Paris có gì lạ lắm không trong những tiếng kinh cầu, trong âm điệu sông Seine rì rào chảy, trong cái ngày đội quân hùng mạnh Barcelona bị khước từ chiến thắng ở những giây phút cuối cùng. Không, chẳng lạ gì. Đơn giản, Barca đã lạc vào mê cung được giăng sẵn của PSG cũng như việc con người ta mê muội hoàn toàn trước vẻ đẹp hút hồn của Paris thơ mộng ấy.
Áp lực và thách thức. Đó là điều mà Barca phải đón nhận giữa cái không khí nóng hừng hực ở Parc des Princes. Carlo Ancelotti đã dành cho đội bóng TBN món đặc sản Italia bằng bài phòng ngự phản công cực kì khoa học. Sự thực thì cơ cấu hình thành lối chơi của đội bóng Pháp không quá đặc biệt, chẳng qua tính biến hoá đến từ sự luân chuyển giữa các vị trí một cách hài hoà.
PSG đã chơi cực kì khoa học và hợp lý
Trước khả năng vây ráp và đeo bám cực kì hiệu quả bên phía đội chủ nhà, Barca đã không thể thoải mái thực hiện những pha dàn xếp trung lộ. Các tình huống tấn công của họ thường bị cắt đứt trước khu vực 16m50. Mũi nhọn nguy hiểm nhất Lionel Messi đã bị phong toả. Khi có cơ hội, các chân sút của Barca lại quá rườm rà và thiếu đi sự lạnh lùng.
Tính hệ thống của lối chơi tiqui-taca vẫn được Barca thể hiện qua cách thức vận hành, tư duy chiến thuật cũng như các thông số kĩ thuật (trận này Barca kiểm soát bóng gần 68%, thực hiện 684 đường chuyền, tung ra 15 cú sút), thế nhưng họ vẫn thiếu đi độ biến ảo, sự ứng biến linh hoạt trước những thách thức.
Tito trở lại đã tạo nên một hiệu ứng thực sự đặc biệt. Barca rất cần một người có tầm nhìn, tài năng như ông để hiện thực hoá giấc mơ Champions League mùa này. Ông chưa thể mang đến chiến thắng cho Barca nhưng chí ít Tito cũng để lại những mặt tích cực trong cách cầm quân: Thứ nhất, vẫn sự điềm tĩnh trong cách chỉ đạo. Thứ hai, sự linh hoạt của sơ đồ chiến thuật mà rõ nhất là việc Tito hoán chuyển giữa 4-3-3 và 3-4-3 cũng như bố trí một đội hình tấn công toàn diện với 2 hậu vệ biên (Alves, Alba) dâng lên rất cao.
Một điều đáng tiếc cho Barca là Messi đã gặp phải chấn thương. Có một thực tế là Barca thường chơi rất thiếu lửa mỗi khi vắng bóng siêu sao này. Suốt 45 phút hiệp 2 trận đấu với PSG, Barca đã dần mờ mịt ý tưởng tấn công. Điều quan trọng lúc này là Barca sẽ phải tập dần cuộc sống không Messi, tránh việc phải lệ thuộc quá nhiều vào anh.
Trận hoà này đến từ một hệ tư tưởng chưa thật vững vàng, tinh thần chưa được cứng cáp của Barca. Họ đã không thể duy trì sự thăng hoa, tính bùng nổ suốt trận đấu, trái lại còn bộc lộ những yếu điểm để đối phương đâm trúng yết hầu. Tính cân bằng là điều còn thiếu. Một điều nữa: khi thách thức bủa vây, Barca đã đáp trả lại, nhưng có cảm giác như họ vẫn không đủ độ “lạnh” để kết liễu đối phương. 2 bàn thắng của Messi và Xavi chưa phản ánh hết cục diện trận đấu cũng như số cơ hội mà Barca tạo được trước khung thành Sirigu.
Và cũng đừng đổ lỗi cho trọng tài, dù rằng Wolfgang Stark đã sai khi công nhận bàn thắng của Ibrahimovic. Sai lầm là một phần của cuộc chơi. Khi đó, thay vì trách cứ và than vãn thì hãy hướng về phía trước. Barca cần phải nhanh, mạnh và quyết đoán hơn nữa trong việc tung ra các ngón đòn, chiêu thức để triệt hạ PSG ở trận lượt về.
Paris có gì lạ không, Barca?
Barca đã không thể giành được chiến thắng tại Paris. Hình ảnh bùng nổ mạnh mẽ và bạo liệt như trước Milan hôm 13/3 không còn xuất hiện, thay vào đó là chút lắng dịu, khẽ khàng. Nhưng với họ, việc có được trận hoà cùng lợi thế lớn 2 bàn sân khách cũng là điều đáng để hài lòng. Tất nhiên, không thể đòi hỏi Barca lúc nào ra sân cũng phải giành được chiến thắng.
Trận hoà trước PSG phô bày tất cả các mặt làm được cũng như chưa làm được của Barca. Họ biết tạo nên nghệ thuật của khoảnh khắc, tinh thần chiến đấu và bản năng tìm kiếm cơ hội nhưng lại tỏ ra quá mong manh, hời hợt trong một vài thời điểm. Những khoảnh khắc loé sáng của hàng công đã không thể che đậy hết những khiếm khuyết nơi hàng thủ.
Barca cần phải nỗ lực nhiều hơn nữa ở Camp Nou ngày 11/4 tới. Đừng để tư tưởng thoả mãn, chủ quan lấn chiếm đi lý trí. Như ở Paris đêm qua, mọi thứ đều có thể xảy ra. Bóng đá là như thế. Một tích tắc sai lầm có thể phải trả cái giá cực đắt.
Bàn thắng ở những giây cuối cùng của Matuidi đã níu bước chân của Barca. Nhưng đó chẳng phải là bi kịch gì cả. Bàn thắng ấy có thể khiến họ cảm thấy tiếc nuối nhưng nó lại tạo nên một chất xúc tác lạ kì khiến cuộc đối đầu giữa 2 đội ở lượt về thêm phần kịch tích. Paris hoa lệ, bề thế, đẹp rực rỡ có gì lạ không, Barca? Câu trả lời: Không có gì lạ cả. Chẳng qua, họ đang thả hồn vào giấc mộng, vào những cảnh đẹp ngây ngất ở Paris ấy mà quên bẵng đi nhiệm vụ. Nhưng họ vẫn còn cả trận lượt về phía trước để sẵn sàng làm nên một cuộc chinh phục kinh thiên nữa, như trước Milan.
(Theo Thể Thao Văn Hoá)