? Cách anh ứng xử với sức ép thật tệ.
Riccardo Montolivo được chọn làm đội trưởng Milan từ đầu mùa này, chỉ sau 1 mùa khoác áo đội bóng. Anh thay vai trò của Massimo Ambrosini không được gia hạn hợp đồng. Chỉ sau một cuộc gặp giữa Galliani, Abbiati với cá nhân Monty, quyết định được đưa ra. Một quyết định vội vàng?
Tầm ảnh hưởng không bằng Kaka
Lịch sử Milan chứng kiến nhiều vị thủ lĩnh xuất chúng. Trước Montolivo là Massimo Ambrosini và Paolo Maldini.
Không phải ngẫu nhiên CĐV Milan gọi Paolo Maldini là “đội trưởng của các đội trưởng”. Maldini là đội trưởng của Alessandro Nesta và Massimo Oddo, những cựu đội trưởng Lazio. Maldini là đội trưởng của Jaap Stam và Gennaro Gattuso, hai gã bặm trợn không dễ thu phục. Maldini cũng là đội trưởng của Andrea Pirlo, một cá tính lớn (dù thầm lặng) và là trái tim đội bóng. Để lãnh đạo được từng ấy quái kiệt, đội trưởng Milan cũng phải là một quái kiệt. Milan hiện nay không có nhiều cầu thủ giỏi như Balotelli, nhưng Montolivo không gây được ảnh hưởng với đội ngũ không giữ được “chất” ấy nữa.
Mario Balotelli thổ lộ, anh thường nói chuyện với Ricardo Kaka mỗi khi gặp khó khăn. Nhiều cầu thủ khác của Milan cũng sẽ tìm đến Kaka để nghe vài lời khuyên. Monty không lãnh đạo được phòng thay đồ. Kaka không thể là đội trưởng vì anh quá hiền lành. Monty được đánh giá có cả sự cứng rắn và chất nghệ sĩ trong lối chơi. Nhưng lúc này, sự non nớt và bốc đồng ngự trị anh.
Có thể, đấy chỉ là một khoảnh khắc không làm chủ được mình, hoặc an ủi một chút với các milanista, đó là một pha vào bóng quá đà, khi anh không làm chủ được mức độ tranh chấp trong pha bóng.
Nhưng một việc lặp lại hơn 1 lần, chắc chắn không thể là ngẫu nhiên. Monty có tài, vẫn chưa lên đỉnh cao sự nghiệp và sẽ còn trưởng thành hơn nữa. Nhưng bây giờ, không thể ép CĐV Milan quên được Maldini. Một đội trưởng mất “chất” đang đại diện cho một đội bóng bỏ quên truyền thống.