Với việc Man United tái đấu Bayern Munich, người hâm mộ lại có dịp hồi tưởng những kỷ niệm khó quên của trận chung kết năm 1999. 15 năm trước, Man United đã thực hiện màn lội ngược dòng bất tử, để rồi tận hưởng mùa giải vĩ đại nhất trong lịch sử CLB.
Kẻ yếu và 102 giây lịch sử
Hành trình Champions League năm ấy của Man United lẫn Bayern Munich phản ánh vị thế của họ giống hệt như trong năm 2014 này. Sau vòng bảng tử thần (thắng Brondby 2 trận và hòa cả 4 trước Bayern lẫn Barca), Man United gặp liền 2 đối thủ Italy (Inter, Juventus) và suýt nữa đã thua ở bán kết khi Filippo Inzaghi nâng tổng tỷ số lên 3-1 ở Delle Alpi, nhưng sau đó đã ghi liền 3 bàn để hoàn tất màn lội ngược dòng. Trong khi ấy với Bayern Munich, họ hoàn thành vòng bảng với ngôi đầu, hủy diệt Kaiserlautern 6-0 trước khi thắng Dynamo Kiev ở bán kết nhờ bàn thắng của Mario Basler.
Người hâm mộ năm đó đã chờ đợi trận cầu Juventus - Bayern ở chung kết vì Juventus có đội hình rất mạnh (Serie A thời bấy giờ đang hưng thịnh), Bayern áp đảo ở mặt trận quốc nội trong khi Man United mùa 1997-98 đã mất chức vô địch Ngoại hạng và chưa gây được dấu ấn lớn nào ở cấp độ châu lục kể từ khi Alex Ferguson cầm quyền. Ngay cả sau bất ngờ tại Delle Alpi, người ta vẫn đánh giá cao Bayern vì sức mạnh của họ lẫn thiếu hụt của United, đội không thể dùng cặp tiền vệ trung tâm xuất sắc nhất trong lịch sử đội bóng là Paul Scholes và Roy Keane vì thẻ phạt.
Ngày hôm ấy, pha phạm lỗi của Ronny Johnsen và cú đá phạt tinh quái của Mario Basler đã giúp Bayern sớm dẫn trước. Không chỉ thủng lưới, sự vắng mặt của Scholes và Keane khiến nỗ lực ép sân của United trở nên khá vô nghĩa. Hàng thủ Bayern thi đấu quá chắc. Khi Andy Cole có bóng rất gần cầu môn Bayern, lập tức 3 hậu vệ xuất hiện. Thậm chí United đã có thể bị kết liễu ở giữa hiệp 2 nếu Mehmet Scholl không sút đập cột dọc hay Carsten Jancker không volley thiếu chút chính xác trong vòng cấm.
Khi trận đấu còn 10 phút, Ferguson tung Solskjaer vào sân trong nỗ lực cuối cùng tìm bàn gỡ. Và rồi trong những phút bù giờ, màn ngược dòng bất tử xảy ra, M.U ghi 2 bàn từ những quả đá phạt góc nhờ 2 dự bị Sheringham và Solskjaer. Thorsten Fink phá bóng hỏng đến chân Giggs trong bàn đầu tiên, trong khi Solskjaer phản ứng rất nhanh sau cú đánh đầu ngang khung thành của Sheringham để ghi bàn thứ hai, trước khi có màn ăn mừng trượt đầu gối nổi tiếng (thực chất là nhại lại màn ăn mừng trước đó của Basler). Tất cả diễn ra trong 102 giây.
Những cú sốc
Khi nhận bàn thua thứ hai, các cầu thủ Bayern đã choáng váng tới mức phải nhờ trọng tài Collina vực dậy để đấu tiếp. Trong một hình ảnh đáng nhớ, Samuel Kuffour bật khóc và đập tay xuống sân khi tiếng còi mãn cuộc vang lên, và người khổng lồ Carsten Jancker đổ gục trong đau đớn. Hàng chục triệu khán giả toàn cầu đã chứng kiến Lothar Matthaus tháo bỏ chiếc HCB khỏi cổ sau khi đón nhận nó từ tay Chủ tịch UEFA Lennart Johansson. Matthaus sau đó rời Bayern và kết thúc sự nghiệp mà chưa từng vô địch Champions League.
Khi phút bù giờ bắt đầu, bộ phận trang trí ở dưới sân đã quấn những dải ruy-băng của Bayern Munich quanh chiếc Cúp vô địch. Trên khán đài, các CĐV Bayern đã đốt pháo ăn mừng chiến thắng. Và ở khu VIP, chủ tịch Johansson đã rời ghế ngồi sẵn sàng cho lễ trao Cúp.
Trên đường từ khán đài xuống dưới sân, ông Johansson phải đi qua một khu riêng biệt cho khách mời danh dự để xuống đường hầm dành cho cầu thủ. Màn lội ngược dòng đã diễn ra nhanh đến mức khi xuất hiện dưới đường pitch, Johansson đã bị sốc. “Tôi không thể tin nổi, những người chiến thắng đang khóc còn những kẻ thất bại đang nhảy múa”.
Sau này, Matthaus đã bình luận về trận đấu ấy như sau: “Đội bóng mạnh nhất đã không thắng, đội bóng may mắn nhất đã thắng”. Đó có lẽ là câu tóm tắt chính xác nhất về cái đêm Camp Nou lịch sử ấy. Man United - Bayern là cặp đấu nhiều duyên nợ và bởi thế dù lần này bị đánh giá thấp hơn nhiều, đội bóng Anh vẫn có quyền hi vọng vào một điều kỳ diệu giống như 15 năm trước.
Theo Thể Thao Văn Hoá