Mới nghe qua thì thật vô lý bởi thông thường những trận đấu phải kéo dài sang 30 phút hiệp phụ sẽ kết thúc với tỷ số sát nút hoặc tiếp tục không thể phân định thắng thua nên việc Real thắng đến 4-1 rõ ràng là một kết quả sốc. Trong vòng 10 phút cuối, họ ghi liền 3 bàn thắng tuy nhiên không vì thế mà danh hiệu Champions League thứ 10 của Real thêm lung linh bởi đơn giản, nếu không có bàn gỡ hoà của Sergio Ramos vào phút bù giờ thứ 3 của thời gian thi đấu chính thức thì Atletico Madrid đã lập nên kỳ tích. Quả là một kịch bản khó tin.
Lần đầu tiên trong lịch sử các cúp châu Âu, trận chung kết lại trở thành cuộc đấu nội bộ giữa hai đội bóng cùng thành phố. Chỉ cần riêng yếu tố đó thôi cũng đã đủ làm trận tranh chiếc cúp danh giá nhất thế giới ở cấp độ CLB trong mùa giải 2013-2014 trở nên nóng bỏng, hấp dẫn và đáng chú ý hơn bao giờ hết mà chưa cần bàn tới vô số những thứ khác hứa hẹn làm ra màn chạm trán kinh điển thành Madrid phiên bản Champions League. 12 năm qua, Real đã phải khắc khoải trong giấc mơ Decima kỳ vĩ mà đầy ám ảnh còn Atletico chưa bao giờ được bước lên đỉnh cao chói lọi mà mọi CLB tại châu Âu đều thèm khát. Real chắc chắn trội hơn về số lượng sao sở hữu trong đội hình nhưng Atletico lại là một tập thể đoàn kết, vững mạnh, lại sở hữu phong cách thực dụng cực kỳ khó đánh bại. Nhờ vậy, Atletico mới trải qua mùa giải ấn tượng chưa từng có trong vòng nhiều năm trở lại đây khi vượt mặt cả Real lẫn Barca để đoạt chức vô địch La Liga một cách đầy thuyết phục. Giờ đây, họ đang đứng trước thời cơ vàng chinh phục nốt danh hiệu Champions League mà nếu không tận dụng được, tin chắc Atletico không dễ có lần thứ hai.
Xét về bề dày kinh nghiệm thì đương nhiên Atletico chẳng có gì sánh nổi với Real, giống như khi phải đặt Carlo Ancelotti và Diego Simeone lên bàn cân. Carletto đã 4 lần đăng quang ở C1/Champions League trên cả tư cách cầu thủ lẫn HLV còn thành tích của Simeone ở đấu trường này là con số 0 tròn trĩnh. Song không vì thế mà được phép xem thường tài năng và sự khôn lường của nhà cầm quân trẻ tuổi người Argentina. Nhờ cũng tôn thờ trường phái "bóng đá phản nghệ thuật" như Mourinho mà Simeone được xem là "Mourinho mới" nhưng với nhiều chuyên gia, vị thuyền trưởng của Atletico đặc biệt, xuất sắc hơn hẳn chiến lược gia người BĐN. Này nhé, ở Atletico, Simeone toàn phải làm việc trong điều kiện hạn hẹp về mặt tài chính (ngân sách chỉ bằng 1/4 so với ông lớn láng giềng) chứ đâu có rộng rãi và vô tư như Mourinho, đòi hỏi khả năng xoay sở và khai thác tối đa nguồn lực sẵn có. Dưới bàn tay của ông, Atletico đã thực sự lấy lại được vị thế đại gia ở TBN và sở hữu lối chơi kỷ luật, thực dụng vô cùng khó chịu. Trong khi, Ancelotti đang phải hứng chịu sức ép ghê gớm. Nếu Real thất bại thì nhiều khả năng Ancelotti sẽ phải ra đi chỉ sau một mùa dẫn dắt đội bóng Hoàng gia TBN. Hãy khoan đề cập tới tham vọng Decima không được thoả mãn của ông chủ Florentino Perez nói riêng và giới CĐV Real nói chung thì việc đội bóng chỉ đứng thứ 3 ở La Liga và thua người hàng xóm ở chung kết Champions Legue là chuyện khó chấp nhận, đặc biệt nếu xét tới điều kiện của Los Blancos. Ancelotti sẽ chẳng thể bào chữa được gì khi ông đã được trang bị đầy đủ những gì cần thiết cho chiến thắng lớn. 5 bản hợp đồng với 162 triệu euro. Những tài năng trẻ được nâng cấp. Quyền tự quyết về nhân sự (cho Iker Casillas dự bị ở La Liga; dằn mặt Sergio Ramos vì đòi tăng lương; được làm việc với Zinedine Zidane, một môn đệ thân cận). Không những vậy, lịch sử đối đầu còn đang ủng hộ Real khi Atletico thường xuyên bại trận ở “El derbi madrileno” (chỉ thắng 1 trong 31 lần chạm trán gần đây nhất).
Với chừng đó điều kiện, chuyện Real phải vô địch gần như là nhiệm vụ bắt buộc và cuối cùng, Ancelotti đã không làm ban lãnh đạo phải thất vọng khi hoàn tất được giấc mơ thần thánh mang tên Decima. Phòng truyền thống ở sân Bernabeu từ nay sẽ đón chiếc Cup Champions League thứ 10 trong lịch sử đội bóng, một thành tích mà phải rất rất lâu nữa mới có một CLB khác đủ sức chạm đến. Tuy nhiên, trên đời này, không có con đường nào dẫn đến thành công lại trải hoa hồng. 12 năm dài chờ đợi của Real đã được tái hiện trong 120 phút đầy căng thẳng và cam go trong trận chung kết Champions League. Giấc mơ Decima của đội bóng Hoàng gia tưởng chừng một lần nữa dang dở khi họ bị dẫn bàn đến phút 90 +3 nhưng pha đánh đầu quý hơn vàng của Sergio Ramos đưa Real từ cõi chết trở về, nhờ vậy Los Blancos mới có thể được tận hưởng 10 phút tột đỉnh sung sướng trong hiệp phụ thứ 2. Trận đấu khép lại một mùa giải ngỡ đâu sẽ kết thúc khô khan lại đưa người hâm mộ trải qua rất nhiều cung bậc cảm xúc. Người ta sẽ còn nhắc đến bàn thắng của Ramos như một minh chứng cho sức hấp dẫn muôn thuở của môn thể thao vua: mọi chuyện đều có thể xảy ra cho đến khi trọng tài thổi còi kết thúc trận đấu. Real đã đăng quang nhưng nếu Atletico là đội chiến thắng, sẽ chẳng có ai lên tiếng phàn nàn. CLB đại diện cho tầng lớp công nhân ở thành Madrid ấy thêm một lần bỏ lỡ cơ hội giành Champions League đầu tiên trong hơn 8 thập kỷ hình thành. Cách đây đúng 40 năm, Aletico đã mất danh hiệu chỉ trong 7 giây cuối cùng và mùa này, họ đánh rơi cúp bạc trong 2 phút cuối.
Trước trận chung kết, thông tin "Sát thủ Diego Costa có được ra sân hay không" luôn được dư luân quan tâm đặc biệt bởi đơn giản Costa chiếm hơn 50% sức mạnh của Atletico và rốt cục, tiền đạo người TBN gốc Brazil đã kịp bình phục chấn thương để có mặt ngay từ đầu. Sát cánh với anh trên hàng công là David Villa, cầu thủ danh giá nhất trong đội hình Atletico vì nắm trong tay gần trọn bộ những danh hiệu mà một ngôi sao bóng đá có thể đoạt được trong sự nghiệp, từ cấp độ CLB cho đến ĐTQG. Nhưng bây giờ, Villa đã qua thời kỳ đỉnh cao và không còn khiến ai phải khiếp sợ. Anh cũng thường xuyên chơi tệ ở các trận chung kết được tham dự. Hỗ trợ cho bộ đôi này là đội trưởng Raul Garcia và Koke, "bộ não" sinh năm 1992 được cho mang nhiều tố chất của cả Xavi lẫn Pirlo, hai "số 10" hàng đầu thế giới trong những năm qua. Cặp Gabi - Tiago, một tiền vệ BĐN được may mắn chơi trên "sân nhà", chịu trách nhiệm thống lĩnh tuyến giữa trong khi hàng thủ quy tụ đầy đủ 4 cái tên tốt nhất: cặp trung vệ Miranda - Godin, hai hậu vệ cánh Juanfran - Luis cùng thủ môn trẻ hàng đầu thế giới hiện nay, Courtois.
Về phần Real Madrid, bài toán "Ai thay thế Xabi Alonso (bị treo giò" đã được giải bằng cái tên Sami Khedira, tiền vệ người Đức đã vắng mặt trong phần lớn thời gian của mùa này do dính phải chấn thương nghiêm trọng. Dù Khedira mới trở lại nhưng rõ ràng, anh đáng tin cậy và dày dạn kinh nghiệm hơn nhiều so với gương mặt trẻ Illarramendi hay Isco. Có Khedira chịu trách nhiệm càn quét, dọn dẹp, đánh chặn, Luka Modric và Di Maria đã có thể ung dung thể hiện sức mạnh của hai tiền vệ sắm vai trò then chốt trong đấu pháp mà Ancelotti dày công gây dựng từ đầu mùa. Họ có vai trò và nhiệm vụ tương tự như cặp Xavi - Iniesta thời đỉnh cao ở Barca nhưng điểm khác biệt là cả hai luôn sẵn sàng bứt phá lên phía trên chứ không chỉ chăm chăm vào phất những đường chuyền từ giữa sân. Trên tuyến đầu, dĩ nhiên là bộ ba siêu đẳng BBC. Với một hàng công tập hợp không thiếu một gương mặt đình đám nào, Real đã có thể tạm yên tâm khi tại hàng thủ, Pepe không thể góp mặt do chấn thương và cờ đến tay trung vệ trẻ Varane. Đứng trong khung gỗ, không thể là ai khác ngoài Iker Casillas, vị Thánh đang hướng đến kỷ lục 3 lần vô địch Champions League.
Tất nhiên, một khi đã có mặt ở chung kết, lại quá hiểu nhau nên đội nào chẳng phải bộc lộ hết những nét tinh tuý nhất của mình và khó có chuyện mạo hiểm đưa ra một phát kiến gì mang tính bất ngờ. Như mọi khi, Atletico thiết lập ngay trận đia chắc chắn, kiên cố, bảo đảm an toàn tối đa cho cầu môn từ xa. Các cầu thủ Atletico rất tích cực di chuyển, thường xuyên áp sát mỗi khi đối thủ cầm bóng, khiến dàn Galacticos có rất ít khoảng trống để phô diễn. Bởi thế, dù mang chủ trương "lấy tấn công làm nền tảng" thì Real không tài nào áp sát nổi khung thành mà đa phần các đợt uy hiếp đều bị đập tan từ trong trứng nước. Trong khoảng 20 phút đầu, Real không có nổi bất cứ một cơ hội nào, chưa bàn đến có nguy hiểm và đe doạ được Courtois hay không. Tuy nhiên, màn trình diễn siêu đẳng quen thuộc của Atletico lại không được trọn vẹn khi Diego Costa buộc phải rời sân sau chưa đầy 10 phút thi đấu vì có dấu hiệu tái phát chấn thương và Adrian Lopez vào thay. Chính tiền đạo sinh năm 1988 này đã hơi thiếu sức rướn và độ dũng mãnh vốn là những điểm mạnh của Diego Costa nên không thể vượt qua được Casillas sau đường chọc khe của Koke.
Dựa vào "bức tường thành bằng thép" bên phần sân nhà, Atletico đã mạnh dạn tiến hành những đòn đánh trả mạnh mẽ song đôi lúc do quá "say máu" tấn công, họ đã bị đối thủ tập kích bất ngờ. Phút 27, Raul Garcia không còn lựa chọn nào khác ngoài quét trụ Di Maria khi mà tiền vệ người Argentina đang thênh thanh trên đường xâm nhập vòng cấm địa. Real được hưởng quả đá phạt hơi chếch về cánh trái nhưng cự ly không quá xa. Ronaldo, một đứa con lưu lạc của thủ đô Lisbon, địa điểm diễn ra trận chung kết năm nay (nhưng Ronaldo lại trưởng thành từ Sporting Lisbon chứ không phải Benfica, đội sở hữu SVĐ tổ chức trận này), đã tung ra cú đá phạt sở trường nhưng bóng đi đúng vào vị trí của Courtois. Phút 33, lần hiếm hoi, Balen phát hiện khoảng trống trước mặt và anh chớp lấy khi tăng tốc đột nhập khu vực 16m50. Đáng tiếc, cú dứt điểm cuối cùng của cầu thủ đắt giá nhất hành tinh lại chệch cột dọc trong gang tấc khi mà thủ thành người Bỉ hiện thuộc biên chế Chelsea đã bất lực.
Bất cứ đại diện nào của trường phái "bóng đá thực dụng" đều bắt buộc phải cực giỏi trong các tình huống cố định và Atletico tất nhiên chẳng thể là ngoại lệ. Đến phút 36, họ bất ngờ mở được tỷ số sau một pha phạt góc nhưng công đầu lại thuộc về .... Iker Casillas. Vị Thánh sống của Real đã băng ra hết sức vô duyên, khiến cú đánh đầu của Godin trở nên quá hiểm. Dù Casillas đã nỗ lực sửa sai khi lùi về và bay người cứu thua song trái bóng đã đi qua vạch vôi. Không có Diego (Costa) tiền đạo thì đã có Diego (Godin) trung vệ. Còn nhớ, cách đây vài tuần, chính tuyển thủ quốc gia Uruguay này đã đem về bàn gỡ hoà quý giá 1-1 trong trận chung kết La Liga với Barca ở vòng đấu cuối cùng mà nhờ đó, Atletico đã trở thành tân vương TBN. Hôm nay, anh lại là người đem về lợi thế to lớn cho đội nhà, vào một thời điểm vô cùng quan trọng. Tải chương trình xem tại đây để xem nội dung tệp này.
Bị dẫn bàn, Real càng phải "điên cuồng" tấn công nhưng vẫn vấp phải sự kháng cự khủng khiếp từ phía đối thủ nên rốt cục, đến hết hiệp 1, họ chẳng có thêm được cơ hội nào đáng bàn. Trong khi, Adrian đã bật cao đánh đầu vọt xà ngang sau quả đá phạt bên cánh phải của Koke. Sau giờ nghỉ giải lao, chẳng rõ có phải do chưa nghĩ ra được biện pháp nào giải quyết khó khăn mà Real phiên bản Ancelotti vẫn hoàn toàn tỏ ra bế tắc trước một Atletico không hề dốc toàn lực vào phòng ngự tử thủ để bảo vệ thành quả. Thay vào đó, dưới sự chỉ đạo tài tình của Simeon, Atletico bất ngờ và đầy chủ động triển khai những bài tấn công, đôi lúc dồn được đối thủ về phần sân nhà. Phút 51, sau cú bứt phá bên cánh trái, Koke tạt vào trong và Raul Garcia trong tư thế thoải mái đã có dịp tung ra động tác volley mang hơi hướng huyền thoại Zidane (cựu danh thủ người Pháp từng có cú volley tuyệt đẹp làm tung lưới Leverkusen ở trận chung kết diễn ra vào năm 2002, mang về chiếc cúp vô địch Champions League thứ 9 cho Real).
Phút 54, Di Maria lại bị phạm lỗi khi dẫn bóng về vòng cấm và tới lượt Miranda phải nhận thẻ vàng. CR7 tiếp tục lãnh trách nhiệm sút phạt trực tiếp và lần này, anh tỏ ra sắc sảo hơn nhiều khi trái bóng bay căng, hướng về nóc lưới Ateltico song bằng phản xạ xuất thần, Courtois đã cản phá thành công. Không thể chần chừ lâu hơn, vài phút sau, Ancelotti thay một lúc hai cầu thủ. Marcelo chiếm lại vị trí hậu vệ trái mà thời gian qua mất vào tay Coentrao còn Isco thay thế Khedira, một sự lựa chọn mạo hiểm nhưng hơp lý. Chỉ có điều, cả hai không thể mang đến màu sắc tươi mới cho bầy "Kền kền trắng" song cũng chẳng thể trách họ bởi đơn giản, một khi Atletico đã "vào phom" thì hạ gục đội bóng này gần như là điệp vụ bất khả thi với bất cứ ai (Atletico chưa thua trận nào mùa này nếu là đội mở tỷ số). Phút 63, Segio Ramos câu bóng vào vòng cấm từ cánh phải và Ronaldo bật cao đánh đầu hơi thiếu nhạy cảm nhưng Benzema mà nhanh hơn vài nhịp thì rất có thể đã sút nối thành công.
Phía ngoài đường piste, Carletto đứng ngồi không yên khi mà các học trò trên sân vẫn "lúng túng như gà mắc tóc". Phút 72, lần đầu tiên trong trận đấu, Real có màn phối hợp ăn ý ở trung lộ, được kết thúc bằng cú dứt điểm nhanh không được chuẩn xác của Gareth Bale. Phút 76, Ronaldo ngả người thực hiện mẫu mực kỹ năng "xe đạp chổng ngược" song trái bóng đã bay cao hơn xà ngang. Không lâu sau đó, siêu sao người xứ Wales đá trúng mép lưới phía ngoài sau màn dẫn bóng vào vòng cấm. Thực ra, Bale chịu quan sát để căng ngang vào trong cho Benzema thì cơ hội ăn bàn chắc chắn cao hơn nhiều. Những phút cuối trận, Real dồn dập lao về phần sân Atletico nhằm níu giữ ngọn lửa gỡ hoà mong manh nhưng mọi cố gắng của họ đều trở nên vô hiệu trước xe bus mang nhãn hiệu Simeone. Tuy nhiên, ở đời nào ai học được chữ ngờ và "30 chưa phải là Tết". Đúng vào phút bù giờ thứ 3, khi Atletico chỉ còn cách chiếc cúp danh giá vài cm ngắn ngủi thì các CĐV Real đã vỡ oà trong niềm vui bất tận. Từ quả phạt góc của Modric, Sergio Ramos đón đúng điểm rơi để tung ra cú đánh đầu siêu khó, đưa bóng vào góc lưới trong sự đầu hàng của siêu thủ môn Courtois. Tải chương trình xem tại đây để xem nội dung tệp này.
Vậy là, giấc mơ Decima của Real đã "đội mồ" sống dậy và hai đội bước vào 30 phút hiệp phụ. Thừa hiểu đội nhà có nguy cơ suy sụp tinh thần sau bàn thua "định mệnh", Simeone đã phải ra sức trấn an, vỗ về các học trò còn Ancelotti chẳng dám yêu cầu đoàn quân của mình tiện thể xông tới và tấn công bằng khí thế rực lửa. Thay vào đó, Real chơi hết sức thận trọng, điềm đạm dù về cơ bản, họ vẫn là đội chủ động tạo ra sức ép trong khi Atletico lộ rõ ý đồ đưa trận đấu vào loạt luân lưu 11m khi nhà tân vô địch La Liga chỉ chăm chăm vào cố thủ bên phần sân nhà chứ không còn "phòng ngự - phản công" nhịp nhàng. Hiệp phụ thứ nhất, Marcelo là người chơi nổi bật nhất bên phía Real. Anh đã có một cú căng ngang khó chịu cho Morata sau nỗ lực bên cánh trái song Miranda đã kịp can thiệp. Tiếp đó, Marcelo đã mang về cho Real một cú sút phạt khác và Ronaldo tiếp tục bỏ lỡ với một pha ra chân không chính xác.
Tuy nhiên, cuối cùng, đội bóng Hoàng gia TBN đã có được bàn thắng. Phút 110, do đã không còn đủ thể lực bởi đã hao tổn quá nhiều, hai hậu vệ của Atletico không thể ngăn cản nổi pha đột nhập vòng cấm địa của Di Maria từ cánh trái. Thiên thần người Argentina vung chân sút chéo góc, buộc Courtois phải trổ tài và Bale có mặt đúng lúc, bật cao đánh đầu nối, đưa bóng vào lưới trống. Quả thật, không còn gì tuyệt vời hơn khi gương mặt đã làm Real tiêu tốn khoản tiền kỷ lục thế giới để mang về hồi đầu mùa, toả sáng đưa đội nhà tới đỉnh cao Decima chói lọi. Tinh thần Atletico xuống cực thấp sau bàn thua thứ hai và Simeone cũng chẳng buồn động viên các học trò vì ông tin rằng, làm như thế cũng hoàn toàn vô ích Chính sự buông xuôi của Atletico đã giúp Real có thêm hai bàn thắng nữa trước khi hết trận. Đầu tiên, Marcelo ung dung dẫn bóng như chỗ không người rồi kết thúc bằng cú sút chìm uy lực từ sát vạch 16m50, khiến Courtois chẳng thể cứu thua dù đã chạm được tay vào bóng. Tiếp đến, trọng tài không ngần ngại chỉ tay vào chấm phạt đền sau khi quan sát thấy Godin phạm lỗi với Ronaldo trong vòng cấm. Tất nhiên, chẳng ai có thể tranh quyền đá penaly với siêu sao người BĐN và Ronaldo dễ dàng để lại dấu ấn của mình ở trận chung kết, mặc cho bàn thắng này chỉ mang tính chất tô điểm cho danh hiệu vô địch mà thôi. Dẫu sao, Ronaldo rõ ràng đã có đóng góp không nhỏ vào chiến tích vô địch Champions League 2013-2014 của đội nhà bằng số bàn kỷ lục (17). Sau khi lập công, anh đã được dịp cởi áo khoe body 6 múi cực chuẩn và màn ăn mừng này hẳn làm nhiều người gợi nhớ đến hình ảnh của "Badboy" Balotelli.
Chẳng rõ vì lẽ gì, ngay sau khi Ronaldo lập công, Simeone đã nhảy bổ vào sân thể hiện thái độ rõ thái độ bực bội. Có hai cách lý giải cho hành vi này: 1. Ronaldo hình như đã ăn vạ trong pha va chạm với Godin và 2. Simeone càng có dịp để bất bình trước quyết định cho trận đấu bù giờ đến 5 phút của trọng tài. Còn nhớ, sau khi 90 phút thi đấu chính thức khép lại, Simeone cũng đã giơ dấu hiệu phản ứng việc tổ trọng tài cho bù giờ quá nhiều mà đã dẫn đến bàn gỡ hoà then chốt của Ramos. Dù gì, phản ứng của Simeone cũng giúp ông bị truất quyền thi đấu. Quả thật, sức hấp dẫn không thể cưỡng lại của môn thể thao Vua hoàn toàn xuất phát từ những diễn biến, kịch tính khó lường, thậm chí đôi lúc hơi siêu tưởng. Chắc chắn, ngay cả những người lạc quan nhất cũng chỉ dám tin Real giỏi lắm có được 1 bàn thắng trong hiệp phụ để bước lên bục vinh quang hoặc danh hiệu chỉ được quyết định sau loạt luân lưu 11m may rủi thế nhưng cuối cùng, họ có thêm hẳn 3 bàn để làm ra một thắng lợi hoành tráng song không quá thuyết phục. Song xét cho cùng, họ đã hoàn thành mục tiêu Decima được đề ra và Carlo Ancelotti một lần nữa chứng tỏ cái duyên đặc biệt với đấu trường này. Phải chăng nhờ thế Real mới làm ra màn thắng ngược giàu cảm xúc.
Đội hình thi đấu
Real Madrid: Casillas, Carvajal, Varane, Ramos, Coentrao (Marcelo 59'), Khedira (Isco 59'), Modric, Di Maria, Ronaldo, Benzema (Morata 79'), Bale
Atletico Madrid: Courtois, Juanfran, Godin, Miranda, Filipe Luis (Alderweireld 83'), Gabi, Tiago, Koke, Raul Garcia (Jose Sosa 66'), Villa, Diego Costa (Adrian 9')
Bảo Phương