HLV Roberto Mancini đã may mắn thoát được án phạt cấm chỉ đạo vì những chỉ trích nhắm vào các trọng tài sau trận hòa với Ajax Amsterdam, nhưng chưa thể thoát khỏi những ngày khó khăn bậc nhất kể từ khi ngồi lên ghế HLV trưởng của Man City.
Tỉ lệ cược cho khả năng rời ghế của ông Mancini giờ là đặt 1 ăn 2,5. “Lợi nhuận” từ cửa đặt cược này có lẽ sẽ còn giảm xuống nữa, khi hành trình tại Champions League đứng trước nguy cơ chấm dứt, những tin đồn về sự xuất hiên của Pep Guardiola ngày một rõ ràng hơn, và sự căng thẳng đến mất kiểm soát của ông Mancini đã bộc lộ rõ ràng sau màn tranh cãi nhắm vào các trọng tài khi trận gặp Ajax kết thúc.
HLV Roberto Mancini (ảnh phải) trông càng nhỏ bé hơn sau màn tranh cãi với trọng tài Peter Rasmussen và các trợ lý của ông
Guardian so sánh những gì diễn ra vào hôm thứ Ba với màn rượt đuổi trọng tài Aron Schmidhuber của chính Mancini sau trận chung kết Cúp C1 năm 1992. Khi ấy, ông là đội trưởng của Sampdoria, và đội bóng Italia vừa thua Barca 0-1. Nếu đồng đội Domenico Arnuzzo không giữ Mancini lại, có thể mọi chuyện sẽ còn tồi tệ hơn những lời phàn nàn và lăng mạ. 30 năm sau, cơn giận dữ đã lặp lại, nhưng ngoài cảm giác ấm ức vì cho rằng mình là nạn nhân của sự bất công, ông Mancini rõ ràng đang bối rối trước sức ép. Man City đang đứng chót bảng D, với chỉ hai điểm giành được sau 4 trận, và không nhiều hy vọng ở hai lượt đấu cuối. Real Madrid và Dortmund đang chờ họ, và ngay cả khi có toàn thắng, thì Man City vẫn có thể bị loại.
Mất điểm trong mắt cộng sự
Việc dính vào một vụ tranh cãi cũng là sai lầm của ông Mancini. Ferran Soriano và Txiki Begiristain, các Giám đốc điều hành và Giám đốc thể thao mới được bổ nhiệm của Man City, thích các HLV ít gây tranh cãi. Năm 2008, Barcelona dưới sự điều hành của bộ sậu Soriano – Begiristain đã từ chối mời Jose Mourinho và bổ nhiệm Guardiola vì sở thích gây chiến tranh của HLV người Bồ. Ông Soriano cho rằng Mourinho chủ trương duy trì “mâu thuẫn vĩnh cửu với giới truyền thông” và là một “nguồn xung đột tiềm ẩn ngay trong nội bộ đội bóng”.
Ở trận hòa Ajax vào giữa tuần, Begiristain lần đầu tiên dự khán một trận mà Man City thi đấu, và ông đã phải chứng kiến HLV của đội áo xanh xung đột với các trọng tài. Trong khi trên sân cỏ, khoan bàn đến sự công tâm của các ông vua áo đen, thì Man City đã phòng thủ khá ngây thơ và đánh mất sự cứng rắn đã từng đưa họ đến với chức vô địch Premier League mùa trước. Biên bản của UEFA đã không ghi lại vụ tranh cãi mà các ống kính camera đã bắt được rất rõ, nhưng đó không phải là điều khiến Mancini cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Điều tích cực duy nhất là các CĐV áo xanh vẫn còn tin tưởng HLV người Italia. Tên của ông đã được họ hát vang trên bốn bề Etihad, như một động thái tự cổ vũ tinh thần trong cuộc chiến chống lại Ajax. Khi ông thay Carlos Tevez bằng Edin Dzeko trong hiệp hai, có lẽ không ít CĐV Man City không muốn tiền đạo Argentina ra khỏi sân, nhưng những tiếng la ó trên khán đài đều nhắm vào các trọng tài. Guardian mạnh dạn đưa ra thống kê rằng 90-95% các CĐV Man City vẫn ủng hộ Mancini.
Nhưng đó chỉ là một sự kích thích, chứ không phải là giải pháp cho tình hình hiện nay. Chỉ trích trọng tài trong một trận đấu bản lề xuất phát từ bản năng nhiều hơn là một phát ngôn có tính toán và tạo sức ép cho một bên thứ ba nào đó. Ông Mancini đã trở lại là tiền đạo đội trưởng nóng nảy Mancini của Sampdoria ngày nào. Nhưng nếu băng đội trưởng của 30 năm về trước là động lực và áp lực mà nó tạo ra xuất phát phần nhiều từ chính ông, thì bây giờ, sức ép đến từ mọi hướng, và buộc Mancini phải nổi khùng.
Một bước đi sai lầm đã đẩy HLV người Italia gần đoạn đầu đài hơn, và lưỡi gươm Damocles đã bắt đầu rung lên phấn khích. Từ nay, mỗi lần nhấc chân lên là một lần phải cân nhắc rất kỹ lưỡng của ông Mancini. Nếu sân cỏ là chiến trường, thì phòng họp báo và cách thức xử sự ngoài đường piste là chính trường. Nếu mất cả hai, Mancini chẳng còn gì để bảo vệ chiếc ghế của ông.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)